Vô Tận Đan Điền

Linh Binh Tuyệt phẩm (2)


trước sau

Cho dù chỉ là một cái đầu thương, cũng không phải là binh khí thành phẩm, nhưng mà uy thế ẩn chứa bên trong lại khiến cho người ta biết rõ, thứ này trước kia rất cường đại, hẳn là một kiện Tiên Khí tuyệt phẩm. Chỉ là không phải là Tiên Khí tuyệt phẩm bình thường!

Binh khí lợi hại nhất của Nhiếp Vân đương nhiên là Bắc Đẩu kiếm, bất quá thanh keiems này bởi vì Bắc Đẩu Tinh Quân để lại cấm chế cho nên uy lực một vạn không còn một. Một khi thi triển ra, ngay cả Hỗn Loạn Chân Long kiếm mà hắn có được từ tay Nam Cung Khiếu cũng không bằng!

Hỗn Loạn Chân Long kiếm là Tiên Khí thượng phẩm đỉnh phong, khoảng cách tới Tiên Khí tuyệt phẩm còn cách một đoạn!

Nói cách khác, cho dù thứ này chỉ là một cái đầu thương, nhưng mà lại là một bảo vật siêu nhiên viễn siêu tất cả binh khí trên người hắn!

- Thứ lợi hại nhất trên trường thương chính là đầu thương, đã có thứ này, cho dù không có bang thương thì cũng có thể khiến cho lực chiến đấu của ta gia tăng không ít! Thu!

Nhận ra cấp bậc của đầu thương, sao Nhiếp Vân có thể buông tha cơ chứ? Hắn khẽ cười một tiếng, bàn tay đột nhiên lăng không chộp tới.

Ông!

Bàn tay còn chưa có va chạm với đầu thương thì một đạo ý niệm hung ác đã truyền tới, dường như muốn chấn vỡ linh hồn của hắn vậy.

Binh khí đạt tới cấp bậc Tiên Khí tuyệt phẩm đều có một thứ gọi là binh khí chi linh, muốn muốn mạnh mẽ thu nó đi, chuyện này hiển nhiên không có khả năng.

- Binh khí chi linh, chẳng lẽ ngươi không muốn rong ruổi chiến đấu, chẳng lẽ muốn vĩnh viễn nằm lại ở trong mật thất nho nhỏ này sao? Chịu để mất phong mang mà ngươi vốn có hay sao?

Nhiếp Vân biết rõ cỗ ý niệm này nhất định có thể nghe lời hắn nói, cho nên trong thanh âm hắn mang theo thiên phú Tiên Âm, Đầu độc, nhẹ nhàng ngâm nga trong phòng.

Ông!

Hắn vừa mới nói xong, quả nhiên đầu thương này rung động lắc lư một chút, dường như đang do dự.

- Ta có thể mang ngươi đi ra ngoài, cho ngươi một lần nữa tỏa ra quang mang vốn có, khôi phục huy hoàng ngày xưa của ngươi. Tin tưởng ta, ta còn có thể luyện chế cho ngươi một bán thương tốt nhất, khiến cho uy lực của ngươi cho ngươi tăng lên gấp đôi!

Nhiếp Vân vừa nói vừa đi thẳng về phía trước, bàn tay nhẹ nhàng rơi vào trên đầu thương.

Lần này đặt lên cũng không bị phản kháng quá lớn, ngược lại hắn còn cảm thấy cỗ ý niệm ẩn chứa trong đó trở nên nhu hòa hơn rất nhiều.

Chỉ cần là binh khí thì đều hi vọng rong ruổi trên sa trường, phát huy ra lực sát thương vốn có mà không phải là ở trong mật thất, ở một xó xỉnh không được ra ngoài.

Hiện tại đầu thương này cũng chính là như vậy, tuy rằng không biết tại sao bị bẻ gãy, chỉ còn lại có một bộ phận, thế nhưng vẫn không thể che giấu được phong mang của nó.

Hô!

Bàn tay của Nhiếp Vân vẫn giữ trên đầu thương, một cỗ khí lưu dịu dàng dọc theo cánh tay hắn dũng mãnh truyền vào trong người hắn, dường như đang kể ra tịch mịch nhiều năm và vẻ không cam lòng của nó.

- Luyện hóa!

Biết rõ Tiên Khí tuyệt phẩm này đã hoàn toàn bị đầu độc, Nhiếp Vân nhẹ nhàng thở ra, tinh thần khẽ động rồi lan tràn qua. Chi trong chốc lát, nhiệt khí toàn thân khởi động, đầu thương triệt để bị hắn luyện hóa.

- Thật mạnh, rốt cuộc ta đã có sức đánh một trận với Huyễn Vũ kia rồi!

Luyện hóa đầu thương Tiên Khí tuyệt phẩm, toàn thân Nhiếp Vân lộ ra khí tức phong mang, chiến ý càng ngày càng mạnh.

Tuy rằng thanh Tiên khí Tuyệt phẩm này không còn trọn vẹn như trước, nhưng mà vẫn khiến cho thực lực của hắn có lột xác về chất. Cho dù là Huyền Vũ sau khi tấn
chức thì hắn cũng có thể chiến một trận!

Nắm chặt đầu thương, tiên lực trong cơ thể dưới Tiên Khí tuyệt phẩm gia trì, càng tăng thêm vẻ sắc bén lạnh lùng, nhất cử nhất động mang theo lực lượng sát phạt quả quyết, uy lực vô cùng.

- Đầu thương này là át chủ bài cuối cùng của ta!

Thu đầu thương vào trong thân thể, Nhiếp Vân thở ra một ngụm trọc khí.

Binh giả, quỷ đạo dã!

Để lộ tất cả át chủ bài cho người khác xem, đó là hành vi của kẻ ngu ngốc, chỉ có ẩn giấu trong lòng thì mới có thể xuất kỳ bất ý, khắc địch mà chiến thắng.

Sưu!

Thu đầu thương vào trong cơ thể, lần nữa tìm kiếm một vòng trong căn phòng, phát hiện ra không còn bất kỳ vật gì, lúc này Nhiếp Vân mới dựa theo đường cũ trở lại.

Thông qua quan sát trên đoạn đường này, cũng coi như hắn đã biết được một ít chuyện. Cổ chiến trường ở thời kỳ thượng cỗ hẳn là một nơi như cùng loại với Hoàng thành, mà đầu thương này hẳn là Tiên khí tuyệt phẩm bị bị bẻ gẫy, tổn thất một nửa, linh tính tổn hao đi nhiều, thế nhưng vẫn có uy lực như hiện tại. Có thể thấy được trường thương thời điểm toàn thịnh tuyệt đối đã đạt tới cấp bậc Tiên khí tuyệt phẩm đỉnh phong!

- Tên tiểu bối đáng chết nhà ngươi, đi ra cho ta!

Oanh!

Vừa mới từ dưới đất chui ra, còn không có rời khỏi cột đá thì đã nghe thấy một tiếng tiếng gầm gừ điên cuồng vang vọng tận mây xanh. Đồng thời có một đạo khí kình cường đại tới cực điểm quét ngang chung quanh, khiến cho cả căn phòng sụp đổ, bụi đất bao phủ toàn bộ Cổ chiến trường.

- Là Trấn Huyền Tu La…

Đồng tử Nhiếp Vân co rụt lại, thân thể nhoáng một cái chui xuống phía dưới mặt đất ẩn nấp, khí tức toàn thân nội liễm, giống như một khối đá bình thường, không có chút khí tức nhân loại nào.

- Để ta xem ngươi trốn đi đâu, đừng tưởng rằng có được một ít bảo vật có thể chiến đấu cùng ta là có thể kiêu ngạo. Bảo vật đều là giả dối, chỉ có thực lực chân chính mới là vương đạo vĩnh hằng. Hừ, đám thổ dân như các ngươi thì biết cái gì chứ? Sớm muộn gì cũng bị diệt vong mà thôi!

Trấn Huyền Tu La điên cuồng gào thét một tiếng, bàn tay đập mạnh xuống dưới. Một tiếng két nổ vang, mặt đất lần nữa rung động lắc lư.

- Tên này bị thương?

Lặng lẽ nhìn lên trên, vừa nhìn qua sắc mặt Nhiếp Vân nhịn không được có chút kỳ quái.

Chỉ thấy lúc này cánh tay trái của Trấn Huyền Tu La máu tươi đầm đìa, bị thương không nhẹ. Khí tức cả người hung hãn, đông mắt như chuông đồng tìm kiếm khắp nơi, dường như chỉ cần tìm được người mà hắn cần tìm thì tuyệt đối hắn sẽ không chút do dự ra tay, dùng bạo lực nghiền áp!

Tu La chỉ cần có được đầy đủ Tu La sát khí thì chẳng khác nào Bất Tử Chi Thân, Bất Tử Bất Diệt. Mà Tu La sát khí ở đây đã sớm bị Trấn Huyền Tu La này thôn phệ sạch, không còn chút nào. Cho nên một khi bị thương thì cũng không thể nào đảo mắt khôi phục được.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện