Vô Tận Đan Điền

Quỷ Hải Thành (1)


trước sau

Kẻ thống trị chính thức trong Ma giới là Long tộc, mà vương giả cường đại nhất trong Long tộc lại là Ngũ trảo Kim long. Nhưng mà nương theo thực lực tăng lên Tiểu Long, dường như nó đã nhớ lại một chút chuyện gì đó, cho nên lúc này mới làm ra quyết định như vậy.

Cho dù không tin Tiếu Đằng đạo nhân, nhưng mà đối với Tiểu Long Nhiếp Vân là tin tưởng vô điều kiện. Nó đã nói như vậy nhất định trong lòng đã có suy nghĩ, cho nên lúc này hắn gật gật đầu, nói:

- Ngươi có thể giới thiệu kỹ càng cho ta một chút hay không?

Cho dù không có tỏ vẻ sẽ đi, nhưng mà ngữ khí đã có chút buông lỏng rồi.

Tiếu Đằng đạo nhân là người thông minh, sao hắn nghe không hiểu chứ? Lúc này hắn nở nụ cười, nói:

- Tin tức này lại nói cũng không coi là bí mật vào đâu. Thiên Địa Lục Đạo người biết rất nhiều, chỉ là bảo tàng này vẫn ẩn giấu kín trong hư không, không thể nào dò xét, gần đây nó mới xuất hiện mà thôi!

- Đây là bảo tàng của một vị Thánh giả gọi là Hắc Long Thánh tôn lưu lại. Bên trong chẳng những có tinh thần tinh hạch mà còn có binh khí. Nghe nói rất nhiều cường giả cũng đã đi, chờ đợi bảo tàng mở ra rồi cùng nhau tiến vào thám hiểm. Sau khi ta nhận được tin tức, tu vi lại một mực trì trệ không tiến, không dám động thủ, bây giờ thực lực tinh tiến cho nên mới lần nữa động tâm!

Thánh Giả, còn gọi là Thánh Tiên, là cường giả Tiên cấp đệ bát trọng, viễn siêu cường giả Kim Tiên, là đại nhân vật đạt tới trình độ cao nhất của Linh giới.

Loại bảo tàng do cường giả này lưu lại tuyệt đối không phải tầm thường.

- Lúc nào chúng ta xuất phát?

Nghe xong đã biết rõ đối phương cũng không hiểu rõ nhiều, Nhiếp Vân trầm tư một chút rồi lại hỏi.

- Nếu như có thể, như vậy hiện tại có thể lập tức xuất phát!

Tiếu Đằng đạo nhân nói.

- Như vậy thì tốt, đi thôi!

Nhiếp Vân đáp ứng.

Sưu!

Hai người đều là thế hệ làm việc quyết đoán, sau khi thương nghị không có trì trệ, dây dưa dài dòng. Lúc này từng người thi triển thủ đoạn, lập tức đi ra khỏi Khu Tu tháp.

Phi hành chừng nửa tháng, đã tìm được một cái Truyền Tống Trận châu tế, hai người đi ra khỏi Xích Oanh vực tới một thành thị gọi là Quỷ Hải Thành.

Tành thị này so với Quận Tân thành còn lớn hơn rất nhiều, càng thêm phồn hoa. Các loại chủng tộc đều có, thậm chí còn có cường giả Long tộc, Ma tộc sinh hoạt, giao dịch ở trong đó.

- Quỷ Hải Thành này là trung tâm giao hội của tám đại địa vực chung quanh, ngọa hổ tàng long, cường giả Kim Tiên cũng không thể tạo thành sóng gió. Chúng ta phải cẩn thận làm việc!

Tiếu Đằng đạo nhân hạ thấp thanh âm xuống.

- Không phải chúng ta đi Ma giới sao? Có lẽ bây giờ còn chưa tới a!

Nhiếp Vân kỳ quái hỏi.

- Chúng ta đúng là phải đi Ma giới. Bất quá, Ma giới không phải dễ dàng tiến vào như vậy, Quỷ Hải Thành gọi là trạm trung chuyển. Muốn tiến vào Ma giới thì phải đi qua nơi này. Còn phải kết đội đi với người khác!

Tiếu Đằng đạo nhân biết tương đối nhiều về Quỷ Hải Thành, cho nên lập tức nói.

- Kết đội với người khác? Như vậy quá không an toàn a!

Nhiếp Vân cau mày nói.

Đi Ma giới là vì tài, tìm bảo tàng, vô cùng nguy hiểm, kết đội với người không quen biết. Không có cố kỵ các loại quy củ, đối với người mà bản thân không biết, sẽ khó tránh khỏi xuất hiện kẻ nổi máu tham khi ngửi thấy hơi phát tài, làm chuyện ám toán đồng bạn.

Loại chuyện này ở bất kỳ nơi nào nhìn mãi cũng quen mắt, cũng không tính là kỳ quái.

- Không sao, một lát nữa ta sẽ dẫn ngươi tới bái kiến quản lý Khu Tu tháp nơi này. Đến lúc đó chỉ cần chúng ta mặc phục sức của Khu Tu tháp, lại cầm lệnh bài trong tay. Cho dù người khác có thực lực mạnh hơn đi chăng nữa
cũng phải kiêng kị ba phân. Không dám quá phận!

Tiếu Đằng đạo nhân nói đến đây, ngừng lại một chút rồi nói tiếp:

- Đương nhiên, muốn có được bảo bối nguy hiểm là điều tất nhiên, đây cũng là tôi luyện tâm trí trên đường tu luyện. Nếu như làm chuyện gì cũng sợ đầu sợ đuôi, như vậy bất cứ chuyện gì cũng khó có khả năng thành công!

- Đúng vậy!

Nhiếp Vân gật đầu đồng ý.

Không có bất kỳ một chuyện nào là an toàn mười phần. Cho dù trên đường thì cũng có thể bị lưu tinh rơi xuống đập chết chứ đừng nói gì tới việc tìm kiếm bảo tàng.

Tu hành vốn là nghịch thiên mà đi, nếu như mỗi một chuyện đều lo trước lo sau. Làm chuyện gì cũng đợi chuẩn bị chu toàn mới động thủ, như vậy cho dù biết rõ bảo tàng ở trên mặt đất thì nhất định cũng sẽ chậm chân hơn người khác. Khi đó gái trinh đã thành phụ nữ rồi.

Nguy hiểm cũng không có nghĩa là hẳn phải chết, dù là chỗ nguy hiểm nhất thì cũng sẽ có một đường sinh cơ. Đây là Thiên Đạo cho phép, chỉ cần cẩn thận, muốn thành công không khó.

- Đi, đi Khu Tu tháp!

Tiếu Đằng đạo nhân đi thẳng về phía trước.

Thực lực của hắn bây giờ kém tinh luyện tinh thần tinh hạch, thực lực chiến đấu chân chính trên thực tế đã đạt tới Kim Tiên sơ kỳ, có thể phi hành.

Bất quá Quỷ Hải Thành cũng không cho phép phi hành, cường giả Kim Tiên cũng không dám vi phạm quy định. Cho nên hai người không muốn làm chim đầu đàn, đành phải từng bước đi về phía Khu Tu tháp, đi trọn ba ngày thời gian thì mới nhìn thấy có một tòa tháp cao thẳng tắp xuất hiện ở trước mặt.

Tháp này so với Khu Tu tháp ở Quận Tân thành còn hùng vĩ cao lớn hơn, khiến cho người ta vừa nhìn thì lòng đã có cảm giác khủng hoảng, trong lòng lắc lư không thôi.

- Trọng địa Khu Tu tháp, người tới báo ra thân phận!

Đi tới trước cửa lớt, một loạt Kim giáp hộ vệ bước ra.

Những hộ vệ này mỗi một người đều có thực lực La Tiên cảnh, tổ hợp lại một chỗ càng thêm kinh người. Chỉ sợ ngay cả cường giả Huyền Tiên cảnh bình thường cũng không thể đột phá được hàng phòng ngự của bọn hắn.

- Tại hạ chủ sự phân bộ Khu Tu tháp Quận Tân thành, Ngân vân Khu Tu sư, lục phẩm Tiếu Đằng đạo nhân! Đây là bằng hữu của ta, một vị Ngân vân Khu Tu sư Ngũ phẩm!

Tiếu Đằng đạo nhân lấy ra huy chương chứng nhận cấp bậc của mình.

Tuy rằng Nhiếp Vân cũng đạt tới cấp bậc lục phẩm, nhưng mà còn chưa có thông qua khảo hạch, cho nên chỉ có huy chương tư cách Ngũ phẩm.

Loại phân bộ cấp bậc như Quận Tân thành không có tư cách khảo hạch Khu Tu sư Lục phẩm.

- Hóa ra làTiếu Đằng đại nhân, mời vào!

Nhìn kỹ huy chương đẳng cấp của hai người, trên mặt đám người Kim giáp hộ vệ hiện lên vẻ sùng bái, khom người nhường đường.

Khu Tu sư Lục phẩm vô luận ở bất kỳ nơi nào, đều được coi là đại nhân vật, thân phận không phải là những Kim giáp hộ vệ này có thể so sánh.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện