Vô Tận Đan Điền

Mấy chục tinh thần tinh thạch


trước sau

- Tha ta một mạng? Ngươi muốn giết ta cũng phải có thực lực đó mới được!

Vẻ mặt Kiếp Tân Tu La nghiền ngẫm vui vẻ

- Được rồi, ta không nói nhảm với ngươi, hai ta chia đều bảo tàng, nếu như ngươi không đồng ý thì ta không ngại chiến đấu với ngươi một hồi, đương nhiên, cuối cùng hươu chết về tay ai còn chưa biết đâu.

- Tốt, hai người chia đều, vào xem!

Đoan Mộc Trường Cung khẽ cắn môi, dường như hắn phi thường kiêng kị thực lực của đối phương, đột nhiên thét lớn sau đó xông vào bên trong gian phòng.

- Hừ!

Kiếp Tân Tu La cũng theo sát phía sau chui vào.

- Này...

- Người thập đại gia tộc không phải thề bất lưỡng lập với Tu La hay sao? Tại sao lại liên thủ với Tu La?

- Không có địch nhân vĩnh hằng, chỉ có lợi ích vĩnh hằng!

- Đoan Mộc Trường Cung đối phó chúng ta lợi hại, chỉ sợ không phải đối thủ của Kiếp Tân Tu La cho nên chỉ có thể chịu thua!

- Đáng giận ah, chúng ta tân tân khổ khổ mở bảo khố lại bị hai gia hỏa này nấp đằng sau, thật sự làm người ta khó chịu.

- Không có biện pháp, đây là sự thật, thực lực mạnh mới là vương đạo!

Những người chưa đi xa nhìn tâấy cảnh tượng này liền gào thét.

Tuy tức giận nhưng cũng không có biện pháp, thực lực đối phương quá mạnh mẽ, mạnh tới mức bọn họ không có biện pháp đối phó.

Vật cạnh thiên trạch (vật đua trời lựa), thế giới này cuối cùng vẫn phải dùng nắm đấm để nói chuyện.

- Tu La Kim Tiên đỉnh phong? Hắc hắc, giá trị của con Tu La này đã vượt qua bảo tàng rồi.

Nhiếp Vân giấu ở nơi xa nhìn chằm chằm, đột nhiên ánh mắt của hắn tỏa sáng.

Đối với hắn mà nói, bảo tàng đã không có tác dụng, mà Tu La Kim Tiên chính là thứ đáng giá nhất.

Cũng không quan tâm đám người rời đi, hắn dọc theo cửa đá đi vào trong phòng.

- Khá lắm!

Vừa tiến vào thạch thất, Nhiếp Vân cũng phải kinh hô, hốc mắt đỏ lên.

Khó trách có thể dẫn tới vài phương thế lực tranh đấu, không tiếc ngươi chết ta sống, đồ vật bên trong quả nhiên đáng sợ.

Trong phòng có hơn mười viên cầu, mỗi một viên mang theo uy lực cực kỳ đáng sợ lơ lửng giữa không trung, hào quang chiếu gọi bốn phía, dường như muốn phân cách toàn bộ không gian ra chung quanh.

Tinh thần tinh hạch!

Không ngờ đều là tinh thần tinh hạch!

Hơn nữa nhìn uy lực của những tinh hạch này dường như bóc ra từ ngôi sao nhất đẳng, mỗi một viên đều sinh ra uy lực áp bách tới cực điểm, là bảo bối tốt nhất cô đọng Kim Tiên.

- Người nào?

Đột nhiên nhìn thấy nhiều tinh thần tinh hạch như vậy, tâm tình của Nhiếp Vân kích động cho nên bị Đoan Mộc Trường Cung phát hiện tung tích, hắn gào to sau đó bổ một đao về phía Nhiếp Vân.

Ầm ầm!

Đao mang chưa tới nhưng khí thế đã thành, vào lúc này đao mang phong tỏa khí cơ của Nhiếp Vân vào trong.

Hô!

Biết rõ không thể tránh né, Nhiếp Vân chui ra khỏi lòng đất, ngón tay bắn tới ngăn cản đao mang trước mặt.

- Ân?

Thấy hắn chỉ dùng một ngón tay đã tùy tiện ngăn cản đao mang của mình, sắc mặt Đoan Mộc Trường Cung trầm xuống, lạnh lùng nhìn về phía Nhiếp Vân, hắn cũng làm ra trạng thái phòng ngự.

- Khặc khặc, không nghĩ tới lại xuất hiện một, rất không tệ, ta lại không muốn phân đồ vật nơi này cho kẻ khác, Đoan Mộc Trường Cung, có hứng thú liên thủ giết tiểu tử này hay không?

Kiếp Tân Tu La cũng nhìn ra thực lực Nhiếp Vân, hừ lạnh trong mang theo đầu độc.

- Tốt, liên thủ giết hắn, chúng ta phân bảo bối trên người hắn mỗi người một nửa.

Đoan Mộc Trường Cung không chút do dự gật đầu đáp ứng.

- Thập đại gia tộc bảo vệ Linh giới, không nghĩ tới lại có loại người bại hoại như ngươi, dám liên thủ với Tu La.

Không nghĩ tới gia hỏa này lại quyết định như vậy, Nhiếp Vân lắc đầu vẻ mặt bất đắc dĩ.

Mặc dù hắn hiểu về thập đại gia tộc không nhiều lắm, nhưng từ hành động của Đạm Đài Lăng Nguyệt có thể thấy được trong bọn họ có rất nhiều người nhiệt tình và cố gắng bảo
vệ Linh giới.

Gia hỏa trước mặt thân là thành viên trung tâm của gia tộc, gặp được Tu La chẳng những không đấu với nó một trận, ngược lại liên thủ với nó đối phó nhân loại, thật sự là bại hoại trong bại hoại.

- Đây là ngươi muốn chết!

Sắc mặt Đoan Mộc Trường Cung trầm xuống, trường đao trong tay lưu chuyển, đao phong chém thẳng về phía trước.

- Khặc khặc, ta từ trên người của ngươi cảm nhận được khí tức của khu tu sư, ăn ngươi chắc chắn là đại bổ.

Kiếp Tân Tu La cũng đồng thời ra tay.

Mặc dù chiêu số của hai người không phối hợp với nhau nhưng đều là cường giả Kim Tiên đỉnh phong cho nên không tự giác gia trì cùng một chỗ, hợp hai làm một mang theo xu thế quần ma loạn vũ, khai thiên tích địa đánh tới.

- Hừ!

Hai tay Nhiếp Vân chấn động, không khí chung quanh thân thể đồng thời nổ tung, lực lượng thân thể cuồng bạo bộc phát dữ dội, lúc này hào quang màu đỏ bao phủ khắp toàn thân của hắn, hương khí bắn ra từ lỗ chân lông giống như hắn đang hô hấp.

- Chút tài mọn, không ra tay với các ngươi thì các ngươi không biết trời cao đất rộng, đều xuống đây cho ta!

Vận chuyển lực lượng tới cực hạn, Nhiếp Vân không chút do dự, thiết quyền bí mật mang theo sức chiến đấu gấp hai mươi lần đánh tới.

Oanh!

Lực lượng thân thể gia tăng gấp hai mươi lần không phải Kim Tiên đỉnh phong có khả năng thừa nhận, cho dù liên hợp hình thành công kích va chạm với nhau chẳng khác gì nguyên điểm bị kíp nổ, tất cả lực lượng đồng thời biến mất trên không trung.

Nhiếp Vân dùng một quyền đấu ngang sức ngang tài với hai đại cao thủ!

- Thật mạnh!

Thấy cảnh tưởng như vậy, Đoan Mộc Trường Cung và Kiếp Tân Tu La nhìn nhau, đồng thời trong mắt sinh ra thần thái kiêng kị không nói thành lời.

Cho tới giờ phút này bọn họ mới biết được, thì ra người này không phải là quả hồng mềm, mà là một siêu cấp cường giả!

- Không có biện pháp dự phòng, cùng giết hắn đi!

KIếp Tân Tu La khẽ nói.

- Tốt!

Đoan Mộc Trường Cung gật đầu.

Ầm ầm!

Tiếng nói chấm dứt, hai người lại công kích lần nữa.

Lần này hai người không cố kỵ lẫn nhau, trong nháy mắt liên thủ và phát ra lực lượng hợp kích cực kỳ đáng sợ, công kích còn chưa tới nhưng khí thế đã làm cho người ta nghẹt thở và bị áp bách rất mạnh.

- Muốn giết ta, ta sẽ giết ngươi trước.

Bàn tay Nhiếp Vân đánh mạnh về phía trước, một đạo khí kình cuồng bạo bộc phát dữ dội ngăn cản công kích hai người liên thủ, đồng thời hắn vận dụng Phượng Hoàng chi dực.

Vèo!

Tốc độ thoát đi kinh người!

Sau khi thân thể đạt tới Kim Tiên cảnh giới đã có thể tự chủ phi hành, lúc này lại thi triển Phượng Hoàng chi dực và thiên phú thiên hành sư, tốc độ của hắn nhanh như thâấn di, chỉ trong nháy mắt hắn xuất hiện trước mặt Kiếp Tân Tu LA.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện