Lúc trước vô số cường giả các môn phái tới nơi này tầm bảo, tin tức di tích Hắc Long Thánh Tôn đã lan truyền rất rộng, người biết di tích này mở ra cũng khẳng định biết rõ những Tu La trong đó không chết, một khi bỏ trốn ra ngoài sẽ gây phiền toái lớn với lục đạo... Cho nên, cố ý truyền tin tức này ra ngoài để các cường giả tới nơi này tranh đoạt, bảo tàng làm người ta đỏ mắt, Tu La tự nhiên cũng bị giết.
Nghĩ vậy Nhiếp Vân cười khổ một tiếng, khó trách không có đại nhân vật tới, thì ra những kẻ như mình chính là quân cờ của các đại nhân vật.
- Có lẽ Hắc Long Thánh Tôn không chỉ có thực lực Thánh Tiên cảnh a.
Sau khi bỏ qua những suy nghĩ này, Nhiếp Vân mở miệng hỏi.
Từ quy mô di tích và cường độ phong ấn, thực lực Hắc Long Thánh Tôn khi còn sống tuyệt đối không phải là Thánh Tiên cảnh.
- Đệ nhất mãnh tướng của thượng cổ Ngũ Trảo Long Hoàng chính là đệ nhất nhân dưới Tiên Quân, làm sao có thể chỉ có thực lực Thánh Tiên, nếu như ta đoán không sai thì chính là Vương Tiên cảnh đỉnh phong, thậm chí đã đạt tới nửa bước Tiên Quân cảnh!
- Thánh Tôn là phong hào của hắn lúc trước, cũng không có nghĩa là thực lực!
- Giống như người mạnh nhất của Nho giới là Khổng Khâu Thánh Nhân được xưng Thánh Nhân, thực tế hắn là cường giả Tiên Quân đấy!
Tiêu Nhiên giải thích.
- Vương Tiên đỉnh phong? Nửa bước Tiên Quân cảnh?
Trái tim Nhiếp Vân co rút.
Tiên Quân cao cao tại thượng, bình thường sẽ không xuất thế, cũng sẽ không dễ dàng ra tay, Vương Tiên có thể xem là tồn tại đỉnh phong nhất của Linh giới, không nghĩ tới chủ nhân di tích Hắc Long Thánh Tôn lại có được thực lực như vậy.
- Gia chủ mạnh nhất của thập đại gia tộc nhiều nhất cũng chỉ là Vương Tiên đỉnh phong, siêu cấp cường giả cảnh giới Tiên Quân cảnh đều tu hành trên Cửu Trọng Thiên, sẽ không dễ dàng xuất thế.
Năm đó Hắc Long Thánh Tôn tung hoành lục đạo vô địch thủ, nghe nói Tiên Quân cũng không phải đối thủ, thực lực chân chánh có thể nghĩ.
Tiêu Nhiên cũng không nhìn ra suy nghĩ của mình.
- Lợi hại!
Nhiếp Vân không khỏi tán thưởng.
- Mau nhìn, chúng ta đi đến cuối cùng!
Hai người nói chuyện với nhau, Tiêu Nhiên chỉ về phía trước, chỉ thấy phía trước xuất hiện cánh cửa đá ngăn cản đường đi.
Cửa đá cao lớn nguy nga, phía trên có khắc văn tự Long tộc, mỗi một cái chảng khác gì nòng nọc giống như vạn đầu cự long rong ruổi.
Văn tự Long tộc đại biểu cho một loại Thiên Đạo, là một trong những văn tự hình thành sớm nhất thời kỳ thượng cổ, nghe nói căn cứ vào mật văn trên lân phiến của long quy tạo thành, rất hợp với tự nhiên, cũng chính bởi vì như thế, tu luyện giả Long tộc đều thập phần cường đại, thực lực vượt xa cùng cấp.
Thiên nhĩ sư khẽ động, Nhiếp Vân nghe ngóng cửa đá.
Hắn nhanh chóng hiểu rõ nội dung trên đó.
Kỳ thật những văn tự này không có ghi lại cái gì, mà là một loại phương thức phong ấn của Long tộc mới có, nếu như không biết mà tùy tiện ra tay, mặc dù là cường giả Vương Tiên cảnh cũng không thể mở cửa đá trước mặt.
- Muốn mở cửa đá này đầu tiên phải luyện hóa Hắc Long Lệnh...
Sau khi “Xem” xong mật văn, Nhiếp Vân quay đầu nói với Tiêu Nhiên.
- Luyện hóa Hắc Long Lệnh? Lệnh bài kia nghe nói là quân lệnh của Ngũ Trảo Long Hoàng giao cho Hắc Long Chí Tôn, là biểu tượng thân phận thống soái Hắc Long nhất tộc, người bình thường căn bản không có tư cách luyện hóa.
Tiêu Nhiên lắc đầu, hắn cau mày suy nghĩ.
Hô!
Trong lúc nói chuyện, Nhiếp Vân cầm Hắc Long Lệnh ra.
Đối với lệnh bài này, nó bị Dã Vô Tu La cướp đi, sau khi giết nó cũng lọt vào tay Nhiếp Vân.
- Nó rất khó luyện hóa? Ngay cả ngươi cũng không biết bí pháp?
Nhìn thấy lệnh bài nằm trong lòng bàn tay, Nhiếp Vân cau mày suy nghĩ.
- Không biết!
Tiêu Nhiên lắc đầu
- Dường như cần long huyết, ý niệm, huyết thống các loại phân biệt, thập phần phiền toái, ai, nếu Long Hoàng không
lâm vào ngủ say là tốt rồi, vật này là hắn luyện chế, có lẽ luyện hóa vô cùng đơn giản...
- Khó khăn như vậy? Ta thử xem!
Nghe khẩu khí của Tiêu Nhiên giống như việc luyện hóa lệnh bài là chuyện không thể hoàn thành, trong nội tâm của hắn cảm thấy khó hiểu, tinh thần hơi động rót vào trong lệnh bài.
Chẳng biết tại sao hắn cầm ngọc bài lại không tự chủ sinh ra cảm giác thoải mái không nói thành lời, dường như nó là một bộ phận thân thể của hắn.
Tinh thần tiếp xúc với lệnh bài, hắn cảm thấy có ý chí mênh mông xông tới, tuy ý niệm này đụng vào linh hồn liền ngừng, cũng không nhúc nhích.
- Là tinh huyết của tiểu Long hình thành Tiên Thiên Long Thân...
Nhiếp Vân lập tức hiểu ra.
Sở dĩ ý niệm dừng lại cũng không phải bởi vì sợ hãi hắn, hắn sinh ra cảm giác thoải mái dễ chịu cũng không phải bởi vì hắn trời sinh tương hợp với lệnh bài, mà là vì trong người của hắn có tinh huyết của tiểu Long.
Lệnh bài này do Ngũ Trảo Long Hoàng luyện chế, cũng chính là thủ bút của tiểu Long, Nhiếp Vân dung hợp tinh huyết của nó vào trong cơ thể, hắn cũng có thể luyện hóa dễ dàng.
Ầm ầm!
Quả nhiên thời gian qua trong giây lát, Nhiếp Vân cảm thấy Hắc Long Lệnh trong tay dung hợp với cơ thể, triệt để luyện hóa.
- Lại là một cái lân phiến của Long Hoàng khắc thành, vượt qua tiên khí tuyệt phẩm... Lợi hại!
Một khi luyện hóa, Nhiếp Vân lập tức hiểu rõ Hắc Long Lệnh sử dụng tài liệu và đẳng cấp gì.
Thứ này là lân phiến của Ngũ Trảo Long Hoàng điêu khắc thành, cấp bậc viễn siêu tiên khí tuyệt phẩm, ngay cả cây thương thần bí cũng kém nó.
- Ngươi... Luyện hóa?
Tiêu Nhiên chấn động, hắn biết rõ luyện hóa Hắc Long Lệnh khó khăn cỡ nào, cho dù cường giả Vương Tiên đỉnh phong cưỡng ép luyện hóa cũng tốn thời gian vài năm, thiếu niên này chỉ dùng mấy giây liền thành công, hắn lại càng tỏ ra thâm bất khả trắc.
Khó trách có thể trở thành “Phụ thân” của Ngũ Trảo Long Hoàng, quả nhiên có chỗ hơn người.
- Ân!
Nhiếp Vân gật đầu, hắn đưa tay về phía trước.
Hô!
Hắc Long Lệnh bị luyện hóa bay qua cánh cửa.
Ông!
Cửa đá phát ra tiếng oanh minh sau đó mở ra.
Vèo!
Hai người tiến vào cửa đá.
Cửa đá mở rộng, bên trong là đại điện, chính giữa có một long thi cao mấy trăm trượng.
Toàn thân cự long đen nhánh, lân phiến tỏa ra hào quang, chòm râu dài mấy chục mét, gương mặt lãnh khốc, chung quanh thân thể tỏa ra uy áp không giận tự uy, không gian vỡ vụn tầng tầng.
Sau khi chết chỉ bằng vào thân thể có thể làm không gian vỡ vụn, thực lực khi còn sống có thể nghĩ.
- Đây là Hắc Long Thánh Tôn tiền bối?
Nhiếp Vân xiết chặt nắm đấm.
- Chắc có lẽ không có sai! Thật mạnh..
Sắc mặt Tiêu Nhiên trướng lên đỏ bừng.