Vô Tận Đan Điền

Gặp lại Lăng Nguyệt (1)


trước sau

- Lên đường đi!

Thấy bọn họ đi tới, Tiêu Đông cười nhạt một tiếng, mang theo mọi người hóa thành hào quang sau đó bay thẳng về phía chân trời.

Cửu Tiêu Cung nằm ở khu vực trung tâm của Cửu Trọng Thiên, nó là cung điện nguy nga giống như cây cột chống trời, có thể nằm vắt ngang các vì sao.

Trên không Cửu Tiêu Cung mặc dù không có hào quang như mặt trời nhưng thực sự có ngôi sao đầy trời nhìn từ xa giống như pháp bảo tinh tế, bài trừ khí lưu hỗn loạn vẫn có thể nhìn thấy hào quang sáng ngời của hắn.

- Phía trên Cửu Tiêu Cung chính là thế giới hỗn độn, trừ người có thực lực Tiên Quân có thể tiến vào, cho dù Vương Tiên tiến vào cũng bị đồng hóa ngay lập tức, biến thành một phần của hỗn độn.

Nhìn thấy Cửu Tiêu Cung chiếu sáng chói mắt trước mặt, Tiêu Nhiên chỉ một ngón tay về phía trước.

Nhìn theo hướng ngón tay hắn chỉ quả nhiên nhìn thấy phía trên Cửu Tiêu Cung còn có một tầng ngăn cách trong suốt, vô số khí tức tối tăm mờ mịt nhúc nhích, những khí lưu này không có hung mãnh nhưng lại mang theo thuộc tính dung nạp vạn vật, mặc dù cường giả Vương Tiên đi vào, chỉ trong phút chốc cũng hóa thành khí lưu ngay lập tức.

Hỗn độn, trụ cột diễn sinh vạn vật, đồng dạng cũng có thể hòa tan vạn vật.

- Lăng Nguyệt đại nhân hóa thân Thiên Đạo, chính là dùng lực lượng của mình đuổi Tu La nhất tộc ra khỏi Linh giới, lại để bọn chúng quay về hỗn độn.

Tiêu Nhiên biết rõ thiếu niên trước mắt suy nghĩ cái gì, hắn thở dài.

Bản thân Tu La nhất tộc sinh hoạt trong hỗn độn, kỳ thật Linh giới không có quan hệ gì với bọn chúng, bọn chúng lao tới là vì xâm lược.

- Ân!

Nhiếp Vân gật gật đầu.

Tu La nhất tộc bất tử bất diệt, muốn nói chính thức giết sạch là không có khả năng, biện pháp duy nhất chính là triệt để đuổi bọn chúng trở về hỗn độn, lại triệt để phong bế Linh giới, từ đó bọn chúng không có khả năng bước vào nữa.

Trừ chuyện đó ra cũng không còn biện pháp nào khác.

- Tất cả mọi người yên tĩnh, đến Cửu Tiêu Cung rồi!

Nương theo tiếng hô vang lên, Nhiếp Vân ngẩng đầu nhìn lên, quả nhiên nhìn thấy Cửu Tiêu Cung đang ở trước mắt.

Trước cung điện là một võ trường rộng lớn đến cực điểm, phía trên còn có rất nhiều người, những người này phân thành vài nhóm, mỗi một nhóm mang theo khí chất ngạo nghễ và thực lực cường đại.

Xem ra thập đại gia tộc đã tới không sai biệt lắm.

Nhìn chung quanh một hồi, Nhiếp Vân cũng cảm thấy khiếp sợ vì nội tình của thập đại gia tộc.

Những đệ tử, trưởng lão đến nơi này có thực lực kém cỏi nhất cũng đạt tới Kim Tiên đỉnh phong, cường giả Thánh Tiên nhiều tới mấy trăm người, ngay cả cường giả Vương Tiên cũng có vài chục, mỗi một người đều long tinh hổ mãnh, trong mắt ẩn chứa sinh tử tiêu tan, thời không vận chuyển, hiển nhiên là cường giả tuyệt thế lĩnh ngộ đại đạo.

Những người này đi vào nơi nào của Linh giới cũng có thể tạo thành sóng to gió lớn, mà ở chỗ này lại bất hiện sơn bất lộ thủy, nhìn không ra đặc điểm gì cả.

Nhìn chung quanh một vòng, Nhiếp Vân phát hiện Hùng Lâm ngăn cản trước mặt hắn âần trước đang đứng trong một đám người, hắn đang dùng ánh mắt oán độc nhìn sang.

Hắn cũng không có biện pháp gì, cũng không có nhiều lời, chỉ liếc mắt nhìn và quay đầu đi, cũng không rõ đang suy nghĩ cái gì.

- Tiêu Đông, đến!

Đi theo sau lưng đám người Tiêu gia chủ đáp xuống vị trí đặc biệt, một trung niên nhân quay đầu cười.

- Đây là Thang gia trong thập đại gia tộc, gia chủ Thang Lang, hắn có quan hệ không tệ với phụ thân của ta.

Tiêu Nhiên lặng yên truyền âm.

Từ lai lịch bọn họ, Nhiếp Vân đã hỏi thăm Tiêu Nhiên về thập đại gia tộc.

Theo thứ tự là: Đạm Đài, Độc Cô, Hiên Viên, Tiêu, Dương, Đoan Mộc, Hoàng Phủ, Hùng, Cơ, Thang.

Trong đó Đạm Đài khống chế Thiên Đạo, thuộc về
đệ nhất gia tộc không thể tranh cãi, kế tiếp chính là vô địch Độc Cô gia tộc, về phần Thang gia, Tiêu gia đều là mặt hàng xếp sau cùng.

- Ah, ba vị này nhìn không quen mắt, bọn họ là...

Đột nhiên Thang gia chủ Thang Lang nhìn sang đám người Nhiếp Vân.

Người Tiêu gia đều tu luyện công pháp của gia tộc, chuẩn bị về sau dùng thân hiến tế cho nên có được khí tức đặc thù, đám người Nhiếp Vân đã áp chế khí tức bản thân nhưng vẫn bị nhìn ra được.

- Ba người này là bằng hữu của nhi tử ta, tới nhà ta làm khách, nghe nói có thi đấu tuấn tài nên đến mở mang tầm mắt!

Tiêu Đông cười nói.

Nơi này là trong giải thi đấu tuấn tài của thập đại gia tộc nhưng thân là gia chủ cũng biết cụ thể xảy ra chuyện gì, có người ngoài tới đây xem, chỉ cần không ảnh hưởng đại cục thì không có gì.

- Thì ra là bằng hữu của Tiêu Nhiên...

Thang Lang nhìn nhưng không có gì đặc biệt, không có phát hiện đặc thù nên không hỏi nhiều.

Thực lực bản thân của Nhiếp Vân và tiểu Long không được, hắn cũng không nhìn thấy cái gì, thực lực Hắc Long Thánh Tôn vượt xa hắn, muốn che dấu thì đừng nói là hắn, cho dù Tiên Quân tới có thể nhìn thấu hay không còn khó mà nói.

Tự nhiên nhìn không ra cái gì.

Người khác quan sát ba người, Nhiếp Vân cũng quan sát chung quanh.

Nơi này không hỗ là khu vực trọng yếu của Cửu Tiêu Cửu Trọng Thiên, khắp nơi đều là phong ấn, bằng vào thực lực bây giờ căn bản không có khả năng xuyên qua.

Nơi này chẳng những có trận pháp, còn có một chút cối xay thời không, một khi đụng vào sẽ nhận công kích rất mạnh, Vương Tiên cũng không thể may mắn thoát khỏi.

Chỉ từ những thủ pháp này mà nhìn đã biết chắc là cường giả Tiên Quân bố trí, nếu không tuyệt đối không thể có được uy năng cường đại như thế.

Đôi mắt nhìn sang các gia tộc một vòng, cuối cùng nhìn lên gia tộc có vị trí tốt nhất trên Cửu Tiêu Cung.

Trên mặt của người gia tộc này mang theo ngạo ý, tự tin vết rõ lên mặt, trong đó đệ tử tu vi thấp nhất là Thánh Tiên, hơn nữa từ ánh mắt mang theo sát cơ tỏa sáng, hiển nhiên là cường giả am hiểu chiến đấu.

- Là Đạm Thai gia tộc, Nguyệt Nhi không có bên trong...

Nhiếp Vân đoán được, hắn tìm một vòng nhưng thất vọng rồi.

Dường như Đạm Thai Lăng Nguyệt cũng không có đi theo gia tộc tới đây.

- Tuy nàng không ở nơi này nhưng nhất định tới đây, qua một lát chỉ cần chú ý Tiêu Đông gia chủ thì có thể nhìn thấy.

Thi đấu tuấn tài lần này là giả, mục đích chủ yếu nhất là bố trí Ma Thiên Vong Tình Đại Trận tiêu trừ trí nhớ của Lăng Nguyệt, khi đó người trong cuộc sẽ xuất hiện.

- Nhiếp huynh, ngươi nhìn, đó chính là gia chủ Độc Cô gia Độc Cô Phóng, Vương Tiên cảnh đỉnh phong, nghe nói đã cô đọng ra vô địch chi tâm, từng cạy trốn trong tay Tiên Quân, thực lực rất mạnh, phụ thân ta kém hắn.

Tiêu Nhiên nói nhỏ bên tai.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện