- Từ khi Long Hoàng vẫn lạc thì Kim Long nhất tộc bị vây quét, cho dù có người sống sót, chỉ sợ cũng không ở trong thành Long Hoàng, đứng đầu Hắc Long nhất tộc hiện tại cũng không phải ta, nếu như tùy tiện đi qua chỉ sợ đánh rắn động cỏ.
Tư duy của Hắc Long Thánh Tôn nghiêm mật, hắn suy nghĩ một lúc và lên tiếng.
Hắc Long nhất tộc từ khi Hắc Long Thánh Tôn vẫn lạc đã thay kẻ lãnh đạo, triệt để quy thuận Thanh Long hoàng, hiện tại tùy tiện tiến tới nâất định đánh rắn động cỏ, được không bù mất.
Thậm chí Thanh Long Hoàng cũng ngờ tới điểm này sớm bố trí thiên la địa võng chờ bọn họ.
- Ngươi nói đúng! Chúng ta không thể tùy tiện đi Hắc Long nhất tộc, Kim Long nhất tộc thì có thể.
Nhiếp Vân cười nói.
- Kim Long nhất tộc... Không biết ở đâu ah!
Hắc Long Thánh Tôn kỳ quái nói.
- Kim Long nhất tộc đã từng là hoàng giả Ma giới, hiện tại bị tàn sát, khẳng định lòng có không cam lòng, người sống sót tuyệt đối bao giờ cũng muốn báo thù, không có khả năng rời khỏi thành Long Hoàng!
Nhiếp Vân nói:
- Bởi vì một khi rời khỏi thành Long Hoàng, chẳng khác nào bỏ qua cơ hội báo thù.
- Ah...
Nghe Nhiếp Vân nói như vậy, Hắc Long Thánh Tôn do dự nhưng vẫn gật gật đầu.
Đúng thế, bản thân Long tộc vô cùng cao ngạo, Kim Long nhất tộc càng lớn, vương vị bị đoạt, tộc nhân bị tàn sát, nếu như không muốn báo thù mà viễn độn tha hương, đó không phải việc Long tộc làm được.
Nghĩ thông suốt những chuyện này, Hắc Long Thánh Tôn lại nhìn sang Nhiếp Vân lần nữa, bội phục tâm tư kín đáo của hắn.
Hắn thân là người Long tộc nhưng không nghĩ tới điểm này, đối phương nghĩ đến, đủ thấy hắn hiểu Long tộc còn sâu hơn cả bản thân.
- Cho dù ở trong thành Long Hoàng, thành Long Hoàng lớn như vậy, chúng ta khó mà tìm kiếm
Hắc Long Thánh Tôn nói tiếp.
Diện tích thành Long Hoàng ngang mấy vạn km, nhân khẩu không dưới hàng tỉ, Thanh Long Hoàng đều tìm không thấy, bằng vào ba người bọn họ làm sao tìm?
- Tìm kiếm? Không cần!
Kim Long nhất tộc một lòng muốn báo thù, mà bọn họ cũng biết bằng vào thực lực của mình không thể báo thù Thanh Long hoàng, phải tìm kiếm đồng bọn hợp tác... Mà cả hoàng thành, có ai dám khiêu chiến Thanh Long hoàng?
Nhiếp Vân mỉm cười.
- Ngươi nói là... Khu tu sư công hội?
Đôi mắt Hắc Long Thánh Tôn sáng ngời.
- Không sai! Cả thành Long Hoàng cũng chỉ có Khu Tu Tháp dám khiêu chiến với Thanh Long hoàng, lúc trước phân bộ Khu Tu Tháp bị hủy, chỉ sợ có quan hệ rất lớn với Kim Long nhất tộc!
Nhiếp Vân nói.
- Thì ra là thế...
Hắc Long Thánh Tôn hiểu ra, hắn âm thầm duỗi ngón cái.
Những manh mối này vốn hỗn loạn không chịu nổi, trong đầu hắn như đống bùn nhão nhưng bị thiếu niên trước mắt chảy vuốt thông thuận rõ ràng, dường như sớm nhìn ra phương hướng.
- Cả thành Long Hoàng tra nghiêm như vậy, Kim Long nhất tộc nhất định không dám đi loạn, có giao dịch với khu tu sư công hội, nói rõ nơi ở lại của bọn họ ở cách đó không xa, chỉ cần tìm chung quanh khu tu sư công hội thì nhất định có thể tìm ra.
Nhiếp Vân nói.
- Nếu thế chúng ta đi nhanh thôi.
Tiểu Long nghe nói có thể tìm được tộc nhân của hắn thì lập tức hưng phấn đứng dậy.
- Không cần!
Nhiếp Vân khoát tay.
- Vì sao?
Tiểu Long sững sờ.
- Kim Long nhất tộc ở gần khu tu sư công hội, đây chỉ là phỏng đoán của ta, nhưng gần như thế nào thì không ai biết, nếu cứ tìm như thế, thời gian ba ngày khẳng định không làm được.
- Hơn nữa, bọn họ có thể tránh né tìm tòi, nhất định ngụy trang rất tốt, làm sao mà tìm?
Nhiếp Vân nói ra lý do.
- Ngươi... Ý của ngươi chúng ta làm sao bây giờ?
Tiểu Long vò đầu.
- Tìm rất đơn giản, cũng không phải chúng ta tìm, mà là Thanh Long nhất tộc đi tìm!
Nhiếp Vân cười.
- Thanh Long nhất tộc đi tìm?
Tiểu Long, Hắc Long sững
sờ không rõ ý nghĩ.
- Những chuyện này ta có thể nghĩ ra, bằng vào năng lực của Thanh Long hoàng làm sao không nghĩ ra? Hắn khẳng định đã sớm tra được nơi ở lại của Kim Long nhất tộc nhưng bởi vì kiêng kị khu tu sư công hội cho nên không động thủ, hiện tại khu tu sư công hội bị Tu La tiêu diệt, đây là thời cơ tốt nhát, ngươi cảm thấy hắn có động thủ hay không?
Nhiếp Vân nói.
- Sẽ, nhất định sẽ động thủ!
Tiểu Long, Hắc Long Thánh Tôn bừng tỉnh đại ngộ.
- Đúng, bọn chúng nhất định sẽ động thủ, một khi động thủ thì chúng ta sẽ tìm được Kim Long sau đó xuất thủ cứu giúp!
Nhiếp Vân nói kế hoạch của mình ra.
- Chúng ta xuất thủ cứu giúp? Như vậy có phải bại lộ chúng ta hay không?? Ngươi không phải nói trước khi tìm được Thất Tâm Long Châu thì tốt nâất không nên bại lộ sao?
Vẻ mặt Tiểu Long mê mang.
Ba người bọn họ tới đây lần này có mục đích chủ yếu là tìm Thất Tâm Long Châu, nếu như trước khi tìm được đã bại lộ thân phận, há không phải làm Thanh Long hoàng sớm phòng bị, còn muốn tìm kiếm càng phiền toái?
- Xuất thủ cứu giúp thì nhất định phải bạo lộ chúng ta sao? Chẳng lẽ ngươi quên ta có thân phận khác?
Nhiếp Vân cười nói.
- Một thân phận khác? Ý của ngươi là... Khu tu sư?
Tiểu Long dừng một lúc, ánh mắt hắn lóe sáng.
- Ha ha, không sai, ta chẳng những là khu tu sư, còn là một thất phẩm thiên vân khu tu sư, một khi vận chuyển chính thức thậm chí vượt qua bát phẩm, cửu phẩm khu tu sư, đến lúc đó ta dùng thân phận này xuất hiện cứu Kim Long nhất tộc, ai hoài nghi chúng ta?
Nhiếp Vân nói.
Bản thân Kim Long nhất tộc có giao hảo với Khu Tu Tháp, khu tu sư cao cấp xuất hiện cứu bọn họ thật sự không ai hoài nghi cái gì.
- Được rồi, chuyện này quyết định như vậy đi, hai người các ngươi bởi vì không phải khu tu sư cho nên không nên chộn rộn việc này, chuyện cứu vớt Kim Long nhất tộc do ta đi là được, các ngươi tiến vào trong tinh cung trước, một khi thành công, ta sẽ kéo tộc nhân các ngươi vào trong đó.
Nhiếp Vân an bài.
- Tốt!
Tiểu Long và Hắc Long Thánh Tôn lúc này càng bội phục hắn, cũng không có đáng nghi, thân thể hơi động và tiến vào Bắc Đẩu tinh cung.
- Đi!
Nhiếp Vân lắc người rời khỏi quán rượu, lúc này hắn chạy như bay về vị trí của khu tu sư công hội.
Lúc này khu tu sư công hội đã thành phế tích, thành đống phế tích bừa bộn, Nhiếp Vân cũng không tiến vào trong đó, hắn tìm nơi và dừng lại, hắn đồng thời vận dụng thiên phú thiên nhĩ, thiên nhãn nghe lén và giám thị chung quanh.
Quả nhiên qua một lúc sau, hơn mười cường giả Long tộc mặc giáp đen bay tới, bọn chúng nhìn chung quanh, sắc mặt vui mừng.