Trước kia hắn suy đoán Bắc Đẩu tinh cung tiến vào Hỗn Độn hải dương sẽ không có việc gì, một mực không có thí nghiệm qua, lúc này thử một lần quả thế.
Chỉ có điều Bắc Đẩu tinh cung là bảo bối loại động phủ, không có ngoại lực mà nói, muốn di động cực kỳ khó khăn, xa xa không thuận tiện bằng Cửu Thiên Huyền Y.
- Dừng tay!
Ngay thời điểm Nhiếp Vân ý định ly khai động phủ, mặc Cửu Thiên Huyền Y tiến vào Hỗn Độn hải dương, đột nhiên một thanh âm cực lớn vang lên, mấy mặt người đột ngột xuất hiện.
Những mặt người này từng cái đều có phương viên mấy trăm trượng, mang theo uy nghiêm dày đặc.
Cường giả Tiên Quân!
Tổng cộng bốn vị, hai cái đầu trọc, xem xét liền biết là cao tăng Phật môn, hai cái cầm quạt lông khăn quấn đầu, là cường giả Nho môn.
- Kiếm Sơ, dừng tay!
Một cao thủ Phật môn vừa xuất hiện cũng nói, trong thanh âm mang theo uy nghiêm nồng hậu.
- Vâng sư phụ!
Nghe được mệnh lệnh, tuy trong nội tâm Kiếm Sơ Phật chủ không cam lòng, nhưng vẫn ngừng lại.
- Các ngươi là hậu bối kiệt xuất của Thiên Địa Lục Đạo, hiện tại đại kiếp nạn buông xuống, không thể bởi vì một kiện bảo vật mà hao tổn! Cho nên, không thể tiếp tục nội đấu, bằng không thì Tu La chính thức tiến đến, Thiên Địa Lục Đạo như trước sẽ lọt vào nguy hiểm bị diệt!
Cường giả Tiên Quân của Phật môn nhìn quanh một vòng, chậm rãi nói.
- Chúng ta thụ giáo!
Nghe nói như thế, mọi người vội ôm quyền khom người.
- Vừa rồi ta cùng cường giả Nho môn thương nghị, Niệm Đà Loa Bỉ Ngạn Hoa chỉ có một đóa, không thể phân cho các ngươi nhiều người như vậy, tự nhiên là người có đức thì được, đóa hoa sinh trưởng ở cuối Bỉ Ngạn Lôi Vực, coi như là một khảo nghiệm đối với hậu bối các ngươi, cường giả Tiên Quân chúng ta sẽ không nhúng tay, trong các ngươi, ai thông qua Bỉ Ngạn Lôi Vực trước nhất, thì có tư cách đạt được Niệm Đà Loa Bỉ Ngạn Hoa!
Cao thủ Phật môn nói.
- Chúng ta sẽ ở trong Hỗn Độn hải dương mở một lối đi, để cho các ngươi đều có tư cách đi qua, về phần đến Bỉ Ngạn Lôi Vực, chỗ đó đều là Lôi Đình, không có Hỗn Độn chi khí, mặc dù các ngươi tiến vào trong đó, cũng sẽ không trực tiếp tử vong, đương nhiên, nguy hiểm là tất nhiên, nếu như có thể khiêng qua nguy hiểm, đối với tu vi cũng có chỗ tốt rất lớn!
Cao thủ Nho môn nói tiếp.
- Vâng, chúng ta nhất định không cô phụ sư phụ tín nhiệm!
Nghe được cao thủ Nho môn nói, Đoạn Hiểu Sinh vội vàng gật đầu.
- Vậy là tốt rồi, các ngươi chuẩn bị vào đi thôi!
Mấy khuôn mặt cự đại liếc mắt nhìn nhau, từng người gật đầu, đồng thời nhìn về phía Hỗn Độn hải dương trước mắt.
Ầm ầm!
Một tiếng nổ vang kịch liệt, Hỗn Độn hải dương xuất hiện một thông đạo có thể dung người tiến vào.
- Cơ hội tốt, đi mau!
Thông đạo vừa xuất hiện, ngay ở bên người Nhiếp Vân, lúc này hắn đâu quản những người khác, Cửu Thiên Huyền Y gia trì ở trên người, thân thể nhoáng một cái, thẳng tắp dọc theo thông đạo về phía trước, bay đi ra ngoài, thời gian nháy con mắt liền bay ra mấy trăm vạn dặm.
Thực lực của Nhiếp Vân đạt tới Vương Tiên cảnh đỉnh phong, hơn nữa đang ở trong Hỗn Độn, ý thức không cách nào tràn vào, Tiên Quân cảnh lại không phải bản tôn tự mình hàng lâm, rõ ràng không có ai phát hiện hắn đã sớm đi vào.
Sau khi hắn đi mười mấy tức, cao thủ Nho môn cùng bọn người Kiếm Sơ Phật chủ nhao nhao tiến vào thông đạo, theo sát lấy đuổi theo.
Bất quá lúc này Nhiếp Vân đã đi xa, ngay cả quỷ ảnh cũng nhìn không tới.
- Ân? Phía trước là Bỉ Ngạn Lôi Vực?
Phi hành thời gian uống cạn chung trà, không biết đã bay bao xa, thông đạo rốt cục đi tới cuối cùng, giương mắt nhìn đi, chỉ thấy một mảnh hải dương Lôi Đình xuất hiện ở trước mặt.
Phiến hải dương Lôi Đình này rậm
rạp, khắp nơi đều là Lôi Điện chi lực cường đại, lực lượng cuồng bạo, tựa hồ cường giả nửa bước Tiên Quân tiến vào trong đó cũng chật vật không chịu nổi, lâm vào trạng thái hỗn loạn.
- Lôi Đình thật đáng sợ... Bất quá, ta có được thiên phú Lôi Điện sư, với ta mà nói cũng không có gì!
Lôi Điện trước mắt đối với người bình thường hoàn toàn chính xác đáng sợ đến cực điểm, nhưng với hắn mà nói, thật đúng là không coi vào đâu, nếu như thiên phú Lôi Điện sư sợ hãi Lôi Điện, vậy thì thật sự là buồn cười.
Thân thể tung một cái, như du ngư bơi vào Bỉ Ngạn Lôi Vực, lập tức tiến vào trong đó.
Đùng đùng!
Vừa tiến vào trong đó, Lôi Điện màu đen lập tức bổ vào trên người hắn, để cho hắn trở thành cái đích cho mọi người chỉ trích.
- Thiên phú Lôi Điện sư vận chuyển!
Thân thể nhoáng một cái, Lôi Điện đan điền xoay tròn, thời gian nháy con mắt, Lôi Điện chung quanh biến mất, đều bị hắn ngăn cản ở bên ngoài.
- Không tệ!
Trong nội tâm vui vẻ, Nhiếp Vân bay vút về phía trước.
Ầm ầm!
Đang đi tới, đột nhiên một thanh âm nổ mạnh vang lên ở cách đó không xa, ngẩng đầu nhìn lên, nhịn không được lại càng hoảng sợ.
- Còn có loại vật này...
Đồng tử nhịn không được co rụt lại.
Xuất hiện ở trước mắt cũng không phải bọn người Kiếm Sơ Phật chủ đuổi theo phía sau, mà là một quái thú hoàn toàn do Lôi Điện tạo thành.
Toàn thân quái thú này lóe ra Lôi Điện chi lực, thân thể cao lớn, hẳn là quái vật sinh ra đời ở trong Bỉ Ngạn Lôi Vực.
Ầm ầm!
Đại gia hỏa này chứng kiến Nhiếp Vân đi về phía trước, cũng không nói chuyện, con mắt lóe lên một cái, oanh kích ra một quyền.
Lực lượng của nó rất mạnh, càng mang theo lực lượng Lôi Điện cuồng bạo, còn chưa tới trước mặt, không khí chung quanh liền nổ thành trạng thái chân không, tựa hồ nó là chủa tể của Lôi Vực hải dương này, tất cả Lôi Điện đều bị nó khống chế.
- Đây là... Lôi Đình Cự Thú! Thật đúng là có loại vật này...
Sắc mặt của Nhiếp Vân cứng đờ.
Trước kia thời điểm độ kiếp, từng gặp qua vật như Lôi Thú, bất quá những Lôi Thú kia so với Lôi Đình Cự Thú trước mắt này, hoàn toàn không phải một cấp bậc.
Thực lực của nó còn cường đại hơn Kiếm Sơ Phật chủ, vừa ra tay liền cho thấy thực lực cường đại, nửa bước Tiên Quân!
Một cường giả nửa bước Tiên Quân hoàn toàn do Lôi Điện tạo thành, hơn nữa thể tích lớn như vậy, còn ở trong Bỉ Ngạn Lôi Vực, cái này làm sao đối phó?
- Chớ cản đường, phá cho ta!
Trong nội tâm khiếp sợ, nhưng tay Nhiếp Vân lại không ngừng, con mắt nheo lại, 300 lần sức chiến đấu phối hợp thiên phú Thiên Thủ sư cùng lực lượng Vương Tiên đỉnh phong, ầm ầm trùng kích ra.
Bàn tay cùng móng vuốt cực lớn của Lôi Điện thú đụng chung một chỗ.
Ầm ầm!
Một đạo điện quang lóng lánh mấy tỷ dặm thiểm thước, không gian bị xé nứt ra.