Vô Tận Đan Điền

Thiên tài tụ tập (2)


trước sau

Hơn nữa còn là hình thái thứ tư!

Thực lực Nhiếp Vân như thế, tu luyện khắc kôổ như thế mới chỉ có được thiên phú thiên nhãn sư hình thái thứ ba, đối phương là tiểu nữ hài mười bốn mười lăm tuổi nhưng có được hình thái thứ tư, thiên phú thật sự khó nói nổi.

Khó trách Lạc Khuynh Thành thu nàng làm đồ đệ, loại thiên phú này đủ làm người ta ngạc nhiên.

Hai người tàng hình tiếp tục đi về phía trước, Thiên Ngoại Thiên của Hóa Vân Tông đúng là khác với lúc trước, nó càng huy hoàng cường đại hơn xưa, khí thế tông môn đệ nhất thiên hạ bộc phát triệt để, mang theo uy nghiêm và khí thế cường đại.

- Chỉ hai năm ngắn ngủi đã có biến hóa ghê gớm như thế...

Nhìn Hóa Vân Tông trước mặt, Đạm Thai Lăng Nguyệt cảm khái.

Tuy tông môn hai năm trước vẫn là đệ nhất tông môn nhưng không có khí tượng như vậy, nếu không phải thiếu niên bên cạnh ngang trời xuất thế, lực lượng một người ngăn cơn sóng dữ, đừng nói như bây giờ, Hóa Vân Tông có tồn tại trên đại lục Phù Thiên nữa hay không còn khó nói.

Bành bành bành bành!

- Kkhông đúng... Không đúng...

Lúc đang cảm khái, một thiếu niên xuất hiện ngay cách hắn không xa.

Thiếu niên này không kém nữ hài vừa rồi, bộ dạng mười bốn mười lăm tuổi, đôi mắt đen nhánh mang theo hào quang sáng ngời, thần thái sáng ngời hữu thần.

Nhìn thân thể hắn non nớt nhưng đang dùng tư thái đặc thù, không ngừng múa, đánh từng quyền từng quyền.

- Vũ Thần quyền?

Liếc mắt nhìn, Nhiếp Vân lập tức nhận ra thiếu niên thi triển chính là Vũ Thần quyền mà hắn truyền thụ trước khi rời khỏi phàm giới.

Hắn sáng chế Vũ Thần quyền vào lúc còn là Toái Thần Cảnh, cho dù hắn có được thiên phú võ đạo sư nhưng cảnh giới quá thấp cho nên có vô số lỗ thủng và sơ hở, tuy loại lỗ thủng này không có gì trong đại lục Phù Thiên nhưng nếu thi triển tại Linh giới sẽ có uy lực không rõ ràng.

Ầm ầm ầm...

Thiếu niên tiến lên phía trước một bước, hắn đánh ra một kích rất mạnh.

Tuy một chiêu Vũ Thần quyền này trong mắt Nhiếp Vân không hoàn mỹ nhưng thiếu niên trước mắt thi triển không chê vào đâu được, trong quy trong củ, không có chút sai lầm nào, cho dù thi triển ra cũng có uy lực rất mạnh.

- Không đúng, chiêu này có chút không đúng...

Hắn đang muốn rời đi, đột nhiên thiếu niên nhíu mày, hắn đứng tại chỗ không nhúc nhích, dường như hắn có điều nghĩ không ra.

- Thử xem...

Đột nhiên thiếu niên hành động lần nữa, nắm đấm quay cuồng, bàn tay co rụt lại, hắn đánh ra một chiêu Vũ Thần quyền.

Chiêu số cũng giống như lúc nãy nhưng đã có chút ít biến hóa.

- Ân?

Nhìn thấy cảnh này sắc mặt Nhiếp Vân vui vẻ.

Quyền pháp của thiếu niên có biến hóa yếu ớt nhưng đúng là lỗ thủng của Vũ Thần quyền, thiếu niên còn không đạt tới Nạp Hư nhưng có thể thôi diễn ra lỗ thủng của Vũ Thần quyền, loại thiên phú này quả nhiên không thể tưởng tượng nổi.

- Có phải cảm tâấy Vũ Thần quyền không đúng hay không?

Thân thể Nhiếp Vân ngay lập tức xuất hiện trước mặt thiếu niên.

Đối với loại thiên tài này, hắn phi thường cam tâm tình nguyện chỉ điểm một hai.

Vũ Thần quyền là hắn sáng tạo ra nhưng trước kia thời gian cấp bách cho nên không cân nhắc cẩn thận, khó tránh khỏi có chút sai lầm, ngay cả đám người Lạc Khuynh Thành không có nhìn ra, thiếu niên này phát hiện và đền bù, đủ thấy thiên phú rất tốt!

- Ngươi là người nào?

Thiếu niên không nghĩ tới trước mắt có hai ngươi xuất hiện, hắn giật mình liên tiếp lui về phía sau.

- Ta là bằng hữu cũ của trưởng lão tới xem lễ, nhìn ngươi tu luyện Vũ Thần quyền nhất thời ngứa nghề tới hỏi một chút!

Nhiếp Vân thuận miệng nói.

- Xem lễ? Tiền bối tốt!

Thiếu niên lui về phía sau một bước, thái độ kính cẩn.

Đệ tử Hóa Vân Tông thi đấu, trưởng lão tông môn mời không ít người tới xem lễ, có thể được được mời đều là nhân vật vô thượng, ít nhất là cường giả Phá Không Cảnh, hắn không dám vô lễ với người như vậy.

- Khách khí!

Nhiếp Vân cười cười, nói:

- Có phải cảm thấy Vũ
Thần quyền có chút không đúng?

- Không dám, ta tài sơ học thiển, sao có thể nhìn ra không đúng, chỉ là tùy ý vung vẩy hai quyền...

Sắc mặt thiếu niên đỏ lên.

Vũ Thần quyền là quyền pháp của Hóa Vân Tông Nhiếp Vân tổ sư lưu lại, vô số người tu luyện, làm sao có thể xuất hiện lỗ thủng, cho dù xuất hiện lỗ thủng cũng không phải tiểu tử như hắn có thể nhìn ra.

- Nói cũng không thể nói như vậy, Vũ Thần quyền là người sáng tạo ra cho nên sẽ tồn tại lỗ thủng, tu luyện phải có tư tưởng của mình mà không phải từng bước học tập, bằng không cho dù luyện được cũng vô dụng.

- Chiêu vừa rồi của ngươi rất đúng, hiện tại ta nói lỗ thủng của quyền pháp cho ngươi biết...

Nhiếp Vân cắt lời của đối phương, hắn tươi cười nói lý giải Vũ Thần quyền.

Võ học một đạo, chú ý thiên phú tâm tính mà không phải làm từng bước, làm từng bước dù học được nhưng nhiều nhất là vũ si, muốn trở thành võ học đại sư chân chính, chỉ có không ngừng sáng tạo cái mới, không ngừng gạt bỏ chiêu số của tiền nhân.

Thời điểm rời khỏi Hóa Vân Tông, Nhiếp Vân tựu lưu lại thuyết pháp mỗi người như rồng, mỗi người đều có ý thức tự chủ và suy nghĩ, cũng không phải chỉ biết vùi đầu vào học như máy móc!

Chính bởi vì thế hắn mới hiện thân giải thích cặn kẽ một ít lỗ thủng của Vũ Thần quyền.

- Ah...

Nghe được Nhiếp Vân giảng giải, đôi mắt thiếu niên càng ngày càng sáng, một lát sau hắn thét dài và khí tức của hắn tăng lên rất nhiều.

Không ngờ đốn ngộ thực lực tăng nhiều.

- Xem ra Hóa Vân Tông bị kinh doanh không sai!

Nhìn thấy bộ dạng thiếu niên, Nhiếp Vân cười.

Liên tục nhìn thấy hai người tuổi không lớn nhưng tiềm lực vô hạn, nói rõ Hóa Vân Tông trải qua hai năm phát triển đã triệt để tiến vào quỹ đạo, cho dù không cần hắn ra tay, về sau cũng càng ngày càng mạnh.

Nhìn thấy thiên phú hai người mạnh thế hắn cũng không ghen ghét, hắn càng ngày càng cao hưng.

Thiên tài nhân tộc càng nhiều, nói rõ càng cường thịnh, đây là ước nguyện ban đầu khi hắn thống nhất đại lục Phù Thiên.

Kéo tay Đạm Thai Lăng Nguyệt đi lên phía trước, hai người bước vào Lăng Tiêu đỉnh.

Tất cả cố nhân đang ở Lăng Tiêu đỉnh, tràng cảnh Hóa Vân Tông hiện tại rất tốt, cũng nên đi gặp bọn họ.

- Hôm nay là thời gian Hóa Vân Tông tổ chức thi đấu, các vị có thể tới đây ta vô cùng cao hứng.

Vừa bước vào Lăng Tiêu đỉnh, hắn nhìn thấy một trung niên nhân đứng giữa đại điện, thần thái uy vũ mang theo nụ cười tự tin.

Phụ thân, Nhiếp Khiếu Thiên!

Nhiếp Vân rời khỏi đại lục Phù Thiên, phụ thân Nhiếp Khiếu Thiên tiếp nhận vị trí tông chủ Hóa Vân Tông.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện