Vô Tận Đan Điền

Đạm Thai Lăng Nguyệt cường đại (2)


trước sau

Nhiếp Vân làm cho Hoàng Phủ Kỳ bị buộc quỳ xuống, đã làm cho hắn cảm thấy mất mặt cho nên càng phải giết Nhiếp Vân..

- Muốn giết ta, ta giết ngươi trước.

Nhiếp Vân biết rõ hôm nay muốn đánh chết hai mươi tên Tiên Quân là chuyện không có khả năng, biện pháp duy nhất có thể làm chính là giết gà dọa khỉ, đã có chim đầu đàn thì hắn tự nhận không may đi.

Bước lên phía trước, đôi cánh sau lưng vung vẫy tiến lên phía trước, cánh tay gia tăng lực lượng xé rách hư không nắm lấy lão tổ Hoàng Phủ gia tộc.

- U Minh Hoàng Vương, cao thủ Nho môn, chẳng lẽ các ngươi quên tiểu tử này làm gì sao, chỉ có bắt được hắn mới có thể làm các ngươi đạt được thứ mình muốn...

Đạm Thai Mạc Vân bị thương nên lo lắng hô lên.

- Không sai!

Ánh mắt U Minh Hoàng Vương lóe lên, sau lưng của nàng có đôi cánh bảy màu xuất hiện, nàng lăng không đứng đó, bàn tay đánh một trảo như phượng hoàng cửu thiên hàng lâm, uy thế phá núi đoạn nhạc cực kỳ khủng bố.

Người trong nghề vừa ra tay là biết có hay không, tuy nàng dùng không phải tuyệt chiêu mạnh nhất nhưng vừa động thủ đã làm Nhiếp Vân cảm thấy áp lực.

Nếu thật sự bị đánh trúng chiêu này, tuyệt đối sẽ lập tức phấn thân toái cốt, khó có thể còn sống.

- U Minh Hoàng Vương, hôm nay ta muốn xem ngươi có được thực lực cỡ nào.

Đạm Thai Lăng Nguyệt tiến về phía trước một bước, cánh tay ngọc chấn động, không gian đông cứng, U Minh Hoàng Vương đánh một kích như phá hủy thiên địa nhưng hết lần này tới lần khác lại có uy năng giam cầm không gian.

- Cái gì? Tiên Quân cảnh?

- Đạm Thai Lăng Nguyệt đạt tới Tiên Quân cảnh?

- Thiên đạo sự cảnh giới Tiên Quân?

Vừa rồi Đạm Thai Lăng Nguyệt không có ra tay, thân là thiên đạo sư che dấu khí tức bản thân sẽ làm người khác khó tìm thấy, mọi người cũng không biết nàng đã đột phá, hiện tại nhìn thấy liền biến sắc, vẻ mặt khủng hoảng.

Thiên đạo sư bài danh thứ ba chính là thiên phú tuyệt thế, còn chưa đạt tới cấp bậc Tiên Quân nhưng bằng vào năng lực này có thể đại chiến với thượng cổ đại năng Nhan Chi và toàn thắng, thành công đột phá, thực lực lại tinh tiến, sức chiến đấu cũng mạnh hơn nữa.

- Rất tốt, vốn ta không muốn lấy lớn hiếp nhỏ, hôm nay ta có hứng thú muốn biết thiên đạo sư Tiên Quân có thực lực như thế nào?

Chiêu số bị giam cầm, U Minh Hoàng Vương cũng không tức giận, trên dung nhan xinh đẹp của nàng mang theo lãnh đạm, lúc này ngón tay ngọc đưa lên vuốt mái tóc trên gò má, đôi mắt đen nhánh mở ra.

Ầm ầm!

Hư ảnh phượng hoàng bị giam cầm lúc này vỡ ra, lực lượng mạnh mẽ phá vỡ không gian, lực lượng cường đại đến cực điểm sinh ra gợn sóng như nước, một tầng lại một tầng đánh tới quét ngang không gian.

- Vậy ngươi thử xem!

Mái tóc Đạm Thai Lăng Nguyệt tung bay, nàng tiến về phía trước một bước, bầu trời chịu tránh lui, dường như nàng hiện tại dung nhập vào trong thiên địa, khắp nơi đều là bóng dáng của nàng nhưng lại có cảm giác như khắp nơi không có bóng dáng.

Nơi nàng đi qua hình thành vòng xoáy không gian rất mạnh, Tiên Quân lâm vào trong đó tuyệt đối phải tử vong, không có may mắn thoát khỏi.

Thiên đạo sư xếp hạng thứ ba toàn lực thi triển cũng lộ ra uy phong đáng sợ.

- Tốt!

Biết rõ U Minh Hoàng Vương chưa chắc là đối thủ của Đạm Thai Lăng Nguyệt, tâm tình Nhiếp Vân buông ra, hắn thét dài như hóa thành long ngâm, tay phải Bắc Đẩu kiếm, tay trái Tháp Chủ Ấn dung hợp với thập đại thiên phú vận chuyển hình thành lực lượng phòng ngự.

- Muốn chết, mọi người cùng lên, Hóa Thiên Ngọc Long trận!

Lão tổ Hoàng Phủ gia tộc nhìn thấy tất cả phong mang và lực lượng nhắm vào hắn, sắc mặt hắn biến thành khó coi, vội vàng chui vào trong đám người.

Chín người liên hợp cùng nhau, công thủ gồm nhiều mặt, lực lượng liên thông hình thành bình chướng ánh sáng giống như long lân.

-
Phá cho ta!

Nhiếp Vân hừ lạnh, Bắc Đẩu kiếm giống như độc long lao tới, thiên phú kiếm đạo sư và năng lực mệnh kiếm dưới sự khống chế của hắn đâm tới như thủy triều.

Ầm ầm!

Sắc mặt chín người đồng thời đỏ lên, liên tiếp lui về phía sau, lúc này phát tác và thở hổn hển.

Lực lượng một kiếm này đánh tan đại trận của bọn họ, hơn nữa bản thân bị nội thương không nhẹ.

Sức chiến đấu lúc trước của Nhiếp Vân đã mạnh hơn so với chín người bọn họ, lúc này thập đại thiên phú dung hợp tu vi lại tiến một bước, mặc dù đối phương phòng ngự thỏa đáng nhưng không phải đối thủ của hắn.

- Ngươi có thể đi chết đi!

Một chiêu phá vỡ trận pháp liên hợp, Tháp Chủ Ấn của Nhiếp Vân bay ra ngoài, nó hóa thành cái bóng lớn lao thẳng vào lão tổ Hoàng Phủ gia tộc.

- A di đà phật, Nhiếp Vân thí chủ, được thì tạm tha người.

- Còn không ngừng lại, chẳng lẽ thực cho rằng bằng vào thực lực của ngươi có thể ngăn cản tất cả chúng ta hay sao?

Cường giả Phật môn và Nho môn cùng ra tay.

Bọn họ vừa động thủ quả nhiên không tầm thường, thực lực vô cùng mạnh mẽ, lực lượng trên bầu trời ngưng tụ mà không tiêu tan, hội tụ thành thủy triều và đánh thẳng về phía trước.

Bảy đại cao thủ Phật môn, Nho môn cùng xuất chiêu còn mạnh hơn đám người Đạm Thai Mạc Vân, bảy người liên thủ hơn xa lão tổ thập đại gia tộc.

Tháp Chủ Ấn va chạm với thủy triều đánh tới, nó quay về phía sau và chấn động nhộn nhạo, tâm thần Nhiếp Vân bị ảnh hưởng, sắc mặt đỏ lên và phun ra một ngụm máu tươi.

- Đối thủ của các ngươi là ta!

Nhìn thấy Nhiếp Vân bị thương, đối phương đang muốn nhân cơ hội tấn công, đột nhiên Đạm Thai Lăng Nguyệt vẫy tay phải, không gian chung quanh di chuyển và xuất hiện trước mặt nàng.

Chiêu thức này chuyển di không gian, điên đảo càn khôn, rất nhiều Tiên Quân nơi đây đều có thể làm được, tối đa chỉ có thể chuyển di bản thân mình, hiện tại U Minh Hoàng Vương chiến đấu đồng thời chuyển di nhiều cao thủ như thế quả thực nghe rợn cả người.

Cường giả Tiên Quân, thân là nhân vật đỉnh phong của thiên địa lục đạo, mặc dù không ra tay nhưng địa phương bọn họ đứng hình thành khí lưu ổn định không gian.

Đối phó loại người này có thể đánh chính diện phá tan loại lực lượng này, muốn không hề phát giác chuyển di bọn họ là quá khó khăn.

Nếu không, đối phó những người này căn bản không phải động thủ, thu bọn họ vào nạp vật đan điền còn không phải muốn giết như thế nào thì giết thế nào hay sao?

Đạm Thai Lăng Nguyệt vẫy tay bắt lấy cao thủ Phật Nho tới trước mặt, không riêng làm cao thủ của Phật Nho run rẩy sợ hãi, ngay cả U Minh Hoàng Vương cũng hoảng sợ biến sắc.

Đối phương đang chiến đấu với nàng còn có lưu lực lớn như thế, đây quả thật là chuyện không tốt đẹp gì.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện