Khó trách làm cho hai người Quỳnh Nhai lo lắng như thế, loại thực lực này, thiên phú này chỉ sợ không có quá nhiều người thắng được.
- Ai, thiên phú Phí Du rất mạnh, hắn trở thành tháp chủ cũng không có gì, mấu chốt hắn là phái chủ chiến, cho rằng muốn triệt để đối phó Tu La Vương, đầu tiên phải thống nhất thiên địa lục đạo.
- Một khi hắn lên làm tháp chủ, nhất định sẽ tiến hành công kích thế lực khác, như vậy thiên địa lục đạo còn chưa chiến đấu với Tu La Vương đã hao tổn trong nội đấu.
- Cho nên chúng ta và rất nhiều trưởng lão đều rất lo lắng!
Quỳnh Nhai trưởng lão lắc đầu nhìn sang Nhiếp Vân, lại nói:
- Thực lực ngươi không kém, lực lĩnh ngộ và phản ứng chiến đấu cực mạnh, có suy nghĩ trở thành tháp chủ Khu Tu Tháp hay không?
- Thân là khu tu sư, có thể trở thành tháp chủ Khu Tu Tháp là tâm nguyện lớn nhất của ta.
Nhiếp Vân cười nói.
- Có suy nghĩ này là tốt rồi, qua một hồi ta sẽ tìm đến mấy vị trưởng lão giao lão, liên hợp quán đỉnh cho ngươi, giúp ngươi dung hợp thiên phú, nghĩ biện pháp trở thành một vị bát phẩm khu tu sư, có tư cách tham gia tháp tranh cử chủ!
Đôi mắt Quỳnh Nhai trưởng lão sáng ngời.
Nàng hiện tại sợ đối phương ơợ Phí Du mà không dám cạnh tranh, đã dám cạnh tranh, bằng vào thiên phú và lực lĩnh ngộ ngày đó, cho dù không thành tháp chủ cũng sẽ mang tới phiền toái lớn cho Phí Du.
- Quán đỉnh? Không cần, ta đã có đột phá, có thể trực tiếp tham gia khảo hạch khu tu sư!
Nhiếp Vân lắc đầu.
Liên hợp quán đỉnh mặc dù có lực hấp dẫn lớn với hắn nhưng muốn dung hợp đan điền khẳng định phải mở rộng khí hải, người khác mở rộng khí hải cũng không có gì, nhưng đối với hắn có quá nhiều bí mật, mở rộng khí hải sẽ có phiền toái lớn, nếu đã như vậy còn không bằng trực tiếp thừa nhận cho xong.
Dù sao lần này tới làm tháp chủ, không cao điệu không được.
- Có thể tham gia khảo hạch khu tu sư? Chẳng lẽ ngươi đã đột phá, đạt tới cấp bậc bát phẩm khu tu sư?
Quỳnh Nhai sững sờ, lập tức cuồng hỉ.
Liên hợp nhiều trưởng lão quán đỉnh chỉ có thể xem là biện pháp cưỡng ép, chẳng những thương tổn lớn với mọi người, còn không nhất định cam đoan có thể giúp hắn đột phá gông cùm xiềng xích dung hợp đan điền!
Chính bởi vì như thế, nghe được Nhiếp Vân đã đột phá, Quỳnh Nhai hưng phấn suýt nữa nhảy lên.
- May mắn đột phá!
Nhiếp Vân cũng không giải thích thêm cái gì, nghi hoặc hỏi:
- Hiện tại có thể khảo hạch không?
- Trở thành bát phẩm khu tu sư là đại sự của Khu Tu Tháp, đương nhiên có thể trực tiếp khảo hạch, đi, bây giờ chúng ta đi tìm Thái Thượng trưởng lão, bảo bọn họ chủ trì nghi thức khảo hạch!
Quỳnh Nhai trưởng lão liền vội vàng gật đầu, lúc này đứng lên đi ra ngoài.
- Ân!
Nhiếp Vân theo sát phía sau.
Lần này tới Khu Tu Tháp, mục tiêu chính là tháp chủ, có cơ hội này tự nhiên phải cố gắng.
Có thể quang minh chính đại dưới ánh mắt của mọi người đoạt được đại vị, khẳng định tốt hơn âm thầm tính toán rất nhiều.
Đi theo Quỳnh Nhai trưởng lão, lúc này đi tới cung điện to lớn.
Vừa tiến vào, Nhiếp Vân cảm thấy không khí chung quanh có áp lực.
Trong đại điện có bốn lão giả đang ngồi, đều là cường giả Tiên Quân.
Lặng lẽ nhìn sang, thực lực mỗi Tiên Quân này rất mạnh mẽ, không kém gì chính mình, yếu nhất cũng cường đại hơn Đà Sơn Phật Tổ mà mình đã gặp.
Không hổ là Khu Tu Tháp, chỉ bốn người này đủ quét ngang rất nhiều nơi.
Biết rõ thực lực những người này rất mạnh, tinh thần Nhiếp Vân khẽ động, hắn áp chế thực lực tán dật ra ngoài, lộ ra thần thái không hề bận tâm, thâm bất khả trắc.
- Quỳnh Nhai, ngươi tìm ngươi đã tìm được chưa? Lại không nhanh chút, một khi để Phí Du trở thành tháp chủ, nhất định sẽ chấp hành suy nghĩ của hắn, đến lúc đó sẽ amng tới tai nạn
cho Khu Tu Tháp thậm chí là tai nạn cho cả Linh giới.
Một lão giả thấy hai người đi tới, trực tiếp sốt ruột nói ra.
Nghe nói như thế, Nhiếp Vân hiểu ra, xem ra tìm người cạnh tranh với Phí Du cũng không phải ý của Quỳnh Nhai, mà là suy nghĩ của Thái Thượng trưởng lão.
Thái Thượng trưởng lão Khu Tu Tháp có tám người, hẳn là phân thành hai tốp, ý kiến sản sinh chia rẽ, mà Phí Du là đại biểu của nhóm khác.
- Bẩm An Kình trưởng lão, người này đã tìm được, chính là Nhiếp Vân đại nhân.
Quỳnh Nhai vội vàng nói.
Lúc trước nàng thi đấu với Nhiếp Vân, tuy thực lực không thể bắt bẻ, hiện tại thực lực đối phương tiến bộ, lần nữa dung hợp thiên phú khẳng định mạnh hơn nàng, cho nên trong lời nói mang theo cung kính.
- Hắn?
An Kình trưởng lão nhìn Nhiếp Vân, vẻ mặt nghi hoặc
- Tuổi của hắn không lớn a.
Thực lực Nhiếp Vân đã che giấu nên không nhìn ra cái gì nhưng có thể nhìn ra tuổi tác, bộ dạng mười tám mười chín tuổi, một người mười tám mười chín tuổi có bao nhiêu lợi hại chứ?
- Tuổi của hắn đúng là không lớn nhưng thực lực đạt tới nửa bước Tiên Quân, hơn nữa lần này tới là muốn bốn vị trưởng lão khảo hạch thân phận bát phẩm khu tu sư của hắn!
Quỳnh Nhai vội nói.
- Bát phẩm khu tu sư?
- Hắn đã đạt tới cấp bậc bát phẩm khu tu sư?
Ánh mắt bốn đại trưởng lão mở to.
Cấp bậc khu tu sư không quan hệ lớn với tu vi, giống như bốn người bọn họ, tuy đều là cường giả Tiên Quân nhưng chỉ là bát phẩm chứ không đạt tới cửu phẩm.
Mặc dù bát phẩm khu tu sư bên trong Khu Tu Tháp cũng có địa vị cực cao, người trước mặt tuổi còn trẻ đã có cấp bậc này, thiên phú không thể nghi ngờ.
- Vâng!
Quỳnh Nhai gật đầu.
- Tốt, đây là một viên khỏa thí thạch, có thể khảo thí tình huống dung hợp thiên phú, ngươi kiểm tra một chút, nếu như có thể dung hợp chín thiên phú, chúng ta có thể trực tiếp cấp huy chương cho ngươi.
An Kình trưởng lão lật tay một cái, một viên đá bay đi.
Tảng đá kia không giống với loại đá bình thường, mặt ngoài có đủ loại hào quang tỏa sáng, bên trong ẩn chứa áp lực lớn lao.
Dùng thực lực Nhiếp Vân bây giờ, thứ có thể làm cho hắn sinh ra áp lực đủ thấy tảng đá này không tầm thường, chỉ sợ cũng là bảo bối trong hỗn độn.
- Đây là bảo vật ta đạt được trong hỗn độn, tên là Cửu Thải Thạch, nếu như ngươi là bát phẩm khu tu sư, chỉ cần đưa dung hợp chi khí vào bên trong sẽ kích phát tám loại hào quang, nếu như không phải sẽ phản hồi lực lượng và làm ra trừng phạt!
- Lực lượng này không phải rất mạnh nhưng đủ làm ngươi bị thương, nếu như không có đạt tới bát phẩm, hiện tại hối hận còn kịp!
An Kình trưởng lão nói.
- Cửu Thải Thạch?
Nhiếp Vân thấy quả nhiên là bảo bối trong hỗn độn, đôi mắt hắn sáng ngời bước lên vài bước.