Thiên phú bài danh top mười, mỗi một loại đều kinh thiên động địa, kinh tài tuyệt diễm, võ đạo sư khống chế võ đạo chân ý trong thiên địa, có thể nói là chiến thần.
Có được loại thiên phú này?
Khó trách còn chưa đạt tới Tiên Quân đã có chiến lực như thế, thì ra là một vị võ đạo sư!
Võ đạo sư trở thành tháp chủ...
Ánh mắt mọi người nóng bỏng.
- Ách... Tu vi ta còn chưa củng cố triệt để, cần phải hảo hảo tu luyện một phen, gặp lại!
Nhìn thấy ánh mắt mọi người, Nhiếp Vân biết rõ biểu hiện quá nhiều, bất đắc dĩ lắc đầu, hắn lập tức tránh đi.
- Đừng quên tỷ thí tháp chủ ngày mai.
Vừa đi ra ngoài đã nghe An Kình trưởng lão nói vọng ra.
Nhiếp Vân cũng không trả lời, hắn vừa ra khỏi phòng đã đi vào trong Bắc Đẩu tinh cung.
Tiến vào tinh cung đã nhìn thấy tiểu Long nằm trên mặt đất, hai tay vuốt bụng thỏa mãn.
- Đầu đại xà kia đâu rồi? Ngươi sẽ không ăn toàn bộ chứ?
Nhìn thấy bộ dạng của hắn đã làm Nhiếp Vân sững sờ.
- Ách... Ta còn chưa ăn no, ai bảo ngươi tới muộn...
Tiểu Long bĩu môi.
Lúc này nhiếp Vân cũng phải im lặng.
Đại xà kia lớn vài chục trượng, gia hỏa này đã ăn sạch còn nói chưa ăn no... Đúng là ăn hàng.
Nhìn xương rắn cách đó không xa, Nhiếp Vân lắc đầu.
Đại xà chính là hỗn độn thần thú, thân thể rất lớn và bổ dưỡng, vốn tưởng rằng có thể ăn một chút không ngờ gia hỏa này tham ăn như vậy
- Tiểu Long, thực lực của ngươi bây giờ... Trí nhớ có phải khôi phục toàn bộ hay không?
Đột nhiên Nhiếp Vân nhớ tới một sự kiện, nghi hoặc nhìn sang.
Xem ra tiểu Long đánh chết đại xà nhẹ nhõm như thế, có lẽ thực lực đã đột phá Tiên Quân, dựa theo đạo lý đã khôi phục trí nhớ.
- Đã nói mọi chuyện nhưng ta vẫn là tiểu Long, ngươi vẫn là lão đại của ta.
Tiểu Long cười nói.
- Ha ha!
Nhiếp Vân cười nói.
Mặc dù thực lực tiểu Long gia tăng, trí nhớ khôi phục không ít, xem ra cũng không có chút biến hóa nào, hắn vẫn ưa thích tham ăn, ưa thích uống và là tiểu gia hỏa không có tâm cơ gì, về phần Ngũ Trảo Long Hoàng uy phong hiển hách năm đó chỉ sợ đã biến mất trong dòng sông lịch sử.
Xem ra tuy trọng sinh nhưng tổn thương linh hồn rất lớn, mặc dù là Tu La Vương cũng không hoàn toàn giống như lúc trước.
- Mặc kệ trí nhớ của ngươi khôi phục bao nhiêu, U Minh Hoàng Vương đang tìm ngươi khắp nơi, còn có người Ma giới hiện tại đang đóng bên ngoài Liên Nguyệt Các chờ ngươi trở về!
Nhiếp Vân nói.
- U Minh Hoàng Vương?
Nghe bốn chữ này sắc mặt tiểu Long suy sụp, hắn gãi gãi đầu.
- Lão đại, lần sau gặp được ngươi cứ nói với nàng ta vẫn còn ngủ say, ngàn vạn không nên nói ta tỉnh lại...
- Vì cái gì? Các ngươi có chuyện gì với nhau hay sao?
Nhiếp Vân hơi tò mò.
- Ách... Chuyện này ta cũng không nhớ rõ lắm, đã biết rõ không thể gặp nàng, gặp khẳng định có phiền toái!
Tiểu Long xấu hổ đỏ mặt, lập tức khoát tay.
- Vậy được rồi, về sau nàng hỏi thì ta sẽ nói ngươi vẫn ngủ say.
Nhiếp Vân biết rõ hắn khẳng định nhớ tới cái gì, chỉ không muốn nói ra mà thôi, cũng không hề hỏi nhiều, khẽ cười một tiếng, hắn ngồi xuống đất củng cố tu vi.
Nuốt túi mật rắn đã luyện thân thể thành tạo hóa tiên khí, sau khi thành công còn chưa dò xét một phen, lúc này vừa vặn thừa dịp có cơ hội nên làm cho thỏa đáng.
Không nhìn không biết, sau khi nhìn Nhiếp Vân mừng rỡ như điên.
Hiện tại thân thể của hắn giống như do tạo hóa tiên khí chế tạo mà thành, thực tế sau khi quán thâu thiên phú duệ kim sư, nắm đấm, ngón tay, bàn chân đều có thể phát huy ra thực lực vượt xa bình thường.
Nếu như dùng thực lực bây giờ đánh nhau với đại xà, cho dù không cần Bắc Đẩu kiếm, Tháp Chủ Ấn cũng có thể xé rách nó.
Thân thể rèn luyện thành tạo hóa tiên khí, từ đó thực lực của hắn tăng vọt về chất, đã
gia tăng gấp đôi.
Hơn nữa hắn còn có thêm chín thiên phú đặc thù, khí hải có năm mươi đan điền vận chuyển giống như tinh hệ, không ngừng cung cấp lực lượng cho thân thể, từ đó làm tinh khí thần thậm chí sinh mệnh lực của hắn vượt xa người thường.
- Ân? Đúng rồi, ta đã luyện chế thân thể thành tạo hóa tiên khí, Bắc Đẩu Tiên Quân lưu lại có thể dung nhập vào trong thân thể hay không.
Nhiếp Vân nghĩ đến một sự kiện.
Bắc Đấu Tinh Quân vì luyện chế một kiện đồ vật vượt qua tạo hóa tiên khí cho nên lưu lại vô số đồ vật và tài liệu chồng chất trong cung điện, những thứ này cho dù trong Linh giới hay tại thế giới hỗn độn cũng là những bảo vật luyện khí vô thượng.
Hiện tại hắn đã luyện chế thân thể thành tạo hóa tiên khí, có thể thôn phệ những vật này cung cấp cho thân thể hay không?
Thân thể của hắn đi vào trong cung điện chứa bảo vật, nghiên cứu cả buổi, phát hiện sự thật không dễ dàng như suy nghĩ của hắn.
Thân thể của hắn tuy không khác gì tạo hóa tiên khí nhưng bản chất lại không phải tạo hóa tiên khí, những tài liệu này cũng không thể dung nhập vào thân thể.
Không thể dung hợp hoàn mỹ cũng không làm thân thể phát huy ra sức chiến đấu mạnh nhất, nếu làm như thế thực lực của hắn sẽ giảm xuống.
Lắc đầu bỏ qua những suy nghĩ này, Nhiếp Vân lại ngồi xuống tu luyện.
...
Hôm sau.
Cả tổng bộ Khu Tu Tháp lúc này người ta tấp nập, phi thường náo nhiệt.
Thế giới trên đỉnh tháp có vô số khu tu sư ngồi ngay ngắn ở giữa đài tỷ thí, ánh mắt nóng bỏng mang theo hưng phấn không nhỏ.
Hôm nay là thời điểm tuyển chọn tháp chủ, chỉ cần có thể trổ hết tài năng là có thể trở thành tháp chủ Khu Tu Tháp, từ đó nhảy lên làm nhân vật đỉnh phong của thiên địa lục đạo.
- Mọi người nói xem lần này ai sẽ trở thành tháp chủ?
- Hẳn là Phí Du a, hắn là cửu phẩm ngân vân khu tu sư, lại có thực lực nửa bước Tiên Quân, tiếng hô lớn nhất!
- Ngươi đúng là cô lậu quả văn a, ta nghe nói An Kình trưởng lão cũng tìm được một vị khu tu sư, thực lực rất mạnh, dường như không kém gì Phí Du!
- Vậy sao? Vậy cũng có trò hay xem, không nên nói trước, có tư cách tham gia tranh cử chỉ có tám người mà thôi, không có thực lực tuyệt đối, muốn trổ hết tài năng cũng không dễ dàng.
...
Trên khán đài phi thường náo nhiệt, ánh mắt tất cả mọi người nhìn sang sân thi đấu.
Có thể trở thành tân nhiệm tháp chủ tương đương trực tiếp cá chép nhảy long môn, một lần hành động trở thành nhân vật đỉnh phong của thiên địa lục đạo.
- Nhiếp Vân, ngươi phải cẩn thận, ta nghe nói đám người Xích Phong suốt đêm gia tăng thực lực cho Phí Du, hắn hiện tại được xưng đệ nhất nhân dưới Tiên Quân, cực khó đối phó!
Đám người Quỳnh Nhai trưởng lão đi theo sau lưng, người trước lo lắng lên tiếng.