Vô Tận Đan Điền

Tỷ thí lần này không tính


trước sau

- Ta cũng không muốn giao thủ với hắn nhưng vận mệnh an bài nên ta không thể không giao thủ với hắn.

Nhiếp Vân lắc đầu, thần sắc cô đơn, cũng không tiếp tục chủ để này.

Nói thật, Tu La Vương đáng sợ như thế, đừng nói hắn, chỉ sợ bất cứ kẻ nào trong thiên địa lục đạo cũng không muốn đối địch, đáng tiếc không có biện pháp, hắn phải cứu đệ đệ ra.

Đệ đệ chính là Tu La Vương, Tu La Vương chính là đệ đệ, hắn không muốn vận mệnh đệ đệ nằm trong khống chế của kẻ khác.

Két sát!

Hắn dứt bỏ suy nghĩ trong nội tâm, tâm tình Nhiếp Vân buông lỏng, đột nhiên bên tai vang lên âm thanh, biết rõ lại có đan điền tấn cấp, hắn cúi đầu xem xét đã phát hiện là thuần thú đan điền.

Trước kia thuần thú đan điền không như các đan điền khác tấn cấp đến hình thái thứ ba, sau khi thu phục thần thú Xi Vưu đã đột phá tấn cấp tới hình thái thứ năm.

Thuần thú đan điền hình thái thứ năm không có biến hóa quá lớn nhưng đối với thuần thú sư mà nói điều khiển càng thuận buồm xuôi gió, trước kia Xi Vưu thần thú còn có thể phản kháng, phải phối hợp tiên âm sư, thiên phú cổ hoặc sư mới có thể thuyết phục, mà bây giờ một đạo thuần thú chi khí ném qua đã làm đối phương vô lực ngăn cản, ngoan ngoãn nghe lời.

Đương nhiên, điều kiện tiên quyết chính là thực lực phải không kém quá nhiều mới được, kém nhau quá lớn, mặc dù thuần thú đan điền đạt tới hình thái thứ năm cũng không có khả năng trực tiếp phục tùng.

Nếu không phải hạn chế này, chỉ cần thuần thú đan điền đạt tới hình thái thứ năm, nhìn thấy thần thú cường đại cứ thu phục là được, chỉ sợ Nhiếp Vân đã bằng vào quân đoàn thần thú vô địch thủ rồi.

- Được rồi, bây giờ trở về thôi, thời gian ba ngày sắp tới rồi.

Hắn đứng tại chỗ nghiên cứu thuần thú đan điền hình thái thứ năm thật lâu, sau khi vận dụng thuần thục thì Nhiếp Vân thở ra một hơi..

Trước kia theo dõi Lộc Kiền, lại trộm giết Tu La đã qua hơn hai ngày, hiện tại dựa theo đường cũ quay về đã là ngày thứ ba, thời gian đã tới.

Vèo!

Không nói nhiều hắn liền thả người rời đi.

Quả nhiên thời điểm hắn quay trở về thì thời gian vừa mới tới, lúc này đám người Phí Du đang chờ ở đây, nhất là Lộc Kiền, vẻ mặt hắn cổ quái nhìn Nhiếp Vân, nội tâm nghi hoặc.

Hắn xem ra gia hỏa này đã chọc giận Xi Vưu lão tổ, có lẽ phải chết mới đúng, tại sao hắn còn sống quay về?

Chẳng lẽ Xi Vưu lão tổ thả hắn sao?

Nghĩ tới nghĩ lui, chỉ có thể quy kết gia hỏa trước mặt có cổ quái nên bỏ chạy nhanh mà thôi.

Về phần đối phương có thể thu lão tổ làm sủng vật hay không, hắn nằm mơ cũng không dám nghĩ.

Ầm ầm!

Lúc này thiên địa xoay tròn, mọi người quay lại đài tỷ thí lần nữa.

- Bọn họ quay về, đó chính là Nhiếp Vân ah!

- Nhìn tuổi của hắn không lớn lắm, tại sao có thể đánh chết nhiều Tu La như vậy?

- Đúng là hắc mã lớn nhất mà, lợi hại...

Vừa tiến vào trong đài tỷ thí, chợt nghe chung quanh nghị luận với nhau, đám người Phí Du cho rằng mình chính là quán quân, lúc này quay đầu xem xét liền biến sắc.

Trước khi tiến hành tỷ thí chỉ biết thành tích của mình, cũng không biết thành tích của người khác thế nào, vốn tưởng rằng dựa theo trình độ khó tìm của Tu La thì bài danh của mình không thấp, lúc này lại bi ai phát hiện gia hỏa Nhiếp Vân là người có thành tích cao tới bất thường.

Phí Du đứng thứ hai, 435 điểm!

Nhiếp Vân đứng đầu, chừng 2814 điểm!

Vượt qua kẻ thứ hai hơn hai ngàn ba trăm điểm.

Chênh lệch lớn như thế thì so thế nào? Cho dù muốn so cũng không có biện pháp so.

Bởi vì một đường bị Nhiếp Vân cướp đoạt, Lộc Kiền biến thành kẻ lót đáy không cần tranh cãi, đến cuối cùng vẫn là không điểm.

- Khảo
hạch lần này khảo hạch năng lực đối kháng Tu La và đảm lượng, chỉ là biện pháp khảo hạch tâm tính, năng lực phán đoán, cũng không có nghĩa quán quân là tháp chủ, cho nên mọi người cũng không cần nhụt chí, trận tỷ thí thứ hai mới trọng yếu, chỉ cần trận thứ hai đạt được quán quân, chưa hẳn không thể trở thành tháp chủ!

Xích Phong trưởng lão hiển nhiên không nghĩ mình khổ tâm kinh doanh nhưng thành tích Lộc Kiền thê thảm như vậy, sắc mặt đen như đáy nồi nhưng không có biện pháp gì, lúc này đành phỉa nói thế.

- Không sai, muốn trở thành tháp chủ thì phải có thực lực tuyệt đối, thực lực mới có thể đại biểu tất cả, thứ khác đều là giả, không có thực lực chấn nhiếp quần hùng, cho dù lên làm cũng địa vị không ổn, Xích Phong Thái Thượng trưởng lão, ta thấy trận tỷ thí này thôi đi, chúng ta dùng tâận thứ hai làm chủ, ai đạt được quán quân thì kẻ đó làm tháp chủ.

Du Nghệ Thái Thượng trưởng lão đột nhiên đứng dậy cao giọng nói.

Lời của hắn nói truyền khắp đài tỷ thí Khu Tu Tháp, người nơi đây đều nghe được.

- Ý của ngươi là không tính thành tích khảo hạch lần này?

Nghe hắn nói lời vô sỉ như vậy, Tư Dương Thái Thượng trưởng lão đứng lên.

Hắn gặp qua không biết xấu hổ, chưa thấy qua kẻ nào không biết xấu hổ tới mức này, nếu bọn chúng đạt được quán quân, chỉ sợ hắn sẽ không sử dụng lý do thoái thác này.

- Không sai, muốn trở thành tháp chủ thực lực quyết định, đây mới là mấu chốt, đánh chết Tu La có quan hệ với vận khí, làm sao có thể làm tiêu chuẩn bình phán?

Du Nghệ Thái Thượng trưởng lão dõng dạc.

- Ta cảm thấy được Du Nghệ trưởng lão nói không sai, trận đầu tỷ thí này không kể thành tích, các vị nên hoan nghênh tỷ thí đi.

Nói đến đây Xích Phong Thái Thượng trưởng lão quay đầu nhìn về phía An Kình.

- An Kình Thái Thượng trưởng lão, ngươi cảm thấy như thế nào?

Nghe hỏi như thế, ánh mắt tất cả mọi người nhìn sang.

Người Khu Tu Tháp đều biết Xích Phong, An Kình hai vị Thái Thượng trưởng lão không đi chung đường, cũng biết Nhiếp Vân và Phí Du phân thành hai trận doanh, hiện tại Nhiếp Vân đạt được quán quân lại nói không tính, tất cả mọi người muốn nghe An Kình Thái Thượng trưởng lão nói thế nào.

- Đương nhiên có thể, cứ quyết định như thế, cuộc tỷ thí này ai đạt được quán quân thì kẻ đó là tháp chủ.

Sắc mặt An Kình trưởng lão không thay đổi, hắn thản nhiên lên tiếng.

- Cái gì? An Kình Thái Thượng trưởng lão đồng ý?

- Đây là thiệt thòi lớn, tại sao đồng ý?

- Làm sao có thể đồng ý? Ta còn tưởng rằng phải đưa ra điều kiện gì đó chứ...

An Kình Thái Thượng trưởng lão như thả quả bom trong đám người, tất cả mọi người đưa mắt nhìn nhau, không ai không sững sờ.

Tỷ thí trước đó Nhiếp Vân rõ ràng đạt được quán quân, hơn nữa ưu thế rõ ràng như vậy, một khi tính toán tương đương thành tích là không, chuyện ăn thiệt thòi lớn như vậy mà hắn dám đồng ý?

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện