Vô Tận Đan Điền

Huynh đệ tương kiến (Hạ) (1)


trước sau

- Không cần khẩn trương, không riêng bản thân ta biết rõ ngươi có năng lực này, còn có những người khác sớm biết rõ, không tính là bí mật gì.

Tu La Vương tùy ý khoát khoát tay

- Ngươi chỉ cần đáp ứng hợp tác với ta, về sau thống nhất thiên địa lục đạo, luyện hóa lục đạo chi tâm, ta có thể cộng hưởng với ngươi, thiên địa đại do huynh đệ ta làm, cớ sao không làm?

- Lục đạo chi tâm? Ta không biết ngươi nói cái gì, muốn ta hợp tác với ngươi là chuyện không có khả năng!

Nhiếp Vân khôi phục bình tĩnh, hắn khoát tay sau đó trực tiếp cự tuyệt.

Bảo hắn hợp tác với Tu La Vương tiêu diệt thiên địa lục đạo, hắn không làm được chuyện này.

- Không làm? Thiên địa lục đạo cho ngươi cái gì? Nếu như ta biết rõ tin tức không sai, bọn chúng chẳng những chưa cho ngươi chỗ tốt gì, còn tập kết hai mươi Tiên Quân đi vây công Liên Nguyệt Các của ngươi.

Đôi mắt Tu La Vương híp lại và thản nhiên nói ra.

- Ngươi biết ta thành lập Liên Nguyệt Các?

Nhiếp Vân cau mày.

- Đương nhiên ta biết rõ... Ah, đúng rồi, đám người gây phiền toái cho ngươi, ta vừa vặn đi ngang qua nên thuận tiện xử lý giúp ngươi rồi.

Tu La Vương nói.

- Ngươi... Giết tất cả bọn họ?

Nhiếp Vân biến sắc.

- Ta ngươi không đồng ý quan điểm của ta, dù sao cũng ca ca, giúp ngươi làm chút chuyện cũng không có gì.

Tu La Vương thuận miệng nói.

- Được rồi, binh đến tướng đỡ, nước đến đất ngăn!

Trước khi chính mình chỉ giết mấy người làm bọn chúng biết khó mà lui, Tu La Vương đánh chết đám người này, người khác không biết cho nên đổ toàn bộ tội lên đầu mình, hiện tại Liên Nguyệt Các xem như kết đại thù với thiên địa lục đạo.

Hiện tại không có biện pháp, lớn thì lớn, nếu như thiên địa lục đạo thực không để ý lễ nghĩa liêm sỉ gây phiền toái cho mình, mình cũng không phải sợ làm gì.

- Thiên địa lục đạo không có kẻ nào là thứ tốt, đều là gia hỏa tầm nhìn hạn hẹp, luyện hóa thiên địa lục đạo, ngươi và ta chính là thiên địa chi chủ, tại sao không làm?

Tu La Vương tiếp tục nói.

- Không cần dùng những lời này khuyên ta, cho dù ngươi khua môi múa mép như lò xo cũng vô dụng, tuy ta không sinh ra trong thiên địa lục đạo nhưng hiện tại ta sinh tồn tại nơi này, không có khả năng để ngươi thành công, càng không có khả năng hợp tác với ngươi, ngươi nên chết tâm này đi.

Nhiếp Vân cự tuyệt.

Tuy hắn không có tình cảm gì với thiên địa lục đạo nhưng muốn hắn luyện hóa và hủy diệt vô số sinh linh, hắn có nhẫn tâm cũng không làm được.

- Nếu không thể hợp tác, thật có lỗi, ta phải động thủ rồi.

Đột nhiên Tu La Vương cau mày, hắn nâng bàn tay lên.

Ầm ầm!

Khí lưu hỗn độn không ngừng biến hóa hình thái trong bàn tay Tu La Vương, nó như thanh cự kiếm chém thẳng về phía trước.

Tất cả vật chất hỗn độn đều biến thành nguy thủy, cho dù Tiên Quân mạnh hơn nữa cũng không thể khống chế, nghe nói bản thân Tu La Vương là tính mạng ra đời trong hỗn độn, có đặc biệt năng kwjc khống chế, hỗn độn hình thành cự kiếm mang theo uy thế vô cùng vô tận, nó còn chưa đánh tới trước mặt nhưng Nhiếp Vân đã cảm thấy lưng phát lạnh, hắn không có chút lực lượng phản kháng nào.

Thật đáng sợ!

Lần thứ hai gặp mặt trên ý nghĩa chân chính, trao đổi không đạt thành nhận thức chung cho nên sinh ra chiến đấu.

- Bắc Đẩu kiếm, Hàn Băng kiếm, ngăn cản!

Lực lượng trong cơ thể quay cuồng, ngón tay chém thẳng về phía trước.

- Ầm ầm!

Chỉ trong nháy mắt thiên địa vỡ ra, hai thanh thần kiếm lăng không chém tới phía trước.

Bành!

Bắc Đẩu kiếm, Hàn Băng kiếm đều là tạo hóa tiên khí ngăn cản công kích của đối phương, Nhiếp Vân biết rõ đây chỉ là công kích tùy ý của đối phương mà thôi, thực lực hai bên chênh lệch quá mức to lớn.

Tu La Vương thật sự quá đáng sợ!

Lúc này Nhiếp Vân biết không gặp thời gian dài, tuy hắn tiến bộ rất nhanh nhưng đối phương tiến bộ còn nhanh hơn.

- Nổ tung!

Biết rõ không ngăn cản nổi,
Nhiếp Vân không cố gắng làm như thế, thân thể hắn hơi động và thân thể nổ tung.

Rốt cuộc hắn cũng triệt để thoát khỏi một kích của đối phương, tránh thoát một kiếp.

- Hừ!

Ánh mắt Tu La Vương phát lạnh, cánh tay quét ngang, trường kiếm tấn công lần nữa, lần này hắn phong tỏa không gian chung quanh, mặc dù thân thể Nhiếp Vân nổ tung cũng không có tác dụng gì.

- Đáng giận!

Nhìn thấy động tác của đối phương hung hãn như thế, cũng không hạ thủ lưu tình, nội tâm Nhiếp Vân gào thé nhưng không thể làm gì.

Chênh lệch cả hai quá lớn, hoàn toàn không cùng cấp bậc.

- Ta nói rồi, không được tổn thương ca ca của ta.

Vào lúc thanh trường kiếm hỗn độn sắp chém vào người Nhiếp Vân, đột nhiên có tiếng rống vang lên, trường kiếm hỗn độn biến mất, Tu La Vương ôm đầu gào thét thảm thiết trên mặt đất.

Hô!

Chỉ trong nháy mắt Tu La Vương đứng lên, gương mặt hắn không thay đổi, trong ánh mắt mang theo một tia quyến luyến.

- Nhiếp Đồng!

Nhiếp Vân biết rõ bởi vì Tu La Vương làm như vậy nên ý thức Nhiếp Đồng đã chiếm thượng phong, khống chế thân thể đối phương.

- Ca ca!

Nhiếp Đồng gật đầu, thả người bay tới.

- Tu La Vương và ngươi...

Nhiếp Vân nghi hoặc.

- Tu La Vương rất cường đại, tuy hán không thể diệt sát ta, ta cũng không thể giết hắn, ca ca, tuy linh hồn ta và hắn như nhau nhưng thủ đoạn của hắn mạnh hơn ta nhiều, ta không thể khống chế thân thể này bao lâu cho nên nói ngắn gọn!

Nhiếp Đồng cũng không nhiều lời, ánh mắt lộ ra vẻ lo lắng.

- Hắn bây giờ đang ở thế giới hồn thiên luyện hóa ám ma chi tâm, ngươi nhất định phải ngăn cản, bằng không thực lực của hắn sẽ đạt tới đỉnh phong, thiên địa lục đạo sẽ triệt để hủy diệt...

- Đáng giận!

Nhiếp Đồng còn chưa nói xong, trong lổ mũi phát ra hơi khói, tiếng thở nặng nề, thân thể gầy yếu của hắn lập tức chạy sâu vào trong hỗn độn, không tới nửa giây đã biến mất.

- Nhiếp Đồng... Nhiếp Đồng...

Thấy Nhiếp Đồng quay người biến mất, Nhiếp Vân biết rõ Tu La Vương lại chiếm địa vị chủ đạo, sốt ruột hô vài tiếng nhưng hắn đuổi theo cả buổi cũng không thấy bóng dáng hắn đâu, mặc dù truy tung chi khí cũng không tìm ra được.

- Nhiếp Đồng, yên tâm đi, cuối cùng có một ngày ta sẽ cứu ngươi.

Âm thầm xiết chặt nắm đấm, Nhiếp Vân thở ra một hơi.

Nhiếp Đồng là đệ đệ hắn, cho dù tốn hao cái giá lớn cũng phải tách ra khỏi Tu La Vương!

- Thế giới hồn thiên, Ám Ma chi tâm? Đó là nơi nào?

Sau khi vứt bỏ không nỡ trong nội tâm, Nhiếp Vân nhớ tới Nhiếp Đồng chuyên môn bàn giao với hắn một câu.

Đột nhiên Tu La Vương xuất hiện thương nghị hợp tác với mình chỉ sợ cũng không phải bổn ý của hắn, mà là vì Nhiếp Đồng, mục đích thứ hai là muốn truyền tin tức

này cho hắn biết!

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện