Vô Tận Đan Điền

Thu phục chiếm được Tứ đại hung thú


trước sau

Thanh âm của nó to, giống như địa chấn, chấn không gian chung quanh phát run.

- Tu La Vương làm không được, ta chưa hẳn làm không được! Không tin ngươi có thể thử xem! Như vậy đi, nếu như ta có thể cho ngươi ăn no, ngươi làm yêu sủng của ta như thế nào?

Nhiếp Vân nói.

- Tốt!

Con mắt cực lớn của Thao Thiết Thần Thú chớp chớp, gật đầu.

Thân là Hỗn Độn Thần Thú, nó chưa bao giờ ăn no qua, đối phương đã dám nói như vậy, nó cảm thấy không ngại thử xem.

- Vậy tốt, ngươi đón lấy, ta nhìn ngươi đến cùng ăn được bao nhiêu!

Thân thể Nhiếp Vân bất động, sau đó nhoáng một cái, kích xạ ra hào quang sáng chói.

Những hào quang này đều do Tiên lực hùng hậu chuyển hóa thành, giống như thác nước, bay về phía Thao Thiết hung thú.

- Ân?

Thao Thiết hung thú không nghĩ tới đối phương thực vận chuyển năng lượng tới, có chút kinh ngạc, lập tức há miệng hấp thu quang đoàn.

- Ta đã biết... Hắn là Nguyên Khí sư, Nguyên Khí vô cùng vô tận, tuy sức ăn của Thao Thiết hung thú kinh người, cũng là có hạn độ. Dùng loại phương pháp này đánh cuộc, Thao Thiết khẳng định thua...

Không nghĩ tới Nhiếp Vân không chỉ không chiến đấu, còn gây ra một màn này, Tu Du Tẩu cười khổ một tiếng, hiểu được.

Thao Thiết hung thú am hiểu thôn phệ, yêu thích lớn nhất là ăn, Nhiếp Vân đưa cho hắn ăn những vật khác, chỉ sợ làm không được, nhưng Tiên lực, muốn bao nhiêu có thể cho bao nhiêu!

Thiên phú Nguyên Khí sư, xếp hạng thứ chín, cũng không phải là trưng cho đẹp, cho dù đối phương cần nhiều Nguyên Khí hơn nữa, cũng có thể bổ sung!

Thao Thiết Cự Thú trời sinh tham ăn, từ khi sinh ra đến giờ chưa được ăn no qua một lần, Nhiếp Vân có thể làm cho nó ăn no... chỉ sự tình này liền có hấp dẫn vô cùng vô tận, để cho nó lên phải thuyền giặc mà không biết!

- Khó trách là kẻ có được thiên phú thứ nhất, có đôi khi chiến đấu, cũng không phải chỉ dựa vào vũ lực, trí tuệ thường thường cũng có thể tạo được tác dụng cực đại!

Nhan Chi cũng có chút chán nản.

Bọn hắn đánh chết đánh sống, hiện tại ngay cả cọng lông của Tam đại hung thú còn lại cũng không mất một sợi, còn đối phương nhàn nhã đánh cuộc, thoạt nhìn vùi đầu khổ làm, chỉ dựa vào thực lực đánh nhau, có đôi khi cũng không phải xử lý được mấu chốt của sự tình.

Nguyên Khí đan điền hình thái thứ năm chuyển hóa linh khí tốc độ cực nhanh, chỉ mấy chục cái hô hấp, liền đem tất cả lực lượng mà hơn mười vị Tiên Quân có khả năng ẩn chứa toàn bộ đưa vào trong miệng Thao Thiết.

Thao Thiết được xưng đại vị vương, không có gì không nuốt. Nhưng bụng cũng có hạn a, lại qua ước chừng nửa phút, miệng đóng lại.

- Ta ăn no rồi, ta nhận thua, cam nguyện làm yêu sủng của ngươi!

Tiếng oanh minh vang lên, hai mắt Thao Thiết thả ra hào quang hưng phấn.

Làm Thần Thú Tiên Quân đỉnh phong, trí tuệ của nó cực cao. Biết rõ vừa rồi đánh cuộc là chuyện nhỏ, chỉ cần theo người trước mắt này, về sau ăn uống không cần lo rồi.

- Vậy tốt, ký kết khế ước a!

Nhiếp Vân không nghĩ tới đối phương không có chống chế chút nào, mà sảng khoái đáp ứng, nở nụ cười, ngón tay điểm một cái, một đạo Thuần Thú chi khí bao phủ đối phương.

Một lát sau, Thao Thiết Thần Thú là yêu sủng của hắn rồi.

- Thao Thiết, tam đại hung thú Hỗn Độn, Cùng Kỳ, Ác Thú quen thuộc ngươi, ngươi khuyên nhủ chúng a, theo Tu La Vương làm yêu sủng, không bằng làm của ta, ít nhất ta có thể cho các ngươi ăn no, hơn nữa không cần bị uy hiếp tánh mạng!

Thu phục chiếm được Thao Thiết, Nhiếp Vân phân phó nói.

- Tốt!

Thao Thiết gật gật đầu, quay đầu bay về phía Tam đại hung thú còn lại.

Tam đại hung thú thấy lão đại
bị người thu phục, không có ý chí chiến đấu, nhao nhao thối lui.

Bọn người Nhan Chi không nghĩ tới vốn là một hồi ác chiến, bởi vì như vậy chấm dứt, tất cả đều cười khổ nhìn về phía Nhiếp Vân, cực kỳ bội phục.

Nếu như nói trước kia Tu Du Tẩu một mực nói hắn là người chọn lựa duy nhất tiêu trừ kiếp nạn Tu La Vương lần này, Nhan Chi còn có chút không tin, bây giờ là triệt để tin.

- Muốn để cho chúng ta trở thành yêu sủng của ngươi cũng có thể, bất quá, chúng ta không tham ăn giống như Thao Thiết, muốn thu phục chúng ta cần thực lực, ngươi có thể đánh bại ta, ba chúng ta liền nguyện ý làm yêu sủng của ngươi!

Một lát sau, Ác Thú Thần Thú bay ra, dùng thanh âm nổ vang nói.

Ác Thú Thần Thú là thực lực yếu nhất trong Tứ đại hung thú, bất quá cũng có sức chiến đấu của Tiên Quân hậu kỳ đỉnh phong.

- Ta cũng đúng lúc kiểm nghiệm uy lực của Kim Cương Lưu Ly Thể đệ cửu trọng thoáng một phát!

Nghe được Ác Thú Thần Thú nói, Nhiếp Vân không cự tuyệt, thả người bay đi.

Hiện tại hắn còn không có đột phá, sức chiến đấu lại không thua Tiên Quân hậu kỳ, thậm chí còn tốt hơn, một người một thú, có thể chiến một trận.

- Tuy ngươi là chủ nhân của Thao Thiết, nhưng ta sẽ không hạ thủ lưu tình, nếu như bị ta đánh chết, chỉ có thể nói vận khí của ngươi quá kém!

Ác Thú gầm rú một tiếng, thả người lao đến, thân thể khổng lồ mang theo tiếng sấm nổ mạnh, trong cơ thể bốc lên sát khi.

- Tới tốt!

Nhiếp Vân cũng không lui về phía sau, Long Lân trên người rậm rạp, cũng không lấy Bắc Đẩu kiếm cùng Hàn Băng kiếm ra, mà một quyền oanh kích tới.

Kim Cương Lưu Ly Thể đạt tới đệ cửu trọng, hắn còn chưa có thử qua uy lực, vừa vặn lấy con hung thú này thí nghiệm.

Ầm ầm!

Nắm đấm cùng móng vuốt của Ác Thú Thần Thú đụng chung một chỗ, một người một thú đồng thời bị lực lượng cuồng bạo công kích, đồng loạt lui về phía sau.

Ác Thú Cự Thú lớn chừng mấy trượng, Nhiếp Vân dáng người bình thường, cả hai va chạm đồng thời lui về phía sau, cũng không phải thế lực ngang nhau, mà là người sau càng tốt hơn.

Đơn thuần trên lực lượng, còn hơn Hỗn Độn Thần Thú, uy lực của Kim Cương Lưu Ly Thể đệ cửu trọng quả nhiên đáng sợ.

Một người một thú, một thân hình cực đại, sinh trưởng ở trong Hỗn Độn, một cái thân thể nhỏ gầy, lại mang theo lực lượng vô cùng vô tận.

Song phương giao chiến, cho dù không gian của thế giới thứ ba vững chắc, như trước xuất hiện từng vết rách.

- Ta nhận thua! Ngươi bây giờ còn không có đột phá Tiên Quân thì có loại thực lực này, về sau đột phá, khẳng định mạnh hơn chúng ta, nhận ngươi làm chủ, không tính hao tổn tôn nghiêm của Tứ đại hung thú chúng ta!

Chiến đấu một hồi, Ác Thú Thần Thú lui về phía sau vài bước, nhảy ra vòng chiến, cất cao giọng nói.

- Đây là Thuần Thú chi khí, các ngươi nhận chủ a!

Thấy đối phương đồng ý, Nhiếp Vân mừng rỡ, lần nữa bắn ra ba đạo Thuần Thú chi khí.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện