Nếu như không phải như vậy, làm sao có thể cùng Xích Thiên cảnh Tu La Vương đối kháng mà không rơi vào thế hạ phong.
Sở dĩ dung hợp thiên phú không biểu hiện ra, Nhiếp Vân chỉ là sợ bị Tu La Vương phát hiện mà thôi! Át chủ bài sở dĩ xưng là át chủ bài, là bởi vì đối thủ không biết, một khi đối thủ minh bạch nội tình của ngươi, còn muốn xuất kỳ bất ý liền khó khăn.
Đáng tiếc, con mắt của Tu La Vương độc ác, tuy che dấu rất sâu, nhưng vẫn bị nhìn ra.
- Dung hợp chi khí, hóa thành lợi kiếm, Nhất Kiếm Phá Trần, Nhất Kiếm Hoàn Vũ, Nhất Kiếm Tru Thiên, Nhất Kiếm Hủy Diệt, bốn kiếm hợp nhất!
Hội tụ dung hợp chi khí chung một chỗ, Nhiếp Vân hợp khí thành kiếm, vung tay vẽ một cái, kiếm khí phá không mà ra.
Kiếm khí ở trên không trung diễn biến ra Liên Nguyệt kiếm tứ đại tuyệt chiêu, hơn nữa dung hợp chung một chỗ, hình thành kiếm quang đặc biệt bắn tới Tu La Vương.
Ầm ầm!
Dung hợp chi khí là khắc tinh của Tu La sát khí, Nhiếp Vân lại dung hợp hơn mười dạng thiên phú đặc thù, uy lực càng lớn, đạo kiếm khí này thoạt nhìn không có cường đại như Bắc Đẩu kiếm thi triển Nhất Kiếm Hủy Diệt, lại làm cho sắc mặt của Tu La Vương khẽ biến.
PHỐC!
Xương bả vai của Tu La Vương bị kiếm khí đâm thủng, dung hợp chi khí hình thành kiếm khí, còn mang theo ăn mòn, phát ra thanh âm ken két...
- Rất tốt, đáng giá ta dùng binh khí rồi!
Bàn tay lớn hư trảo một cái, Tu La sát khí đầy trời như thủy triều hàng lâm xuống, hóa giải kiếm khí do dung hợp chi khí hình thành, Tu La Vương hừ nhẹ, tay khẽ vẫy, một thanh trường kiếm xuất hiện.
Lần này không phải máu huyết hội tụ thành Tu La kiếm, nhưng bộ dáng cực kỳ tương tự, ở mũi kiếm có sát khí hội tụ thành phong bạo, tự hồ chỉ cần tùy tiện khẽ động, có thể nhấc lên mưa to gió lớn, xé rách cả thế giới.
Chứng kiến chuôi kiếm này, sắc mặt Nhiếp Vân ngưng trọng, không có hưng phấn như vừa rồi nữa.
Chuôi kiếm này cấp bậc rất rõ ràng đã vượt qua Tạo Hóa Tiên Khí, thậm chí Khâu Thánh lấy ra Hỗn Độn bảo vật cũng không bằng, tu vi Xích Thiên cảnh phối hợp binh khí cường đại như thế, chỉ sợ Tu La Vương lúc này mới là đáng sợ nhất.
- Đây là Tu La cốt kiếm của Tu La nhất tộc, do vô số khung xương của Tu La hội tụ thành, cấp bậc đã vượt qua Tạo Hóa Tiên Khí. Không thể ngạnh bính, bằng không thì bất luận binh khí gì cũng đỡ không nổi...
Ngay thời điểm Nhiếp Vân ngưng trọng, một thanh âm vang lên, quay đầu nhìn lại, nói chuyện chính là Hỗn Độn kim lệnh.
Hắn sinh hoạt ở trong Hỗn Độn, đối với Tu La Vương hiểu rất rõ, biết rõ lai lịch cùng uy lực của chuôi kiếm này.
Nói xong, Hỗn Độn kim lệnh nhìn chằm chằm Tu La Vương, trong ánh mắt mang theo lạnh lùng, thấy Nhiếp Vân nhìn qua, quay đầu nhàn nhạt nói.
- Ta đồng ý thuyết pháp của ngươi, muốn giết hắn chỉ có thể liên hợp, chúng ta liên thủ!
- Ngươi đồng ý liên thủ với ta?
Hỗn Độn kim lệnh nói, giống như trong bóng tối xuất hiện ánh rạng đông, để cho Nhiếp Vân mừng rỡ.
Tu La Vương lấy ra Tu La cốt kiếm mang đến áp lực, hễ quét là sạch.
Thực lực của Hỗn Độn kim lệnh còn mạnh hơn hắn, liên thủ cho dù không thắng được Tu La Vương, nhưng đối phương muốn đánh bại bọn hắn cũng không dễ dàng.
- Ta đã tế Tu La cốt đao ra, coi như các ngươi liên hợp cũng vô dụng!
Nhìn cốt đao trước mắt, thái độ của Tu La Vương thành kính, hừ lạnh một tiếng, bàn tay điểm một cái, một đạo đao ý lăng không bổ xuống.
Cổ đao ý này lạnh như băng, thấu triệt cốt tủy, không gian trước mặt Nhiếp Vân ở dưới đao ý, giống như bọt biển, không
có chút lực ngăn cản nào.
- Ta đến đối kháng đao phong của hắn, ngươi thừa cơ công kích!
Đã lựa chọn liên hợp, Hỗn Độn kim lệnh không chút do dự, thân thể khẽ động nghênh đón.
Người ở trên không trung đột nhiên tản mát ra kim quang đậm đặc, không ngừng thu nhỏ lại, biến thành một lệnh bài không lớn.
Lệnh bài vừa xuất hiện, lập tức diễn hóa ra Hỗn Độn chi khí nồng đậm, như xuyên việt muôn đời, phong cách cổ xưa bao la mờ mịt.
Rõ ràng trực tiếp biến hóa bản thể.
Đinh!
Tu La cốt đao đụng lên lệnh bài, phát ra một hồi giòn vang, nhưng không tổn thương mảy may.
- Cái này là Hỗn Độn kim lệnh?
Chứng kiến bản thể của Hỗn Độn kim lệnh cư nhiên cường đại như thế, nhẹ nhõm ngăn trở Tu La cốt kiếm, trong nội tâm Nhiếp Vân chấn kinh thoáng một phát, lập tức kịp phản ứng, triển khai Phượng Hoàng chi dực, toàn thân kim lân rậm rạp, nhoáng một cái đi vào sau lưng Tu La Vương, một quyền oanh kích.
Lần này mang theo hương vị đánh lén, phối hợp với Hỗn Độn kim lệnh lại càng tăng thêm lực lượng, đúng là địa phương Tu La Vương khó có thể đánh trả.
Một khi hắn trở tay đối kháng Nhiếp Vân, Hỗn Độn kim lệnh ở phía trước nhất định sẽ ra tay, mà không động thủ, nhất định sẽ bị thương.
Tuy hai đại cao thủ không có phối hợp qua, nhưng thực lực thân thể quá mạnh mẽ, hơn nữa xác định liên hợp, tâm linh tương thông, vừa động thủ liền phát huy ra thực lực không kém.
- Đáng giận!
Quả nhiên, hai người phối hợp để cho Tu La Vương có chút khó chịu, không còn chút sức lực nào phân tâm, nhíu mày lại không có biện pháp.
- Vương!
Oanh!
Nắm đấm của Nhiếp Vân ầm ầm hàng lâm, ngay thời điểm hắn cho rằng Tu La Vương bị chính diện đánh trúng tất nhiên bị thương, trước mắt có một bóng đen hiện lên, nương theo tiếng la đột nhiên nổ tung.
Một Tu La trước kia chiến đấu với bọn người Đạm Đài Lăng Nguyệt, chẳng biết lúc nào chắn ở trước mặt hắn, bị một quyền đánh trúng, bạo liệt.
Mà một quyền cương mãnh của Nhiếp Vân ở dưới đối phương ngăn cản, đã không còn khí lực, đánh vào trên người Tu La Vương đã không có hiệu quả.
- Hừ!
Chỉ trong nháy mắt, Tu La Vương giãy giụa Hỗn Độn kim lệnh khống chế, trở tay một chưởng thẳng đến trước ngực Nhiếp Vân.
Bành!
Dưới tình thế cấp bách, hai đấm của Nhiếp Vân nghênh đón tiếp lấy, quyền chưởng giao kích, bay rớt ra ngoài, cánh tay đau đớn.
- Những Tu La này đều là Tu La Vương một người sáng tạo ra, từng cái đều có thể cam tâm tình nguyện vì hắn mà chết!
Cơ hội tốt như vậy mất đi, Hỗn Độn kim lệnh có chút cảm khái, một lần nữa biến thành hình người, thở ra một hơi.
Quan hệ của Tu La cùng Tu La Vương, thật giống như tử thể đối đãi với mẫu thể, một khi mẫu thể bị hao tổn, bọn hắn đồng dạng bị hao tổn, cho dù vì mẫu thể chết rồi, chỉ cần Tu La Vương không có việc gì, đồng dạng có thể phục sinh bọn hắn.