Hai người đối mặt, tuy không có động thủ nhưng tự nhiên đã phát ra khí tức cao thủ chèn sập Thiên Quân Thư Viện, đám người Khâu Thánh Tôn Giả bị chấn nhiếp không thể tới gần.
Thực lực hai người quá mạnh, mạnh tới mức bằng vào khí thế đã làm đám người không thể chống cự, chớ nói chi là chiến đấu!
Nhìn thấy điểm này, Nhiếp Vân cũng hiểu vì sao vô số kỷ nguyên giới không có người nào có thể đỡ nổi Tu La Vương, chỉ bằng vào khí thế đã không ngăn cản nổi thì làm sao chiến đấu?
- Xem miệng lưỡi của ngươi lợi hại hay nắm đấm lợi hại!
Thấy không thể phá huỷ tự tin của thiếu niên trước mắt, Tu La Vương không nói thêm lời nào, trong mắt mang theo hàn quang, hắn nâng ngón tay điểm một cái làm thiên địa tịch diệt, đầu ngón tay bắn ra lỗ đen về phía trước.
- Nhất Khí HóaTam Thanh!
Biết rõ bây giờ không phải thời điểm giữ lại thực lực, Nhiếp Vân thét dài và vận chuyển pháp môn Nhất Khí Hóa Tam Thanh, hắn hóa thành ba người và đồng thời xuất quyền.
Cùng điều khiển, cùng công kích, ba Nhiếp Vân đồng loạt ra tay, lực lượng hội tụ cùng một chỗ hình thành hào quang tử vong giao thủ với lỗ đen tử vong của Tu La Vương tấn công.
Ầm ầm!
Lực lượng cường đại xé rách không gian, cả Thiên Quân Thư Viện đều biến thành đất bằng, tất cả nho sinh đang ngâm thơ ngắm cảnh lúc trước không có năng lực phản kháng và hóa thành thịt bùn.
Hai đại siêu cấp cường giả có sức chiến đấu đã vượt qua phạm trù thế giới này tiếp nhận, Nho giới cũng phỉa chấn động.
- Sư phụ, chúng ta làm sao bây giờ?
Đám người Tử Cống dưới sự bảo hộ của Khâu Thánh Tôn Giả cho nên không tổn thương, nhìn thấy cảnh tượng này thì chân cũng mềm nhũn.
Tuy bọn họ cao cao tại thượng trong mắt của người khác, lại biết nếu chính mình vọt tới gần hai người sẽ bị nghiền áp chết ngay lập tức, hoàn toàn là hai đẳng cấp khác nhau, không có khả năng làm gì.
- Triệu tập tất cả cường giả Nho giới đi Thiên Quân Sơn chờ ta, ta sẽ lập tức tới ngay.
Khâu Thánh Tôn Giả thở ra một hơi, trong mắt mang theo hào quang tàn nhẫn, dường như hắn ra quyết định gì đó và lên tiếng.
Thiên QuânSơn là ngọn núi cao gần Quân thành, được xưng núi cao nhất Nho giới, cao lớn hùng vĩ, là thánh địa của tất cả tu luyện giả tại Nho giới.
- Tốt!
Mặc dù đám người Tử Cống không biết tại sao sư phụ tụ tập cường giả Nho giới làm gì nhưng sư mệnh không thể trái, bọn họ quay người bay khắp bốn hướng.
Đám người Khâu Thánh Tôn Giả hành động cũng không làm cho Tu La Vương chú ý, hoặc nói cho dù chú ý cũng không có xem thành việc quan trọng, lúc này hắn nhìn chằm chằm Nhiếp Vân, dường như cả thế giới chỉ có một người này, những kẻ khác chỉ là con sâu cái kiến, không đáng để lo.
- Nhất Khí Hóa Tam Thanh có thể làm cho sức chiến đấu lập tức tăng lên gấp ba, đổi lại trước kia ta khó mà chống cự, hiện tại ta giải quyết nội hoạn, thực lực đã củng cố tới Xích Thiên Cảnh trung kỳ, ngươi không thể nào là đối thủ của ta!
Thét dài một tiếng, trong miệng Tu La Vương bắn khí ra khí đỏ trắng giống như nức nở, hắn toàn lực vận chuyển làm cho thiên địa sinh ra bài xích, dường như đẩy hai người vào trong hỗn độn, rời khỏi Nho giới.
- Lôi Đình Cửu Châu!
- Bạo Lôi Kích Không!
Ba đại phân thân phân bố thành hình tam tài, cánh tay chấn động, ngưng tụ ra ba đạo kim quang đánh thẳng về phía trước.
Ba phân thân Nhiếp Vân đều có lực lượng nửa bước Xích Thiên Cảnh, tăng thêm thân thể Xích Thiên Cảnh liên hợp cùng một chỗ, phối hợp không chê vào đâu được, lực lượng lập tức bạo tăng giống như nấm mọc sau mưa, mang theo khí thế không thể ngăn cản.
Biết rõ thực lực đối phương, hắn vừa ra tay đã sử dụng quyền pháp mạnh nhất là Lôi Đình Cửu Châu, hắn hội tụ
lực lượng lôi điện với nhau và hình thành màu sắc đen kịt, lúc này hỗn độn cũng bị xé rách.
Lôi Đình Cửu Châu, Bạo Lôi Kích Không là hắn sử dụng thiên phú võ đạo sư đạt tới hình thái thứ năm sau đó cẩn thạn suy diễn tuyệt chiêu này, từ đó lực lượng toàn thân thông qua thiên phú lôi điện sư chuyển hóa thành lôi lực, trong chốc lát phóng thích ra ngoài, bộc phát lực lượng gấp mười lần khi trước.
- Hừ!
Tu La Vương cũng không trốn tránh, hắn hừ lạnh một tiếng, sau lưng sinh ra hào quang năm màu chêếu sáng, ngay sau đó xuất hiện một lỗ đen cực lớn.
Lực lượng cương đại bị lỗ đen khổng lồ bao phủ, nó như quái vật khổng lồ cắn nuốt Lôi Đình Cửu Châu của Nhiếp VÂn.
Ầm ầm ầm...
Lôi Đình Cửu Châu có thể xé rách thiên địa lại bị lỗ đen nuốt vào bụng biến mất không thấy gì nữa, hai mắt Tu La Vương bắn ra hào quang vạn trượng, thân hình của biến lớn mấy trăm trượng, hắn đưa ta đánh một trảo kinh thiên.
- Tại sao lợi hại như thế...
Thấy chiêu mạnh nhất trong quyền pháp không thể làm tổn thương da lông của đối phương, trong mắt Nhiếp Vân mang theo hoảng sợ, ba đại phân thân hóa thành ba đạo tàn ảnh, phân thành ba phương tấn công phía trước.
Vài ngày trước Tu La Vương tuy cũng là Xích Thiên Cảnh nhưng ba đại phân thân hợp lực khẳng định không ngăn cản nổi, mà bây giờ còn không sử dụng tới Tu La cốt kiếm đã dễ dàng hóa giải công kích, thực lực tăng trưởng cũng quá nhanh rồi.
- Muốn đi? Chạy đi đâu!
Tiến lên đánh về phía trước, năm ngón tay biến thành năm ngọn phong tỏa thiên địa vào bên trong, thời không cũng bị trấn áp không thể vận chuyển.
Nhiếp Vân đang muốn bỏ chạy thục mạng, đột nhiên thân thể như mang tảng đá nặng vạn cân, hành động bắt đầu chậm chạp.
- Không được, tiếp tục như vậy chỉ có thể bị động, phải nghĩ biện pháp chủ động công kích mới được!
Ánh mắt Nhiếp Vân mang theo hàn quang.
Đối chiến với Tu La Vương không thể e sợ, một khi sinh lòng e thì tám chín phần mười sẽ phiền toái, nhưng hiện tại thực lực của hắn vẫn bất lực, cũng không thể ngạnh kháng, chỉ có thể nghĩ biện pháp quần nhau với hắn.
- Tháp Chủ Ấn, Nhất Khí Chấn Bát Phương!
- Bắc Đẩu kiếm, Kiếm Khí Phá Thương Khung!
- Hàn Băng kiếm, Lăng Không Trảm Vạn Giới!
Sau khi hiểu ra điểm này, thân thể Nhiếp Vân lập tức dừng lại, ba đại phân thân đều cầm bảo vật và tấn công.
Thiên phú võ đạo sư trong người vận chuyển điên cuồng, trong đầu không có suy nghi nào khác, hai đạo kiếm khí và Tháp Chủ Ấn mang theo uy thế trấn áp chư thiên phá không đánh tới, đánh nát cả thiên địa.
- PHÁ...
Tu La Vương cười lạnh, hắn điểm một chỉ về phía trước.
Thiên địa ảm đạm thất sắc, cả Nho giới bị địa chấn không nhỏ, một đạo chưởng ấn lăng không đánh tới, cả thế giới trở nên nhỏ bé dưới lực lượng cuồng bạo này.
Răng rắc!