Vô Tận Đan Điền

Phục Lưu công tử


trước sau

- Tru Thiên cảnh trung kỳ...

Sắc mặt của Nhiếp Vân ngưng trọng.

Thanh niên áo trắng này lại là cường giả Tru Thiên cảnh trung kỳ!

Loại thực lực này ở Đại Hiên Hỗn Độn giới tuyệt đối được cho là đỉnh phong rồi.

- Phục Lưu bái kiến Mã Nhã công chúa!

Phục Lưu công tử tiến đến ôm quyền, cử chỉ tiêu sái:

- Nghe nói công chúa thọ yến, đây là cá nhân ta đưa lên một phần lễ mọn, hi vọng không nên từ chối!

Bàn tay chiêu một cái, hai tùy tùng ở sau lưng giơ lễ vật đi lên, bên trái là một kiện quần áo màu lam nhạt, cực kỳ xinh đẹp, bên phải là một thanh đoạn nhận, dù chưa ra khỏi vỏ, lại có thể để cho người cảm nhận được trong đó ẩn chứa lực lượng cường đại.

- Phỉ Thúy Vũ Y này là Hỗn Độn thần binh phòng ngự ta ở Tà Nguyệt Chí Tôn Vực giao dịch mua được, đã đạt đến trung phẩm! Mặc dù đối với thực lực như công chúa trợ giúp không lớn, lại có thể ở thời khắc nguy cấp cam đoan an nguy!

- Chuôi Tinh Tuyết Kiếm này, cũng là Hỗn Độn thần binh trung phẩm, không tính là hàng đầu, lại xứng với khí chất của công chúa. Ta chứng kiến liền cảm thấy không phải công chúa không ai có thể hơn!

Phục Lưu công tử cười giới thiệu hai đồ vật thoáng một phát, để cho hạ nhân đưa lên.

- Hai kiện Hỗn Độn thần binh trung phẩm?

- Còn có một kiện là phòng ngự!

- Giá trị của Hỗn Độn thần binh phòng ngự viễn siêu kiểu tiến công, chỉ sợ Vũ Y này, có thể so với một kiện Hỗn Độn thần binh thượng phẩm rồi...

Chứng kiến Phục Lưu công tử tài đại khí thô, vừa ra tay là hai kiện Hỗn Độn thần binh trung phẩm, tất cả mọi người hít một ngụm khí lạnh.

Hỗn Độn thần binh trung phẩm, tuy rất nhiều gia tộc có thể lấy ra, nhưng làm hạ lễ tiện tay tống xuất, lại không có loại phách lực này.

So sánh với đó, Sư Viện Viện vì Nhiếp Vân chuẩn bị Thâm Hải Minh Châu còn kém không phải một cấp bậc.

Đương nhiên, Nhiếp Vân tới đây không phải là vì làm náo động, cho dù kém cỏi nhất cũng không sao cả.

- Đa tạ Phục Lưu công tử!

Mã Nhã công chúa tiếp nhận hai kiện bảo vật, gật đầu, cũng không nặng bên này nhẹ bên kia:

- Chư vị đưa tới lễ vật ta toàn bộ nhìn, đều cực kỳ ưa thích, Mã Nhã ở chỗ này tạ ơn chư vị!

Nói xong đứng dậy, dịu dàng cúi đầu.

Chứng kiến công chúa lễ phép như thế, toàn bộ đại điện lập tức sôi trào.

- Đây mới là phong phạm của công chúa!

- Nếu ta đột nhiên chứng kiến hai bảo vật này, khẳng định đã sớm không thể chờ đợi được nhận chủ rồi. Người ta nhìn cũng không nhìn, ngược lại trước cảm tạ chúng ta, khí độ này, lợi hại...

Mọi người trong sảnh cả đám mặt mũi tràn đầy hưng phấn, như đã nhận được tán dương cực lớn.

Nghe được nghị luận, Phục Lưu công tử cũng không thèm để ý, ngược lại quay người ngồi ở một bên.

Tuy vị trí của hắn là khách mời, lại cách Mã Nhã công chúa không xa, chỉ từ vị trí cao thấp xem, so với Sư Viện Viện còn cao hơn một đoạn, xem ra Kim Diệp thương đoàn ở Đại Hiên Hỗn Độn giới có địa vị cực cao.

- Công chúa điện hạ, ta có thể nói vài câu sao?

Thấy mọi người nghị luận nhao nhao, Phục Lưu công tử cười cười, nhìn về phía Mã Nhã công chúa.

- Cứ nói đừng ngại!

Mã Nhã công chúa khoát tay.

- Vậy tốt!

Phục Lưu công tử lần nữa đứng lên, nhìn về phía mọi người cười nhạt một tiếng:

- Lần này Phục Lưu tới, là vì một chỗ tốt!

- Chỗ tốt?

Mọi người đình chỉ nghị luận, đều sững sờ.

- Cái gọi là chỗ tốt, là Kim Diệp thương đoàn ta ở đoạn thời gian trước phát hiện một Thời Không Vực do cường giả lưu lại! Trong Thời Không Vực này, có vô số bảo vật, bảo bối như Phỉ Thúy Vũ Y còn nhiều, rất nhiều!

Nói đến đây, Phục Lưu công tử ngừng lại.

- Cái gì? Bảo bối như Phỉ Thúy Vũ Y còn nhiều, rất nhiều?

- Đây là cường giả gì lưu lại?

-
Nếu quả thật có loại địa phương này, ta nhất định phải đi, Hỗn Độn thần binh trung phẩm, ta đã sớm muốn nhận được...

Hắn dừng lại, trong mắt mọi người đều lộ ra lửa nóng, cả đám hưng phấn đến sắc mặt hiện hồng.

Thời Không Vực có Hỗn Độn thần binh trung phẩm, đối với mọi người hấp dẫn thật sự quá lớn.

- Bất quá Thời Không Vực này, có hạn chế rất lớn, chỉ có người thiên phú tuyệt đỉnh mới có thể vào, cho nên Kim Diệp thương đoàn ta thông báo 16 nước, hi vọng thanh niên tài tuấn có thiên phú có thể chung một chỗ tiến vào, cộng đồng dò xét, chỉ cần đạt được bảo vật, Kim Diệp thương đoàn ta nguyện ý chia đều!

Phục Lưu cất cao giọng nói.

- Nguyện ý chia đều?

- Ta muốn đi...

- Có loại cơ hội này không đi mới là người ngu...

Mọi người con mắt thấu hồng, tràn đầy hưng phấn.

- Đương nhiên, mọi người trước không vội cao hứng, Thời Không Vực kia cách nơi này thật sự quá xa, cho dù Kim Diệp thương đoàn chúng ta đi qua, cũng cần tốn hao một cái giá lớn, cho nên không phải tất cả mọi người đều có thể đi! Mười sáu nước, từng đế quốc chỉ có tám danh ngạch, cho nên... ta chỉ có thể ở trong chư vị đang ngồi, lựa chọn tám vị!

Phục Lưu công tử nói tiếp.

- Tám cái?

- Chỉ có tám người, ta không có hi vọng rồi...

- Ta nhất định phải tranh đoạt tám danh ngạch này...

Nghe được chỉ có tám danh ngạch, mọi người vốn hưng phấn, một bộ phận lớn uể oải xuống, tuy đồng dạng là thanh niên tài tuấn, nhưng thực lực sai biệt vẫn còn có lớn.

- Xin hỏi Phục Lưu công tử, ngươi tuyển là bằng vào thực lực, hay là cái gì?

Trong đám người có một người hỏi, chính là Phạm Trấn.

Xem ra Thời Không Vực này, để cho hắn cực kỳ động tâm.

- Tuyển không phải dựa theo thực lực, ngươi mười vạn tuổi, người khác mới sống mười mấy tuổi, thời gian chênh lệch quá lớn, so đấu thực lực không có ý nghĩa gì! Cách tuyển của ta rất đơn giản, thiên phú!

Phục Lưu công tử đứng dậy, vẻ mặt tươi cười.

- Thiên phú làm sao trắc?

Tất cả mọi người sững sờ.

Thiên phú là một đồ vật giả thuyết, đại biểu ngộ tính cùng tiềm lực, một chút cũng không trực quan, làm sao khảo thí?

- Rất đơn giản, ta sẽ lấy ra một bộ võ kỹ cung cấp mọi người nghiên cứu, sau nửa canh giờ, mọi người có thể dùng võ kỹ này chiến đấu, vô luận thực lực ngươi mạnh như thế nào, cũng chỉ có thể dùng thực lực của Tiên Quân sơ kỳ, như vậy ai nắm giữ võ kỹ thuần thục, liền có thể chiến thắng, người thắng trận, đại biểu thiên phú!

Phục Lưu công tử cười nói.

- Cái này...

- Áp chế đến thực lực giống nhau dùng võ kỹ vừa học đối chiến, hoàn toàn chính xác có thể biểu hiện thiên phú...

Nghe được hắn nói, con mắt của mọi người phát sáng.

Võ kỹ, không có ngộ tính, rất khó tu luyện, tuy nửa canh giờ không ngắn, nhưng đối với võ kỹ cao thâm mà nói, hoàn toàn lý giải là rất khó khăn, chớ nói chi là dùng nó tiến hành chiến đấu.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện