- Mau nhìn... người tham gia khảo hạch Bách Nhân đảo đi ra!
- Ra liền chứng minh thông qua được, thật lợi hại!
- Lúc này có thể thông qua Bách Nhân đảo khảo hạch, thực lực chỉ sợ chí ít có sáu bảy trăm Đại Đạo rồi!
- Đúng vậy, bất quá thực lực của hắn thấy thế nào cũng chỉ là Tru Thiên cảnh sơ kỳ?
- Cường giả đều thích ẩn dấu thực lực, chỉ sợ là hắn dùng thủ đoạn nào đó...
Nhiếp Vân vừa xuất hiện, trong đại sảnh lần nữa sôi trào.
Trong Tà Nguyệt Các có không ít người không dám tham gia khảo hạch, lại không cam lòng, bình thường hội thủ trong điện, dù sao đối với cường giả Tru Thiên cảnh mà nói, tuổi thọ rất dài, nhàn rỗi cũng nhàn rỗi, muốn nhìn một chút đến cùng người nào có thể thông qua khảo hạch, để sớm kết giao.
Khảo hạch Tà Nguyệt tướng sĩ có ba khâu, một khi hoàn toàn thông qua trở thành Thiết Giáp vệ, địa vị sẽ bất đồng, thừa dịp bọn hắn còn không có thành công kết giao, xác xuất thành công sẽ lớn hơn.
Địa phương như Đại Mạc thành, chính thức tham gia khảo hạch Tà Nguyệt tướng sĩ cũng không có nhiều, thật vất vả có một cái thông qua, lập tức đưa tới không ít người chú ý.
Quả nhiên, Nhiếp Vân vừa mới đi ra, thì có một lão giả đi nhanh tới.
- Vị đại nhân này, ta là người của Đại Mạc thành Chử gia, gia tộc đã chuẩn bị tốt tiệc rượu, tộc trưởng chúng ta muốn mời ngài qua làm khách!
- Chử gia?
Nhiếp Vân Nhiếp Đồng liếc mắt nhìn nhau, vẻ mặt cổ quái.
Trước kia món tiền đầu tiên, là từ Tiểu Bá Vương Chử Bưu trộm đến a... Lúc này đối phương rõ ràng còn coi bọn họ là khách quý, mời làm khách...
- Không có ý tứ, ta khảo hạch Tà Nguyệt tướng sĩ, còn có một khâu cuối cùng, muốn hoàn thành nhiệm vụ không biết năm nào tháng nào, hảo ý của các ngươi ta tâm lĩnh, thay ta tạ ơn Chử gia gia chủ!
Nhiếp Vân nói.
Từ Bách Nhân đảo đi ra, hắn đã có mục tiêu.
Mục đích đến Tà Nguyệt Chí Tôn Vực là vì thực lực càng mạnh hơn nữa, có năng lực phục sinh bọn người Lăng Nguyệt, muốn nhanh tăng thực lực lên, Đại Mạc thành này rất hiển nhiên là không được, nếu như có thể tham gia Quy Khư Hải khảo hạch, hơn nữa thuận lợi thông qua tiến vào đại tông môn, khẳng định hiệu quả rất tốt.
Cho nên, mục tiêu chủ yếu của hắn là thi đậu Tà Nguyệt tướng sĩ, sau đó đi tham gia Quy Khư Hải khảo hạch.
Về phần Chử gia, không muốn có quá nhiều liên quan.
- Xem ra đại nhân có khả năng không biết, khảo hạch Tà Nguyệt tướng sĩ khâu thứ ba là thí luyện hoàn thành, cái thí luyện này, do Tà Nguyệt Các hội thống nhất ban bố, cũng không phải nói có thì có, nhanh thì năm ba tháng, chậm có thể mấy năm, một mực chờ ở chỗ này, cũng không phải biện pháp!
Lão giả cười nói.
- Tầm năm ba tháng? Mấy năm?
Nhiếp Vân nhướng mày.
Những chuyện này hắn không biết, cũng chưa từng nghe nói qua.
- Hắn nói không sai, Tà Nguyệt tướng sĩ thí luyện, đích thật là Tà Nguyệt Các thống nhất ban bố, hiện tại còn không có nhiệm vụ, chỉ có thể chờ...
Một thanh âm vang lên, Phó Viêm cười đi tới.
Nhiếp Vân từ Bách Nhân đảo đi ra, hắn liền nghe nói, vội vàng chạy tới.
Có thể thông qua Bách Nhân đảo khảo hạch, tên tuổi Tà Nguyệt tướng sĩ cơ bản là hoàn thành hơn phân nửa rồi, bất kể là ai, đều hy vọng có thể tới giao hảo.
- Như vậy a...
Vốn tưởng rằng có thể nhất cổ tác khí hoàn thành Tà Nguyệt tướng sĩ thí luyện, sau đó tham gia Quy Khư Hải khảo hạch, không nghĩ tới bây giờ ngay cả nhiệm vụ cũng không có, Nhiếp Vân nhịn không được có chút buồn bực.
Hắn từ trong tay Chử Bưu trộm đến không ít tiền, nhưng đến bây giờ đã tiêu hao không sai biệt lắm a.
Nếu như thời gian quá dài, gây chuyện không tốt chỉ có thể đi bán đấu giá bảo bối lấy được ở Bách Nhân đảo
rồi.
- Nguyên lai là Phó Viêm đại nhân, ngươi đến vừa vặn, thực không dám đấu diếm, gia tộc bọn ta vừa vặn ra chút sự tình, hy vọng có thể mời hai vị đại nhân qua, nếu như nhị vị có khả năng giúp đỡ giải quyết vấn đề, gia chủ nguyện ý trả giá gấp đôi!
Lão giả khom người nói.
- Sự tình gì?
- Hai vị đại nhân đi qua sẽ biết!
Lão giả nói.
- Nhiếp Vân đại nhân, ta xem không bằng chúng ta đi xem, ở Đại Mạc thành, bất kể nói thế nào, cũng quấn không ra Chử gia!
Nhiếp Vân còn đang suy tư, bên tai vang lên truyền âm của Phó Viêm.
- Vậy tốt, chúng ta liền qua xem!
Nhiếp Vân cười gật đầu.
Khảo hạch đã không cách nào tiếp tục, chờ cũng không phải cách hay, vừa vặn đi Chử gia, xem bọn hắn muốn làm gì.
Gọi Nhiếp Đồng cùng Tiểu Linh, đi theo sau lưng lão giả ra Tà Nguyệt Các.
Lão giả sớm liền chuẩn bị xong xe ngựa, một đường đi nhanh, không đến nửa canh giờ liền tới một phủ đệ cự đại.
Phủ đệ khí thế cao lớn, bất quá không phải để cho người kính sợ, mà là trong trong ngoài ngoài để lộ ra hương vị phù hoa.
Loại khí tức phù hoa này, ở trong mắt người khác, có lẽ là ưu việt chỉ đại gia tộc mới có, nhưng ở trong mắt Thiên Cơ sư Nhiếp Vân, rõ ràng cho thấy là dấu hiệu suy bại.
Gia tộc chính thức phát triển quang vinh, dùng thiên phú Thiên Cơ sư quan sát, khí như xung thiên, tựa như Cửu Long xoay quanh, cái phủ đệ này, tuy cũng có xung thiên chi khí, nhưng rõ ràng gầy yếu không chịu nổi, mang theo hương vị bàng chi hưng thịnh, chủ chi suy bại.
Cũng không nhiều lời, đi theo sau lưng lão giả vào trong.
- Hai vị đại nhân có thể tới, thực để cho Chử gia chúng ta vinh hạnh!
Đi đến đại điện, một trung niên nhân thân hình cao lớn cười đi tới, nhìn về phía hai người Nhiếp Vân, vẻ mặt cung kính.
Không nói Phó Viêm là Thiết Giáp vệ chân chính, chỉ nói Nhiếp Vân, có thể thông qua Bách Nhân đảo khảo hạch, đã nói lên tuyệt đối sẽ có thực lực vượt qua 500 Đại Đạo, không phải một gia tộc ở tiểu thành thị như bọn hắn có thể đắc tội!
- Chử tộc trưởng khách khí!
Phó Viêm gật đầu ôm quyền lên tiếng.
Người trung niên này đúng là Chử gia tộc trưởng, phụ thân của Tiểu Bá Vương Chử Bưu.
Nhiếp Vân cũng gật đầu xem như chào hỏi, đồng thời nhìn thoáng qua, thực lực của Chử tộc trưởng này tựa hồ vừa tới Tru Thiên cảnh hậu kỳ, ngay cả đỉnh phong cũng không có đạt tới, loại thực lực này ở một tiểu thành thị có lẽ còn tạm được, nhưng ở toàn bộ Tà Nguyệt Chí Tôn Vực, liền hoàn toàn không đủ nhìn.
- Hai vị mời đến!
Vẻ mặt của Chử tộc trưởng vui vẻ dẫn hai người vào đại sảnh, vừa tiến vào, lông mi Nhiếp Vân dựng lên.
Trong đại sảnh bày biện mấy bàn trà, phía trên có rượu và thức ăn. Xem bộ dáng là chuẩn bị cho bọn hắn, nhưng ở vị trí phía trước nhất đã ngồi một người.
Đó là một thanh niên chòm râu nồng đậm, ánh mắt hơi tối tăm phiền muộn, Tiểu Bá Vương Chử Bưu đứng ở bên cạnh hắn, cử chỉ cung kính, trong mắt mang theo sùng bái.