Tuy bề ngoài hai người đối bính thế lực ngang nhau, nhưng hắn biết rõ, ở dưới chiến đấu như vậy, hắn khẳng định không chịu nổi.
..............................
Hai người chiến đấu như Long Hổ đánh nhau, các loại tuyệt chiêu tầng tầng lớp lớp, làm dưới đài như si mê như say sưa, trong một gian phòng bên cạnh đài tỷ thí, mấy vị lão giả ngồi ngay ngắn trong đó, cũng nhìn một màn này ở trong mắt.
Cửu Tiên trưởng lão cũng có mặt.
Chính là mấy vị trưởng lão trước kia phụ trách khảo hạch.
- Cửu Tiên trưởng lão, Nhiếp Vân cùng Nguyệt Trảm này thực lực mạnh mẽ, đều là người nổi bật trong đám người, ta xem không bằng phá lệ thu hai người làm đệ tử a!
- Mục đích chúng ta tuyển nhận đệ tử, chính là vì để cho tông môn càng cường đại hơn, hai vị thiên tài như thế, có một cái hao tổn, đều là tổn thất...
Nhìn xem hai người chiến đấu, có hai trưởng lão đều sinh ra ý thương tài.
- Ân, này cũng không tệ, các ngươi có ý kiến gì không?
Cửu Tiên trưởng lão nhìn về phía những người khác.
- Cửu Tiên trưởng lão, Nguyệt Trảm kia thực lực mạnh mẽ, làm việc quả quyết, Hạo Chân ta nguyện ý thu hắn làm đồ đệ!
Một lão giả đứng dậy.
Hạo Chân trưởng lão, trong đám người ngoại trừ Cửu Tiên trưởng lão, là thực lực mạnh nhất, chưa bao giờ thu đệ tử, lúc này đột nhiên mở miệng muốn thu Nguyệt Trảm, tất cả mọi người sững sờ.
- Có thể làm cho Hạo Chân trưởng lão thu làm đệ tử, về sau Nguyệt Trảm này tiền đồ vô lượng!
Cửu Tiên trưởng lão cười ha ha, vuốt vuốt chòm râu, nhìn quanh một vòng:
- Nhiếp Vân kia, chư vị có ai muốn thu làm đệ tử hay không?
- Nhiếp Vân này kiếm pháp cổ quái, ta không am hiểu kiếm pháp, chỉ sợ khó có thể dạy bảo!
- Ta đối với luyện thể cũng không am hiểu, cũng dạy không được...
...
Nghe Cửu Tiên trưởng lão hỏi, mấy vị trưởng lão đồng thời lắc đầu.
Đối với thực lực của Nguyệt Trảm, bọn hắn còn có thể nắm chắt, nhưng đối với Nhiếp Vân, mặc dù là bọn hắn, cũng có chút cảm giác nhìn không thấu, xem không hiểu.
Ngay cả chiêu số của đồ đệ cũng xem không hiểu, thì làm sao dạy hắn?
- Mọi người đã không muốn làm sư phụ của hắn, ta sẽ báo cáo chuyện này cho tông chủ, để hắn làm ra quyết định. Tốt rồi, bảo bọn hắn dừng tay đi!
Cửu Tiên trưởng lão cười khổ.
Lúc trước Hàn Lăng trưởng lão đề cử, nói kiếm chiêu của Nhiếp Vân này hắn xem không hiểu, bị tất cả mọi người cười nhạo, hiện tại chính thức nhìn thấy, cho dù là hắn cũng cảm thấy khó giải.
Kiếm đạo Đại Đạo, là Đại Đạo bài danh cực cao, trong tông môn có thể hoàn toàn lĩnh ngộ, chỉ có tông chủ, tất cả mọi người cảm thấy không dám làm sư phụ của Nhiếp Vân, chỉ sợ chỉ có tông chủ mới có thể đảm nhiệm.
- Ta đi a!
Hạo Chân trưởng lão đứng dậy, hướng bên ngoài gian phòng mặt đi đến.
- Dừng tay, thực lực của hai vị đã được các trưởng lão nhất trí tán thành, quyết định...
Đi tới trước sân khấu, Hạo Chân trưởng lão cao giọng hô, bất quá lời còn chưa nói hết, da mặt co lại, lửa giận thoáng một phát đốt tới đỉnh đầu.
Ầm ầm!
Xé rách phong ấn, Hạo Chân trưởng lão đi vào trên đài, chứng kiến thi thể nằm trên mặt đất, sắc mặt âm tình bất định, mãnh liệt ngẩng đầu.
- Tại sao ngươi lại giết hắn...
Nhìn chằm chằm thiếu niên trước mắt, mang theo tức giận vô cùng vô tận.
- Làm sao vậy? Tỷ thí tử vong là rất bình thường, ta không giết hắn, hắn sẽ giết ta, có gì kỳ quái chứ!
Nhiếp Vân thản nhiên nói.
Tuy Nguyệt Trảm công kích cường đại, thực lực cũng không yếu, nhưng rất nhanh liền cho hắn phát hiện nhược điểm, vốn còn muốn tiếp tục cân nhắc thoáng một phát, dù sao có thể chiến đấu với đối thủ thực lực mạnh như thế, đối với bản thân hắn cũng có chỗ tốt rất lớn.
Ai ngờ Hạo Chân trưởng lão lao đến, nghe được hắn nói, Nhiếp Vân đã biết rõ, đối phương có khả năng không muốn Nguyệt Trảm chết,
đã như vậy, giải quyết dứt khoát, một kiếm diệt sát.
Loại người như Nguyệt Trảm này, cừu hận đã kết, không thể lưu người sống, nếu không ở sau lưng ngáng chân, phiền toái càng thêm nữa....
- Ngươi... rất tốt, tất cả trưởng lão đều không dám thu ngươi làm đệ tử, ta ngược lại muốn nhìn, ngươi có dạng bổn sự gì!
Không nghĩ tới Nhiếp Vân còn dám phản bác hắn, ánh mắt Hạo Chân trưởng lão híp lại, đưa tay về phía trước.
Chưởng lực còn chưa tới trước mặt, liền để cho không gian vặn vẹo, khí tức tản mát ra, làm cho cả đài tỷ thí không ngừng run rẩy.
Hắn vừa định thu Nguyệt Trảm làm đệ tử, đã bị đối phương chém giết, như thế nào không giận?
- Hơn hai ngàn Đại Đạo...
Nhiếp Vân lập tức nhìn ra thực lực của đối phương, tuy tu vi xác thực không cách nào phán đoán, nhưng tuyệt đối vượt qua 2000.
- Ca ca, ta tới giúp ngươi!
Nhiếp Đồng thả người nhảy qua, trường kiếm đâm thẳng.
- Tốt, huynh đệ chúng ta liên thủ, liền nhìn xem trưởng lão của Quy Khư Hải này có bản lãnh gì!
Thấy đệ đệ đi tới trước mặt, Nhiếp Vân cười ha ha, ngón tay bay múa, vận kiếm như gió, lăng không đâm xuống.
Đối với kiếm pháp của đệ đệ hắn hiểu rất rõ ràng, biết rõ thiếu hụt cùng ưu điểm của đối phương, tuy bình thản không có gì lạ bổ một kiếm, trên thực tế lại bù lên tất cả khuyết điểm của đối phương, làm ra tác dụng vẽ rồng điểm mắt.
- Ân?
Vốn Hạo Chân trưởng lão đối với chiêu số của Nhiếp Đồng là không thèm để ý, mặc dù có chút quỷ dị, nhưng không tạo được bất cứ thương tổn gì, nhưng Nhiếp Vân bổ một kiếm này, lại làm cho kiếm pháp vốn quỷ dị kia, trở nên càng thêm đáng sợ, ngay cả hắn cũng chần chờ, nhịn không được lui về phía sau nửa bước.
Hạo Chân trưởng lão, cường giả hơn hai ngàn Đại Đạo, mặc dù hai người Nhiếp Vân liên thủ, dựa theo đạo lý, cùng hắn cũng kém khá xa, hoàn toàn không thể so sánh, nhưng liên thủ liền để cho hắn lui về phía sau nửa bước, hoàn toàn chính xác ra ngoài ý định.
- Ta đến nhìn xem, các ngươi có dạng thực lực gì!
Sắc mặt trầm xuống, lấy chỉ làm kiếm, đầu ngón tay của Hạo Chân trưởng lão kích bắn kiếm khí.
Ba đạo kiếm khí hình thành xu thế Tam Tài, giống như trong chớp mắt tạo thành một trận pháp cự đại, lâm vào trong đó, liền triệt để bị động.
Kiếm pháp cao minh, xuất kiếm phù hợp trận pháp, vô luận công thủ đều sẽ lâm vào bị động, Hạo Chân đúng là như thế.
Tuy chiêu số của hắn không đủ mới lạ, lại trung quy trung củ, sơ hở cực nhỏ.
- Nhiếp Đồng, dưới sườn trái ba thốn!
Đối mặt chiêu này, Nhiếp Vân hừ nhẹ một tiếng.
Đối với ca ca nói tin tưởng không nghi ngờ, Nhiếp Đồng tiến về phía trước một bước, kiếm đâm ra, vị trí đúng là dưới sườn trái ba thốn của đối phương, không sai chút nào.