Vô Tận Đan Điền

Chỉ điểm (Thượng)


trước sau

- Ta đến thử xem!

Đệ tử hạch tâm Thất Thập Nhị Phong xếp hạng thứ ba Thanh Mộ cười cười, oanh ra một quyền.

Hô!

Chỗ ngồi của hắn ở trong dự liệu của tất cả mọi người, rơi xuống trước Tào Trí.

Ngay sau đó mấy người còn lại nhao nhao ra tay, kỳ thật tu hành một ngàn năm, đối với cường giả tuổi thọ vô hạn mà nói, thực lực sai biệt không lớn, cho nên bài vị trước kia cơ bản không có hóa lớn quá biến.

Chỉ có Thượng Tuyền có biến hóa, lần này rõ ràng xếp trước Thanh Mộ, sau Hoa Ngọc, nếu như dựa theo bình thường suy tính, thực lực của hắn đạt tới vị trí thứ ba.

- Ta đến!

Hô!

Kê Huyền oanh ra một quyền, thời gian nháy con mắt, chỗ ngồi rơi xuống trước nhất.

Hiện tại chỉ còn lại có hai huynh đệ Nhiếp Vân không có xuất thủ.

- Đến phiên các ngươi rồi, Nhiếp Vân, ngươi không phải “sư huynh” sao? Để cho ta nhìn ngươi đến cùng có thể ở vị trí nào? Ngươi thật cho rằng lĩnh ngộ Hỗn Độn cổ ngữ có thể luôn đứng ở trước ta? Ở chỗ này, là dựa vào thực lực nói chuyện, mà không phải... Vận khí!

Ngồi ở vị trí thứ nhất, Kê Huyền quay đầu nhìn về phía Nhiếp Vân, liên tục cười lạnh.

Vừa rồi khiêu chiến đối phương nhiều lần như vậy, đối phương đều không ra tay, hiện tại muốn nhìn xem gia hỏa "trang bức" này, đến cùng có dạng thực lực gì.

- Vận khí? Có phải vận khí hay không, nhìn xem sẽ biết...

Cười khẽ một tiếng, không để ý tới Kê Huyền châm chọc, bàn tay của Nhiếp Vân chậm rãi ấn tới.

- Thấy không? Chưa ăn cơm a... một chút lực lượng cũng không có, rõ ràng có thể lẻn đến Giáp khu, sao Bài Vị Phong cũng làm việc thiên tư rồi hả?

- Đúng vậy, chiêu này của hắn ta thực nhìn không ra có lực lượng gì...

Chứng kiến chưởng pháp của Nhiếp Vân, không có quá nhiều lực lượng, giống như đập con muỗi, tất cả mọi người nở nụ cười.

Bất quá tiếng cười còn không có chấm dứt, chỗ ngồi của Nhiếp Vân đột nhiên động, ầm ầm thoáng một phát...

Rơi xuống trước Kê Huyền.

- Sao hắn sẽ ngồi ở chỗ này?

- Chẳng lẽ thực lực của hắn còn mạnh hơn Kê Huyền sư huynh?

- Điều này sao có thể...

Chỗ ngồi của Nhiếp Vân rơi vào trước Kê Huyền, sắc mặt của tất cả mọi người đều biến đổi.

Bài Vị Phong định chỗ ngồi, dựa theo lẽ thường sẽ không xuất hiện vấn đề gì, chẳng lẽ thực lực của Nhiếp Vân mạnh hơn Kê Huyền, trước kia hắn không muốn thi đấu cũng không phải lản tránh, mà là không muốn làm cho Kê Huyền xấu mặt?

- Đáng giận! Điều đó không có khả năng, nhất định là sai lầm rồi...

Nghi vấn nhao nhao, Kê Huyền đều nhìn ở trong mắt, cả người sắp tức điên, toàn thân không tự chủ được run rẩy.

Dùng tính cách cao ngạo của hắn, trước một khắc mới cười nhạo đối phương ở Bài Vị Phong là nhìn thực lực mà không phải vận khí, kết quả nháy mắt đối phương liền hung hăng tát một cái, cực kỳ chắc chắn, ngay cả phản kháng cũng không phản kháng được.

- Dĩ vãng thời điểm Bài Vị Phong xuất hiện sai lầm rất nhiều, trước để cho ngươi đắc ý một hồi, chờ gặp được ta, ta sẽ đánh chết ngươi!

Trong nội tâm gào thét, sắc mặt Kê Huyền dữ tợn.

Tuy Bài Vị Phong định vị trí tinh chuẩn, bất quá cũng có khi sai, người bài vị thấp, trong chiến đấu đánh chết người bài vị cao số lượng cũng không ít, hiện tại Kê Huyền cảm giác mình là bị đánh giá sai, bằng vào thực lực của hắn, nhất định có thể một lần nữa đoạt lại thứ nhất, đánh chết thiếu niên này!

- Ca ca, ta cũng tới!

Bất quá, vẻ dữ tợn này còn không triệt để biến mất, một tiếng cười vang lên, Nhiếp Đồng xuất thủ.

Một đạo kiếm khí từ đầu ngón tay hắn bắn ra, so lúc chiến đấu với Thượng Tuyền càng thêm đáng sợ, mặc dù quang bích trước mặt, tựa hồ cũng có chút không chịu nổi, phát ra rung động rất nhỏ.

Hô!

Kiếm khí tiêu tán, chỗ ngồi của Nhiếp Đồng rơi xuống ở sau Nhiếp Vân, trước Kê Huyền.

-
Ngươi...

Da đầu của Kê Huyền thoáng một phát nổ tung, sắc mặt như ăn phải con ruồi.

Chỉ Nhiếp Vân ở phía trước hắn thì thôi, Nhiếp Đồng cũng vậy, hai huynh đệ tất cả đều xếp trước hắn, loại khuất nhục này làm sao nuốt được!

Sắc mặt càng ngày càng hồng, tựa hồ tùy thời có thể tức điên.

- Nha. Kê Huyền sư đệ, ngươi không phải nói ca ca dựa vào vận khí sao? Qua một hồi, thời điểm tỷ thí đừng gặp ta, bằng không thì, ta nhất định hảo hảo giáo huấn ngươi một chầu!

Nhiếp Đồng không có tính tình tốt như Nhiếp Vân, quay đầu nhìn về phía Kê Huyền, cười ha ha.

- Ngươi... Rất tốt. Hãy đợi đấy, hi vọng ngươi có bổn sự này!

Bị Nhiếp Đồng xưng “Kê Huyền sư đệ”, Kê Huyền xém chút nữa từ trên chỗ ngồi té xuống, giận quá mà cười, hung dữ quát.

Đối với hắn gào rú, hai người Nhiếp Vân không thèm để ý. Tất cả đều lẳng lặng ngồi ở vị trí, chờ Bài Vị Phong an bài tỷ thí.

Thực lực chân chính, không phải dựa vào rống ra, mà là chiến đấu.

- Qua một hồi các ngươi cùng hai người bọn họ luận võ, tận lực không nên khách khí. Ta ngược lại muốn nhìn, bọn hắn đến cùng có dạng thực lực gì, lại dám càn rỡ như thế!

Thấy hai người không để ý tới mình, để hắn giống như vở hài kịch, Kê Huyền càng thêm tức giận, quay đầu nhìn về phía bọn người Hoa Ngọc.

- Ân, không cần ngươi nói, ta cũng sẽ dùng hết toàn lực!

Hoa Ngọc khoát khoát tay, không nói thêm lời.

- Ta cũng vậy!

Thanh Mộ cũng nói.

- Ngươi thì sao?

Kê Huyền thấy Thượng Tuyền không đáp lời, nhướng mày.

Hắn thân làm Thất Thập Nhị Phong đệ nhất nhân nhiều năm như vậy, sớm hình thành thói quen tất cả mọi người thuận theo hắn, Thượng Tuyền không đáp lời, ở trong mắt hắn xem ra, là không tôn kính với hắn.

Sau khi hỏi xong, liền chứng kiến mí mắt của Thượng Tuyền nhấc lên nhìn hắn, lắc đầu, cũng không nói chuyện, ánh mắt lộ ra vẻ thuơng hại, thân thể tung một cái, từ trên chỗ ngồi đứng dậy, đi tới trước mặt Nhiếp Vân, Nhiếp Đồng, thi lễ nói.

- Sư huynh!

- Móa!

Chứng kiến động tác của hắn, Kê Huyền chỉ cảm thấy hô hấp dồn dập, thiếu chút nữa thở không được.

Cái vẽ mặt này thật hung ác.

Hắn nói chuyện đối phương không thèm để ý, lại chạy tới trước mặt hai người Nhiếp Vân xưng hô sư huynh, quả thực không coi hắn là cái gì cả!

- Tốt, rất tốt, Thượng Tuyền, ngươi tốt nhất cầu khẩn đừng gặp gỡ ta, gặp được ta, tuyệt đối sẽ cho ngươi đẹp mắt...

Hàm răng cắn khanh khách rung động, lửa giận của Kê Huyền không ngừng từ trong thân thể kích động ra, tựa hồ tùy thời có thể thiêu đốt.

Hắn triệt để tức giận rồi.

- Vừa rồi gặp Nhiếp Đồng sư huynh ra tay, mới biết trước kia sư huynh thi đấu cố ý muốn nhịn, trong lòng Thượng Tuyền cảm kích!

Không để ý tới Kê Huyền tức giận, Thượng Tuyền cười nói.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện