Vô Tận Đan Điền

Thiên Diệp Bình Chướng


trước sau

- Tìm đồ vật? Sư huynh tìm cái gì vậy?

Dưới sự chỉ bảo của Nhiếp Vân, Củng Học ra vẻ kỳ quái hỏi.

- Loạn Phong thạch!

Trong mắt Cừu Thiên hiện lên vẻ hưng phấn, cánh tay vung lên, tiếng gió thổi phần phật vang vọng.

- Một loại khoáng thạch đặc thù. Là bảo bối tuyệt hảo để luyện chế Hỗn Độn thần binh đỉnh phong, nếu như có thể tìm được, dung nhập vào trong binh khí, như vậy binh khí sẽ mang theo công kích tinh thần khiến cho người ta hỗn loạn, uy lực đại tăng!

- Khiến cho uy lực Hỗn Độn thần binh đỉnh đại tăng? Có đồ tốtnhư vậy chẳng phải đã sớm bị người Quy Khư Hải cướp sạch rồi hay sao?

Củng Học kỳ quái nói tiếp.

Khiến cho Hỗn Độn thần binh đỉnh phong công kích có chứa tinh thần công kích, hiệu quả như vậy có thể nói là nghịch thiên. Nếu như thực sự có loại bảo vật này, chỉ sợ đã sớm bị đệ tử Quy Khư Hải cướp sạch ah, sao còn tới phiên bọn hắn cơ chứ?

- Hỗn Loạn sơn là nơi lúc đầu A Dục Vương kiến tạo Quy Khư Hải đã có. Loạn Phong cốc còn tồn tại lâu hơn. Loạn phong bên trong cường đại đến cực điểm, cho dù là cường giả hai ngàn bảy, hai ngàn tám đầu đại đạo muốn đi vào cũng rất là trắc trở, nào có dễ dàng đạt được khoáng thạch như vậy chứ? Lại nói. Loại khoáng thạch này được hình thành ở nơi quanh năm bị loạn phong ăn mòn. Bởi vậy cho nên số lượng cũng không nhiều lắm!

Trong mắt Cừu Thiên hiện lên vẻ thèm muốn.

- Ta dám khẳng định, tuy rằng người trong Quy Khư Hải biết chuyện này không ít, đồng thời cũng có rất nhiều người đi vào Loạn Phong cốc này, thế nhưng người có thể đi vào, lại còn thành công trong đó có lẽ không mấy người!

- Cường giả hai ngàn bảy, hai ngàn tám đầu đại đạo cũng gặp trắc trở, chỉ sợ chúng ta cũng khó có thể tiến vào ah...

- Trước đây khi thí luyện ở một chỗ di tích thượng cổ ta từng đạt được một chỗ gốc Thiên Diệp Bình Chướng, có thể ngăn chặn loạn phong trong Loạn Phong cốc. Cho nên có thể tiến vào càng sâu hơn. Vừa mới chỉ là đụng phải Loạn Phong thú trong cốc, bằng không thì tuyệt đối Loạn Phong thạch đã tới tay!

Hai mắt Cừu Thiên lóe lên.

- Thiên Diệp Bình Chướng, là thứ của Thiên Diệp cổ thụ cắm rễ trong hỗn độn?

Nhiếp Vân cả kinh.

Thiên Diệp Bình Chướng này hắn đã từng nghe qua, là thứ từ trên một loại cây gọi là Thiên Diệp cổ thụ, loại cây này sinh trưởng ở trong hỗn độn hải, hấp thu hỗn độn chi lực mà sinh trưởng. Lá cây sinh ra, mỗi một lá đều có thể hóa thành mấy nghìn lá, ngăn trở các loại công kích, lực lượng âm ba, một cách hoàn mỹ. Loại nói, quả thực là khắc tinh của loạn phong ở đây.

Bất quá, loại Thiên Diệp Bình Chướng này rất là hi hữu, cho dù là ở Quy Khư Hải cũng không nhất định có thể tìm ra được một lát. Hắn không nghĩ tới Cừu Thiên này lại có vận khí tốt như thế, lại có được loại vật phẩm nghịch thiên này.

- Có hai người các ngươi gia nhập, chúng ta mới có thể chiến thắng Loạn Phong thú, thành công tiến vào chỗ sâu trong sơn cốc, hiện tại hai người các ngươi cũng mau chóng điều tức, khôi phục thể lực. Sau đó chúng ta lập tức đi vào, cành nhanh càng tốt, một khi đạt được Loạn Phong thạch, chỗ tốt không thiếu được các ngươi!

Cừu Thiên nói, trong thanh âm mang theo vẻ chân thật đáng tin, dường như trong mắt hắn, đám người Kỷ Dạ cũng không phải là sư đệ, mà là người hầu đi theo hắn vậy.

Nhiếp Vân lặng lẽ quan sát những người khác một chút, thấy phản ứng của mọi người bình thản, dường như đã sớm thích ứng chuyện này. Lúc này hắn cũng không nói nhiều mà gật đầu đáp ứng.

Bây giờ không phải là lúc trở mặt với đám người này, lúc này xuất thủ, cho dù cộng thêm Thiên Tâm Đằng thì cũng không thể nào đánh chết Cừu Thiên và ba đệ tử Vạn Nhận
sơn khác. Đã như vậy cũng không cần nóng nảy, Nhiếp Vân khoanh chân ngồi xuống, làm bộ khôi phục thể lực một phen.

Mới vừa rồi tiến vào Loạn Phong cốc, hắn cũng không có bị tổn thương quá lớn, cho nên lúc này khôi phục chỉ là làm bộ làm tịch một phen mà thôi.

Ước chừng qua nửa canh giờ, Cừu Thiên thét dài một tiếng rồi đứng dậy, mấy người khác cũng ánh mắt lấp lánh, dường như đã hoàn toàn khôi phục.

Thực lực đám người này như vậy mà cũng cần nửa canh giờ mới có thể khôi phục, đủ để thấy được thương tổn của bọn hắn cũng không đơn giản.

- Đi!

Phân phó một tiếng, Cừu Thiên nhanh chóng đi về phía Loạn Phong cốc, bàn tay chộp một trảo, một cái lá cây xuất hiện ở trước mặt mọi người. Phiến lá cây này cũng không lớn, xanh mượt, bên trên còn có một chút lông tơ màu xám.

- Mở!

Kết xuất thủ ấn, chợt điểm một điểm lên trên lá cây, chiếc lá lập tức huyễn hóa ra vô số cái lá, giống như cái quạt mở ra, bao phủ mọi người vào bên trong, tạo thành một cái bình chướng kỳ dị.

- Lợi hại...

Đứng ở trongv, Nhiếp Vân có thể cảm nhận được rõ ràng cảm giác loạn phong kích thích đầu óc đã yếu bớt đi không ít. Tuy rằng vẫn chưa triệt để biến mất, thế nhưng cũng không còn ảnh hưởng quá lớn.

Giương mắt nhìn lại, phòng ngự do Thiên Diệp Bình Chướng hình thành vẫn chưa hoàn toàn ngăn cản tầm mắt, lá cây ở phía trước như là biến thành trong suốt, không ngờ lại nhìn thấy được loạn phong đánh vào phía trên, không ngừng phát ra rung động.

- Thiên Diệp Bình Chướng, thủy hỏa bất xâm, phòng ngự chư thiên... Quả nhiên là danh bất hư truyền!

Nhớ tới miêu tả về Thiên Diệp Bình Chướng trên thư tịch, trong lòng Nhiếp Vân

không khỏi tán thán một câu.

Thứ này nổi tiếng toàn bộ Tà Nguyệt Chí tôn vực, đó là bởi vì một khi thi triển hoàn mỹ ra, thủy hỏa không có cách nào xâm nhập, ngay cả tinh thần công kích cũng có thể ngăn cản ở bên ngoài, so với phòng ngự chi khí cũng không kém hơn chút nào. Tuyệt đối được cho là bảo vật phòng ngự tuyệt hảo!

Bất quá, hắn có phòng ngự chi khí, thứ này đối với hắn lại có vẻ như gân gà. Đối với hắn mà nói, tác dụng cũng không lớn, cho nên, tuy rằng tán thán một câu nhưng mà trong mắt cũng không có vẻ tham lam chút nào, chỉ là thưởng thức đơn thuần, cảm thán vạn vật hỗn độn kỳ quái.

Có Thiên Diệp Bình Chướng giúp đỡ, không bị loạn phong làm ảnh hưởng, mọi người rất nhanh đã tiến vào trong cốc, càng chạy càng xa.

Nương theo tiến vào sâu hơn, dường như Thiên Diệp Bình Chướng cũng có chút không đỡ được, bắt đầu khẽ run lên, hai mắt Cừu Thiên tràn ngập vẻ ngưng trọng, ngón tay liên tục điểm ra, từng đạo chưởng ấn huyền ảo liên tục đánh về phía trước.

Quang mang chớp động, sau khi được thủ ấn của hắn gia trì, Thiên Diệp Bình Chướng đang rung động rốt cục cũng ổn định lại, mọi người cũng cảm thấy áp lực của loạn phong gia tăng, sắc mặt mỗi một người đều ngưng trọng, không ai nói một câu nào.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện