Vô Tận Đan Điền

Tần Đào (1)


trước sau

Biết không còn khả năng đánh lén, Nhiếp Vân cũng không động thủ nữa, thân thể né tránh trái phải. Tuy rằng người ngoài nhìn vào thoạt nhìn rất là chật vật, thế nhưng hai đầu quái thú này mỗi lần chỉ có thể kém một chút là có thể đụng tới hắn, cho nên không thể làm hắn bị thương được.

Hai đầu quái này dường như cũng nhìn ra hắn giống như con trạch, rất là khó bắt cho nên cũng không truy kích mà bắt đầu gia nhập vòng chiến chỗ người khác.

Vốn áp lực của đám người Hạc Đàm đã lớn, lúc này lại đối phó với hai đầu quái thú. Cả đám nhất thời cảm thấy da đầu tê dại, có chút không chịu nổi.

- Chết!

Trong lúc mọi người ở đây cảm thấy không thể kiên trì được ữna, tùy thời cũng có thể bị những quái thú này đánh chết thì đột nhiên cách đó không xa truyền tới một tiếng quát lanh lảnh. Bên trong thanh âm lạnh lẽo có một đạo hàn mang xuyên qua Thiên Diệp Bình Chướng, Nhiếp Vân vội vàng quay đầu nhìn lại, chỉ thấy đầu quái thú kim giác lợi hại nhất đã kêu thảm một tiếng, đầu rớt xuống, biến thành một hòn đá lớn bằng nắm tay.

Sưu!

Kim giác quái thú vừa chết, mấy đầu còn lại đồng thời hóa thành loạn phong, tiêu thất tại chỗ, giống như chưa từng xuất hiện qua vậy

- Chạy đi đâu!

Tảng đá do Kim giác quái thú biến thành ở trên không trung lập tức nhoáng lên, xoay người định bay đi. Cừu Thiên hét lớn một tiếng, bàn tay phá không, giống như muốn xuyên qua vũ trụ, trong nháy mắt đã xuyên thấu khoảng cách, bắt nó vào trong lòng bàn tay.

Bị bàn tay hắn chộp lấy, vô luận Loạn Phong thạch giãy dụa thế nào cũng không thể thoát khỏi tay hắn.

- Trấn áp!

Thủ ấn cuồn cuộn, từng đạo cấm chế đánh vào trên tảng đá, tảng đá vốn tràn ngập linh tính, giãy dụa không ngớt, chấn động càng ngày càng nhỏ rồi dần dần ngừng lại.

- Thu!

Cổ tay khẽ lật, thu Loạn Phong thạch vào trong nạp vật khí vật, lúc này Cừu Thiên mới nhẹ nhàng khẽ động, Thiên Diệp Bình Chướng nhỏ đi, khôi phục dáng dấp vừa rồi.

- Ha ha, không sai! Trước tiên rời khỏi nơi này trước rồi nói sau!

Có dược thứ mình muốn, Cừu Thiên cười lớn một tiếng, dường như không vì việc Tạ Trầm tử vong mà bị ảnh hưởng, vẻ mặt vui sướng.

Người như Tạ Trầm ở trong lòng hắn chỉ là người theo đuôi, một con chó, chết thì chết, không có gì không được, quan trọng thua xa này Loạn Phong thạch.

- Vâng!

Nghe thấy hắn phân phó, mọi người đồng thời gật đầu, bàn tay của Cừu Thiên chộp một cái, lấy đi vật mà sau khi Tạ Trầm chết lưu lại, sau đó lại bay đi ra ngoài cốc.

Nhiếp Vân thiết kế ám hại Tạ Trầm tử vong, không có lấy đi di vật của hắn. Không phải là hắn không muốn, mà một khi đụng vào nhất định sẽ lòi đuôi. Vì vậy khối ngọc bài kia hắn cũng không đụng vào, lúc này thứ kia đãbị Cừu Thiên trực tiếp cuốn đi.

Sưu sưu!

Cừu Thiên rời đi, mọi người cũng theo sát ở phía sau hắn.

- Chúng ta lại gặp mặt, Cừu Thiên, tốt như vậy không phải ngươi sẽ độc chiếm đó chứ?

Còn chưa đi được xa thì đã có một tiếng quát trầm thấp vang lên. Nhìn về phía thanh âm vang vọng, chỉ thấy có vài bóng người đứng ở trên đường rời cốc. Trên người mỗi người đều mang theo một tầng hơi mỏng, có hiệu quả như Thiên Diệp Bình Chướng vậy, ngăn cách loạn phong ở bên ngoài.

- Phòng ngự chi khí?

Thấy bình chướng ngoài thân những người này. Nhiếp Vân nhíu mày thầm nói.

Đây là phòng ngự chi khí, có lẽ trong đám người này có người lĩnh ngộ phòng ngự đại đạo tạo thành, hơn nữa từ trình độ phòng ngự chi khí còn hơn hẳn hắn chỉ mạnh hơn chứ không kém hơn.

Nhận ra phòng ngự chi khí, Nhiếp Vân lập tức nhìn kỹ qua,người xuất hiện ở đây tổng cộng có bốn người. Mỗi một người đều khí tức cuồn cuộn, lực lượng mạnh mẽ vô cùng. Trong đó người ở phía trước đám người có thực lực cực mạnh. Lời nói mới vừa rồi chính là do hắn nói ra,
hai mắt như chim ưng mang theo vẻ âm lãnh, nhìn về phía mọi người mang theo vẻ khinh thường nồng đậm.

- Tần Đào? Ngươi có ý gì?

Thấy người này. Cừu Thiên nhíu mày.

- Đây là Tần Đào là cường giả Thập Thu Lĩnh. Thực lực so với Cừu Thiên sư huynh cũng không chênh lệch bao nhiêu, có người nói hai người tranh đấu đã nhiều lần, bất phân thắng bại. Chính vì vậy, hai người ai cũng chướng mắt nhau, cừu thị lẫn nhau.

Bên tai Nhiếp Vân truyền đến tiếng truyền âm của Củng Học.

- Ồ?

Nhiếp Vân hiểu ra.

Xem ra người của Thập Thu Lĩnh, Vạn Nhận sơn cũng không có hài hòa như biểu hiện bề ngoài, cũng có tranh đấu.

- Không có ý gì, rất đơn giản. Loạn Phong thạch chia cho ta một nửa, như vậy ta sẽ tha cho các ngươi đi qua!

Tần Đào cười nói.

- Phân cho ngươi phân nửa? Ngươi tham tài tới mức đầu hỏng rồi sao?

Hạc Đàm hừ nói.

Sau Tạ Trầm hắn là huộc hạ trung thành nhất của Cừu Thiên, thấy Tần Đào nói chuyện như vậy, hắn lập tức lên tiếng, đối chọi gay gắt.

- Ta nói chuyện với Cừu Thiên, ngươi tính là thứ gì mà dám nói xen vào, còn không mau quỳ xuống?

Sắc mặt trầm xuống, Tần Đào đột nhiên hét lớn một tiếng, trong thanh âm mang theo ý công kích linh hồn, bí mật mang theo loạn phong của Loạn Phong cốc, tạo thành một đạo khí lãng hình kiếm, bắn thẳng về phía Hạc Đàm.

Sưu!

Hạc Đàm không kịp chống cự, bị khí lãng bắn trúng, sắc mặt hắn đột nhiên biến đổi, hai đầu gối mềm nhũn quỳ rạp xuống đất, trên đầu, mồ hôi lớn như hạt đậu không ngừng chảy xuống, toàn thân liên tục co quắp.

- Tiên âm đại đạo...

Thấy chiêu số của đối phương, Nhiếp Vân nheo mắt lại.

Xem chừng Tần Đào này đã Tiên âm lĩnh ngộ Đại Đạo, ngôn xuất pháp tùy, cho dù là Hạc Đàm cũng vô pháp ngăn cản.

Tuy rằng bản thân Hạc Đàm cũng có thực lực hai nghìn bảy trăm ba mươi đầu đại đạo, nhưng mà so với Tần Đào Hai nghìn bảy trăm sáu mươi đầu đại đạo mà nói, vẫn còn kém hơn không ít. Hơn nữa Tiên âm Đại Đạo đứng hàng top đầu, nhất cử nhất động tự nhiên mang theo oai của thiên địa, phối hợp với loạn phong của Loạn Phong cốc khiến cho Hạc Đàm căn bản không chịu nổi.

- Tần Đào, dám hạ thủ đối với người của ta, chẳng lẽ ngươi thực sự cho rằng ta không dám động thủ với ngươi hay sao

Sắc mặt Cừu Thiên có chút xấu xí, đối phương làm như vậy chẳng nào trực tiếp đánh vào mặt của hắn. Trong tiếng hừ lạnh, hắn bước lên phía trước một bước, ngón tay khẽ điểm, một đạo khí tức màu trắng bắn ra, cảm nhậ được cỗ khí tức này, sắc mặt Hạc Đàm lúc này mới chuyển biến tốt đẹp hơn một chút. Hắn run rẩy một cái rồi đứng lên, chỉ là lúc này cái miệng không ngừng thở hổn hển.

Tiên âm Đại Đạo tạo thành tinh thần công kích tuy rằng lợi hại, thế nhưng bằng vào thủ đoạn của Cừu Thiên vẫn có thể chống cự được!

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện