Vô Tận Đan Điền

Kinh Hồn Vũ (2)


trước sau

Sau khi sống lại đã giải quyết chuyện phụ mẫu thân hữu, đạo chấp niệm này đã biến mất, sau khi đi tới Linh giới, vốn tưởng rằng chuyện Đạm Thai Lăng Nguyệt cũng có thể giải quyết viên mãn, lại không thể ngờ vì ổn định lục đạo sắp sụp đổ, nàng kính dâng chính mình...

Chuyện này chính là đau đớn lớn nhất trong nội tâm của hắn, ban đầu hắn ngồi suốt ba vạn năm trên thiên địa lục đạo chỉ vì muốn nghe âm thanh của nàng, nghe nàng thổ lộ hết, lúc này nghe tiếng khóc làm trái tim hắn như tan nát, khóe mắt đỏ lên.

Nguyệt nhi, là ta không thể bảo vệ tốt ngươi!

Tuy ta có thực lực không người thiên địa lục đạo nào có thể sánh được nhưng không có ngươi ở cùng, không có cảm giác vinh quang hay an bình.

Lẳng lặng lắng nghe tiếng khóc, Nhiếp Vân như lâm vào trầm luân.

- Thì ra ngươi có người yêu? Hơn nữa yêu sâu như vậy...

Nguyệt Vũ đang nhảy muốn, dường như nhìn thấy nội tâm Nhiếp Vân đau đớn nên ngạc nhiên.

Tuy nàng biết rõ đang giao chiến linh hồn không thể nương tay, một khi đối phương cắn trả, người bị thương sẽ là nàng, lúc này thần sắc nàng ngưng trọng, càng múa càng nhanh.

Lực lượng sinh ra gợn sóng nhanh hơn, tinh thần oanh kích càng lúc càng mạnh, Nhiếp Vân đứng nguyên tại chỗ giống như bị nàng chinh phục không thể nhúc nhích.

Tầng thứ mười tám, Nhiếp Vân giao chiến linh hồn với Nguyệt Vũ, đám người tháp chủ tại tầng mười chín cũng tỉnh táo lại.

- Đã đi tìm Nguyệt Vũ, nàng khẳng định đangở tầng mười tám, chúng ta mau qua cứu nàng.

Một trưởng lão vô cùng lo lắng lên tiếng..

Trưởng lão này nói xong muốn đi tới tầng mười tám, còn chưa rời đi đã bị tháp chủ cản lại.

- Không vội, nếu như Nguyệt Vũ đối mặt người này, khẳng định đã thi triển Dục Thân Viêm Viêm Công, đối chiến linh hồn tối kỵ quấy nhiễu, chúng ta đi qua chỉ làm nàng phân tâm và tẩu hỏa nhập ma, quá nguy hiểm.

- Tháp chủ nói không sai, hiện tại không nên đi qua!

Nghe được tháp chủ phân tích, một trưởng lão cũng gật gật đầu.

Giao chiến linh hồn tối kỵ quấy nhiễu, vạn nhất các nàng tiến lên, cứu người không thành, gây chuyện không tốt còn biến thành chuyện xấu.

- Vậy làm sao bây giờ? Chúng ta không thể cứ chờ đợi ở đây ah?

Trưởng lão vừa rồi sốt ruột lên tiếng.

- Không cần, đây là Lưu Ly Tháp lệnh, có công năng chiếu sáng mười tám tầng, chúng ta ở chỗ này quan sát, nếu như Nguyệt Vũ xuất hiện nguy hiểm liền đi qua cũng không muộn.

Tháp chủ lại cầm tiểu tháp ra.

Tiểu tháp này chính là hạch tâm tất cả cấm chế của Lưu Ly Tháp, có thể chiếu rọi tất cả tình huống trong Lưu Ly Tháp.

Điểm về phía trước, một đạo quang mang sinh ra và hình ảnh xuất hiện trước mặt bọn họ.

Tầng mười tám của tiểu tháp tỏa sáng, mấy đạo quang mang chiếu sáng không trung, cũng nhìn rõ tình hình trong tầng mười tám.

Chỉ thấy trong tòa tháp rộng lớn, Nguyệt Vũ không ngừng thi triển Kinh Hồn Vũ, vũ bộ rất nhanh, làm cho tình dục chi niệm càng ngày càng mạnh, chậm rãi tràn ngập cả gian phòng, mà thiếu niên đứng đối diện với nàng cau mày giống như sắp không chịu nổi và lâm vào trầm mê.

- May mắn vừa rồi không xuống, Nguyệt Vũ sắp thắng...

Nhìn thấy cảnh tượng như vậy, mọi người đồng thời thở ra một hơi, sắc mặt vui vẻ.

Những người vừa rồi hoài nghi năng lực của Nguyệt Vũ cũng thở dài.

- Nguyệt Vũ còn mạnh hơn tưởng tượng của chúng ta, xem ra người này trở thành lô đỉnh là chuyện ván đã đóng thuyền!

Mị Cơ cười nói.

- Ân...

Mọi người cùng gật đầu, thời điểm mọi người hưng phấn, đột nhiên Mị Cơ nhìn thấy tháp chủ cau mày, nàng kỳ quái hỏi:

- Như thế nào, tháp chủ? Chẳng lẽ còn có lo lắng hay sao?

- Người bị mị hoặc phải là không thể kiềm chế tình dục chi niệm, tư duy không do mình khống chế, mà thiếu niên này đang nhớ lại chứ không phải đầu độc.

Tháp chủ nói.

- Ân?

Nghe nói như thế, mọi người đều sững sờ, hưng phấn biến mất, lúc này quả nhiên phát hiện không đúng.

Tuy thiếu niên cau mày và không ngừng run rẩy, biểu lộ xem có
chút khó chịu nhưng hoàn toàn không bị tình dục chi diệm màu hồng chung quanh ảnh hưởng, mà là phối hợp nhớ lại cái gì đó.

- Lăng Nguyệt đã hóa thân Thiên Đạo, nghĩ nhiều hơn cũng vô dụng... Hiện tại ta phải chặt đứt nhớ mong này, không thể tiếp tục chấp niệm!

Thời điểm đám người tháp chủ đang nghi hoặc, Nhiếp Vân tại tầng mười tám mở mắt ra, đôi mắt đen nhánh có phù văn vờn quanh, kim quang bắn ra như điện và sáng lên.

Ba!

Hình ảnh trước mặt tháp chủ nổ tung thành bọt nước.

Ban đầu trong ảo cảnh Cương Vực Đồ, khảo nghiệm lớn nhất là Đạm Thai Lăng Nguyệt, hiện tại bị đối phương sử dụng Kinh Hồn Vũ mị hoặc cũng là nàng... Nói rõ tâm tình của Nhiếp Vân không đạt tới viên mãn như ý, chỉ cần chạm vào nàng sẽ xuất hiện vết rách.

Loại vết rách này gặp đối thủ tâấp hơn không có gì, nếu như giao chiến với đối thủ không kém, hoàn toàn có thể bị đối phương nắm lấy cơ hội và lâm vào bị động.

Chính bởi vì ý thức được điểm này, Nhiếp Vân cũng không tận lực chống cự, mà là để Kinh Hồn Vũ tùy ý xâm nhập linh hồn và đào móc đau thương, đau xót giống như mủ độc, đào càng sâu càng đau, một khi chảy sạch sẽ liền khỏi hẳn.

Cho nên Nhiếp Vân cẩn thận hiểu rõ cảm giác đau đớn này, càng ngày càng lo lắng, càng ngày càng đau đớn.

Đổi lại người khác làm như vậy nhất định sẽ khó có thể tự kềm chế, hắn thì khác, là người của hai thế giới cho nên tâm nghiệm và nghị lực càng kiên định, chờ tình dục chi niệm của đối phương ảnh hưởng tới mức lớn nhất, phù văn trong linh hồn tỏa sáng và chặt đứt.

Ầm ầm!

Chỉ trong nháy mắt ánh mắt Nhiếp Vân thanh minh và triệt để tỉnh táo lại, Kinh Hồn Vũ không thể ảnh hưởng tới hắn, thậm chí chấp nhiệm Đạm Thai Lăng Nguyệt trong đầu cũng mỏng manh, không thể ảnh hưởng tới hắn nẵ.

- Là.. Tuệ kiếm!

Nhìn thấy hai mắt thiếu niên bắn ra kim quang lập loè, tất cả hình ảnh biến mất làm tháp chủ xiết chặc nắm đấm.

- Tuệ kiếm?

Mọi người sững sờ.

- Thiếu niên này căn bản không bị Nguyệt Vũ mê hoặc, hắn đang đùng Kinh Hồn Vũ của nàng tôi luyện linh hồn, ngưng tụ tuệ kiếm chặt đứt chấp niệm trong nội tâm.

Hai mắt tháp chủ mang theo điên cuồng.

- Tại sao có người ý chí kiên định như thế, lại làm điên cuồng như vậy?

- Tuệ kiếm? Nghe nói đây là thứ cường giả chúa tể mới có được, có thể tùy ý chặt đứt suy nghĩ mặt trái của bản thân, làm cho người ta bảo trì trạng thái thanh tỉnh nhất, bất cứ linh hồn công kích nào cũng không thể tạo thành ảnh hưởng, chẳng lẽ hắn là cường giả chúa tể?

Mị Cơ biến sắc.

Tuệ kiếm, đó là trí tuệ hình thành mũi kiếm, có thể chặt đứt bất cứ tạp niệm nào trong linh hồn, loại năng lực này chỉ có cường giả chúa tể mới làm được, chẳng lẽ người trước mắt là chúa tể?

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện