- Dung hợp các đan điền khác xem.
Nạp vật thế giới biến hóa lớn như vậy, hắn cũng thử dung hơp các đan điền khác.
Tinh thần chậm chạp câu thông sau đó lắc đầu.
Tuy nạp vật thế giới biến lớn không ít, không gian pháp tắc cũng chắc chắn rất nhiều nhưng đó chỉ là biến hóa, chỉ có phát sinh lột xác về chất mới có thuận lợi dung hợp đan điền.
Nói cách khác, nạp vật thế giới hiện tại tối đa chỉ lớn hơn thế giới cấp một một chút, chỉ có đạt tới cấp bậc chí tôn vực, dung hợp các đan điền khác mới trở nên dễ dàng.
- Như vậy xem ra cũng không có khả năng phục chế chúa tể thần binh...
Sau khi hiểu ra điểm này, Nhiếp Vân thí nghiệm một chút, phát hiện cũng không thể phục chế chúa tể thần binh, Cương Vực Đồ, Kiền Huyết Long Ấn là binh khí nửa bước chúa tể thần binh lại phục chế tùy ý.
Tiện tay phục chế binh khí giống Kiền Huyết Long Ấn, Nhiếp Vân ném vào nạp vật thế giới.
Vạn vừa gặp phải nguy hiểm có thể sử dụng thứ này đánh tráo.
- Xem ra phải dung hợp nhiều thế giới cấp một hơn, lượng biến lâu dài sẽ dẫn tới chất biến, lại giúp nạp vật thế giới lột xác thành thế giới giống chí tôn vực.
Dung hợp mười cái thế giới cấp một, thực lực của hắn gia tăng nhiều như thế,, nếu như dung hợp nhiều hơn nữa... Nạp vật thế giới sẽ mạnh cỡ nào?
Nếu thật lột xác thành thế giới giống chí tôn vực, như vậy có thể dung hợp tất cả đan điền, thực lực sẽ đột phá?
Nghĩ thế càng chờ mong hơn nữa.
Hô!
Nhiếp Vân bay ra khỏi nạp vật đan điền và thu cấm chế chung quanh.
Đem đạt tiểu thế giới luyện hóa hoàn tất, hắn đang sảng khoái tinh thần rời khỏi tĩnh thất, Nhiếp Vân muốn đi đón đám người Cổ Ung, lúc này phát hiện bọn họ vẫn tìm hiểu đại đạo phù điêu, vẫn si mê và đạt được chỗ tốt thật lớn.
Suy nghĩ một lúc, hắn cũng không kéo bọn họ về, đang định đi tìm Đoàn Diệc, bảo hắn vẽ ra địa đồ tam giới chiến trường thì có bóng người đi tới.
- Nhiếp Vân đại nhân, ta là Hứa An, chúng ta lại gặp mặt!
Hắn là Hứa An xuất ra thần thú Nguyên trong giao lưu hội.
- Tìm ta có chuyện gì?
Nhìn bộ dạng của hắn là chuyên môn tới tìm hắn, Nhiếp Vân bất động thanh sắc, trực tiếp mở miệng hỏi.
- Ta chỉ muốn hỏi... Đại nhân có bán Hỗn Độn Vương Thạch nữa không? Ta có một bằng hữu nguyện ý nhân đôi giá cả...
Hứa An vội hỏi.
- Nhân đôi giá cả?
Nhiếp Vân kỳ quái nhìn sang.
Trước kia các chủ ra giá mười tiểu thế giới cấp một, hắn ở hiện trường cũng nhìn thấy rõ ràng, nhân đôi giá cả, chẳng lẽ là hai mươi tiểu thế giới cấp một sao?
Trong nội tâm kỳ quái, tinh thần lực cường đại bao phủ Hứa An, quả nhiên hắn nhìn ra vấn đề.
Hứa An này có chút khẩn trương, nếu như giao dịch bình thường cùng lắm không thành thì thôi, với thực lực của hắn cũng không cần khẩn trương.
- Ta vẫn còn Hỗn Độn Vương Thạch, không biết giao dịch ở nơi nào?
Ánh mắt khẽ động, Nhiếp Vân đoán ra mấy thứ gì đó, cũng không nói gì, hắn cười ha ha lên tiếng.
Dù sao hiện tại nhàn rỗi cũng nhàn rỗi, nếu có người đưa đồ ăn thì hắn không khách khí.
- Ah, có là tốt rồi, ngươi cũng biết giao dịch trong thành Tam Giới có rất nhiều phiền toái, vị bằng hữu của ta không tiến vào, hắn đang ở trong hỗn độn hải dương, không biết... Đại nhân có nguyện ý đi qua xem hay không?
Hứa An vội nói.
- Tốt, đi trước dẫn đường!
Đã đoán ra đối phương không có hảo tâm nhưng Nhiếp Vân là kẻ tài cao gan cũng lớn, cũng không quan tâm, hắn cười nhạt trả lời.
- Vậy đi theo ta!
Hứa An thở ra một hơi, trong lòng vui mừng, hắn dẫn đầu đi ra khỏi thành Tam Giới.
Nhiếp Vân theo sát phía sau, tinh thần khẽ động câu thông Đoạn Diệc, bảo hắn đi theo đuôi và cùng đi với mình.
Thành Tam Giới không cho phép giết chóc, đây là quy củ do cường giả phong vương và cường giả chúa tể định ra, không ai dám vi phạm, Hứa An dẫn Nhiếp
Vân ra ngoài, rất rõ ràng không phải kẻ có chủ ý tốt.
Hai người một trước một sau, lúc này nhanh chóng rời khỏi phạm vi thành Tam Giới và thuận lợi tiến vào hỗn độn hải dương.
- Ở địa phương nào?
Tiến vào hỗn độn hải dương và phi hành một hồi, lúc này cách tam giới chiến trường hơi xa, Nhiếp Vân giả bộ kỳ quái hỏi thăm.
- Ở phía trước! Bằng hữu của ta có không ít kẻ thù, ngươi cũng biết tam giới chiến trường mở ra, rất nhiều cao thủ đều ở gần đây, vì phòng ngừa bị người ta phát hiện cho nên ở nơi rất xa trong hỗn độn hải dương, yên tâm đi, sắp tới rồi.
Hứa An giải thích.
- Ân!
Nhiếp Vân gật gật đầu, cũng không nhiều lời, hai người tiến lên một hồi, quả nhiên nhìn thấy một cổ thuyền đang lơ lửng trong hỗn độn hải dương.
- Nơi này, mời!
Hứa An vội nói.
- Tốt!
Thân ảnh Nhiếp Vân đáp xuống bong thuyền.
Bong thuyền có một trung niên đang đứng, nhìn không ra niên kỷ nhưng lực lượng nguy nga như núi, hiển nhiên không phải kẻ tầm thường.
- Vị bằng hữu mà ta nói chính là Di Tương đại nhân!
Hứa An vội vàng giới thiệu.
- Di Tương?
Nhiếp Vân sững sờ, Di Tương là người có tên trong Bách Cường Đồ, bài danh thứ sáu mươi mốt, so sáu mươi ba là Đoạn Diệc, cao hơn hai vị trí.
- Ngươi có Hỗn Độn Vương Thạch?
Di Tương xoay đầu lại nhìn về phía Nhiếp Vân, trong mắt mang theo lạnh lùng.
- Đúng, nếu như muốn trao đổi thì lấy thế giới cấp một của ngươi ra đi!
Mặc dù đối với phương bài danh sáu mươi mốt nhưng Nhiếp Vân cũng không sợ hãi, thực lực tấn chức nhiều như vậy, lúc trước có thể đánh bại Đoạn Diệc, hiện tại càng không đặt đối phương vào mắt.
- Có Hỗn Độn Vương Thạch là tốt rồi!
Di Tương cười hắc hắc, bàn tay một trảo, cả cổ thuyền phóng ra vô số cấm chế bao phủ toàn bộ con thuyền vào bên trong.
- Làm gì? Chẳng lẽ muốn cường đoạt sao?
Nhìn thấy động tác của bọn chúng, Nhiếp Vân sớm có đoán trước, hắn cất tiếng cười lạnh.
- Hắc hắc, ngoan ngoãn xuất ra Hỗn Độn Vương Thạch, có thể thả ngươi một con đường sống, bằng không đừng trách chúng ta không khách khí.
Trong mắt Di Tương đầy hàn ý.
- Chỉ bằng hai người các ngươi?
Nhiếp Vân cười nhạt một tiếng.
- Ngươi có thể làm Đoạn Diệc có hại chịu thiệt, thực lực khẳng định không chỉ đứng ở vị trí chín mươi bốn trong Bách Cường Đồ, muốn hơn chúng ta quá khó khăn, lại nói ngươi làm sao biết chúng ta chỉ có hai người?
Trong mắt Di Tương mang theo tự tin và cao ngạo, hắn khoát tay sau đó bong thuyền lắc lư, hai thân ảnh bay ra ngoài, chính là hai sư huynh đệ nguyện ý dùng năm tiểu thế giới đổi Hỗn Độn Vương Thạch của hắn.
Trong mắt của bọn họ mang theo nóng bỏng, hận không thể trực tiếp xông tới cướp bảo bối trên người Nhiếp Vân.