Vô Tận Đan Điền

Vẽ mặt lần nữa


trước sau

Rất nhiều người nhìn chằm chằm vào Cẩm Vân Thiên Chu cũng cho rằng hoa mắt, dược liệu hư không tiêu thất, dường như căn bản chưa từng tồn tại trên đời này.

- Tại sao không thấy?

- Hỏng bét, ai ra tay!

- Đáng giận... Rốt cuộc là ai?

Mục tiêu bêến mất làm mọi người bùng nổ.

- Kiền Huyết lão tổ, nhất định là hắn, trong chúng ta muốn nói ai có thể lặng yên không một tiếng động cướp đi Cẩm Vân Thiên Chu mà không bị phát hiện, chỉ có hắn, đáng giận, thân là chúa tể lại không giữ lời, nói chuyện không đáng tin, quả thực không biết xấu hổ tới cực điểm.

- Trước đó nói điều tra đào phạm, căn bản chính là nói dối, mục tiêu là gốc dược liệu này.

Lúc mọi người còn chưa khôi phục từ việc dược liệu biến mất, một tiếng nói truyền rõ vào tai mọi người.

Âm thanh vang dội tỏa ra bốn phía, trong lúc nhất thời khó có thể phân rõ nơi phát ra

Xem ra người nói chuyện phòng bị Kiền Huyết lão tổ trả thù cho nên cố ý thi triển thủ đoạn.

- Không sai, nhất định là hắn ra tay!

- Dấu diếm nhiều người chúng ta như vậy, chỉ có chúa tể mới có thể làm được, Kiền Huyết lão tổ, ngươi không nên quá phận...

- Lúc nào cường giả chúa tể cũng vô sỉ như vậy...

- Ngươi cũng không phải không biết, lúc trơớc hắn dựa vào Thiên Huyền lão nhân nhất thống Kiền Huyết đại lục, chờ khoác hoàng bào liền dứt bỏ Thiên Huyền lão nhân, loại chuyện vong ân phụ nghĩa như thế đâu phải một hai lần...

Mọi người vốn sững sờ, lập tức “Bừng tỉnh đại ngộ “, lửa giận trong lòng bốc cháy hừng hực.

Thân là chúa tể cưỡng ép điều tra mọi người đã chọc bọn họ tức gâận, lúc này Cẩm Vân Thiên Chu mất tích, áp lực đã bùng nổ, tất cả mọi người không muốn tiếp tục nhịn nữa.

Quả thực quá đáng giận!

- Chúa tể lợi hại nhưng cũng có tam tai cửu nạn, ta không tin hắn dám không kiêng nể gì đánh chết tất cả chúng ta, nếu hắn bất nhân nghĩa, chúng ta cũng không cần khách khí, động thủ.

Ầm ầm!

Tiếng nói vừa rồi lại vang lên, phẫn nộ gào thét ở bên trong, ngay sau đó có quyền ảnh thô to bay lên cao, quyền hình này nhìn đã biết rõ không gây tổn thương chúa tể, không chờ Kiền Huyết lão tổ ra tay, nó đã đánh vào cổ thuyền.

- Không sai, nếu ngươi bất nhân, cũng đừng trách chúng ta...

- Đánh không lại ngươi, ta không tin đám thuộc hạ của ngươi có thể ngăn cản công kích của chúng ta.

Mọi người vốn tức giận không nhỏ, lúc này có người ra tay, những người khác như ăn phải thuốc nổ, lúc này không cần phải nhịn nữa, bọn họ lập tức thi triển thủ đoạn mạnh nhất.

Trong nháy mắt khí kình rộng, Kiền Huyết lão tổ không thể không lui bảo hộ cổ thuyền.

- Đáng giận!

Trên thuyền Kiền Huyết hoàng đế không nghĩ tới tình cảm quần chúng xúc động lại trực tiếp trút lên người hắn, thiếu chút nữa khóc lớn, hắn không kịp trốn tránh, lúc này đành phải vận dụng chúa tể thần binh phòng ngự.

Ầm ầm!

Thiên địa biến thành tối tăm, hơn mười nửa bước chúa tể đại tam trọng, trung tam trọng đồng thời ra tay, cho dù chúa tể cũng phải tạm lánh phong mang chứ đừng nói một chiếc cổ thuyền, lúc này âm thanh vỡ vụn vang lên, cổ thuyền tung tóe và hóa thành bụi phấn, binh sĩ phía trên bị lực lượng đánh trúng hồn phi phách tán ngay lập tức, thi thể không còn lại gì.

PHỐC!

Kiền Huyết hoàng đế có chúa tể thần binh ngăn cản công kích, chấn động cường đại làm hắn đỏ mặt, phun máu tươi tung tóe.

Hơn mười nửa bước chúa tể công kích thật sự quá lợi hại, mặc dù là hắn cũng không chịu nổi.

- Các ngươi muốn chết...

Biến hóa liên tục hoàn thành trong nháy mắt, Kiền Huyết lão tổ nằm mơ cũng không ngờ đám ô hợp này dám ra tay với hắn, hơn nữa tàn nhẫn như vậy, sắc mặt biến thành khó coi, hắn gào thét muốn ra tay, đột nhiên nhìn thấy tại khu vực cổ thuyền tan vỡ có đồ rơi xuống.

- Đây là cái gì?

Tại vị trí mảnh vỡ của cổ thuyền có đồ rơi xuống, mọi người cũng sững sờ.

- Là nguyên khí đại đạo
phù, lại là nguyên khí đại đạo phù!

- Tại sao có nhiều đại đạo phù như thế?

- Nhất định là Kiền Huyết vương triều thu tiền tài bất nghĩa...

- Phát tài...

Nhìn rõ đồ vật rơi xuống là cái gì, tất cả mọi người ngây người.

Vật phẩm rơi đầy trời chính là nguyên khí đại đạo phù, rậm rạp chằng chịt tuyệt đối có vài chục vạn tấm.

Nguyên khí đại đạo phù trân quý mỗi người cũng biết, lúc này có nhiều như thế chẳng khác gì vàng thỏi từ trời rơi xuống, lúc này mọi người điên lên.

Vừa rồi Cẩm Vân Thiên Chu mất đi cũng không còn quan tâm nữa, liên tục lao tới cướp nguyên khí đại đạo phù, tất cả mọi người muốn chia canh, cũng muốn đoạt nhiều hơn một ít.

- Mọi người cẩn thận, đây là mưu kế của Kiền Huyết lão tổ, không nên trúng kế!

Lại có tiếng la vang lên, nguyên khí đại đạo phù rơi xuống tỏa ra hào quang màu tím sau đó là âm thanh xé rách.

- Hỏng bét, những nguyên khí đại đạo phù này sắp nổ tung...

- Chạy mau.

Nhìn thấy cảnh tượng như vậy, tất cả mọi người chẳng quan tâm tham tài, đầu óc như nổ tung.

Một tấm cao cấp nguyên khí đại đạo phù tương đương một kích toàn lực của nửa bước chúa tể tiểu tam trọng, mấy chục vạn đại đạo phù đồng thời nổ tung sẽ là khái niệm gì?

Chỉ sợ chúa tể cũng ăn đau khổ, không dám nghênh đón chính diện.

Sưu sưu sưu sưu!

Nghĩ đến những điểm này, mọi người nào dám xông tới phía trước, đồng thời sử dụng tất cả thủ đoạn chạy đi.

Lúc này bảo vệ tính mạng quan trọng hơn, mặt khác đều là vô nghĩa!

Lại không trốn đi, chỉ cần nổ tung sẽ giết mọi người.

Nhìn thấy mọi người đồng thời bỏ chạy khắp bốn phương, sắc mặt Kiền Huyết lão tổ càng đỏ lên.

Nhiều người đào tẩu như vậy, không có phương hướng, cũng không thể tìm thấy “ Di Tương” ở đâu.

Hơn nữa vừa rồi xảy ra chuyện quỷ dị như thế, dường như chính “Di Tương” dẫn dắt suy nghĩ của mọi người.

Oanh!

Mấy chục vạn nguyên khí đại đạo phù triệt để nổ tung, phương viên trăm dặm biến thành bình địa, lực lượng cường đại bắn lên trời và hình thành đám mây hình nấm cực lớn.

- Đáng giận, đáng giận!

Nổ tung qua đi, Kiền Huyết lão tổ lăng không bay lên, toàn thân bị kim quang bao phủ.

Lực lượng nổ tung vô cùng cường đại, đối với cường giả chúa tể mà nói căn bản không tạo thành thương thế trí mạng, thậm chí thương thế nhẹ nhất cũng không có.

Tuy không có thương tổn nhưng thể diện lại mất hết, rốt cuộc vừa rồi ai trộm Cẩm

Vân Thiên Chu, là ai dẫn đạo suy nghĩ của mọi người, hắn không biết gì hết, thậm chí người nọ trốn hướng nào cũng không rõ.

Trước kia có thể đoán ra đối phương chạy hướng này, hiện tại mọi người chạy khắp bốn phương tám hướng thì làm sao tìm..

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện