Vô Tận Đan Điền

Tam giới lôi phạt


trước sau

- Rất tốt, không hổ là người làm đại sự.

Vốn tưởng rằng còn phải phí miệng lưỡi, không nghĩ tới đáp ứng đơn giản như thế, Nhiếp Vân âm thầm gật đầu.

- Lúc trước vô số cường giả tranh đoạt trong Âm Hồn Sơn, không biết tranh đoạt cái gì, trên thực tế chính là Phá Ấn Luân lộ ra hào quang, đi thôi, căn cứ tin tức ta biết, Phá Ấn Luân đang nằm trong Âm Hồn Cốc, phải tận lực tiến vào trước trời tối, bằng không sắc trời càng âm trầm, lực lượng âm hồn càng gia tăng, độ khó gia tăng đâu chỉ gấp đôi!

Đáp ứng liên minh, song phương không có gì để nói, Phù Ám Triều mặt không biểu tình, cũng không nhìn ra cao hứng hay bi thương, chỉ về phía trước và bay đi đầu tiên.

Đám người Tử Đồng Bất Hủy nhìn hai người Nhiếp Vân sau đó bay sát phía sau..

- Đi thôi!

Nhiếp Vân cười nói với Đoạn Diệc, hai người theo đuôi đối phương.

- Phù Ám Triều, chẳng lẽ tùy ý để hai tên kia gia nhập, để bọn chúng phân một chén canh?

Ý niệm chấn động, trong mắt Bạch Đầu tôn giả mang theo sát cơ.

Vừa rồi hắn bị đối phương đánh bị thương, trong nội tâm phiền muộn đến cực điểm, thấy hai người Nhiếp Vân đang bay sau lưng nên khó chịu không nói thành lời.

- Thực lực hai người này rất mạnh, nhất là Di Tương, thủ đoạn kinh người, cho dù ta đấu với hắn cũng chưa chắc có thể chém giết hắn.

Ánh mắt Phù Ám Triều như đao, ý niệm lập loè:

- Yên tâm đi, ta có một tuyệt chiêu cũng không thi triển ra, một khi sử dụng, tên này hẳn phải chết không nghi ngờ!

- Bây giờ không phải thời điểm động thủ, sau khi thi triển chiêu này phải tiến vào thời kỳ suy yếu, bất lợi với việc chúng ta tiến vào Âm Hồn Cốc, còn nữa dẫn bọn chúng đi vào, gặp được nguy hiểm cũng có thể giảm bớt áp lực!

- Một lần hành động song được!

- Thì ra là thế! Xem ra ngươi sớm có kế hoạch!

Nghe được đối phương nói thế, trong mắt Bạch Đầu tôn giả mừng như điên, đồng thời cũng âm thầm kinh hãi.

Phù Ám Triều nói hắn có tuyệt chiêu có thể giết Di Tương, cũng không phải có ý nghĩa cũng chém giết hắn?

Khó trách gia hỏa này có thể đi lại trong tam giới chiến trường hơn bảy trăm lần mà không chết, bản lĩnh thật hơn người.

- Bây giờ chúng ta nên làm gì?

Tử Đồng Bất Hủy hỏi.

- Rất đơn giản, trước không quản bọn chúng làm gì, có lợi cũng chia cho bọn chúng, dù sao về sau sẽ bị ta đánh chết, để chúng đắc ý một thời gian cũng không sao, mặt khác, nơi này có thể tùy ý đưa tin, vạn nhất động thủ với bọn chúng, trước khi chết truyền tin tức ra ngoài, cơ hội trở thành chúa tể sẽ càng xa vời.

- Sau khi đi vào tuyệt địa nghe lệnh của ta, lại hành sự tùy theo hoàn cảnh!

Phù Ám Triều chậm rãi nói:

- Hiện tại không nên biểu hiện ra ngoài để chúng nhìn ra sơ hở!

- Tốt!

Mọi người đồng thời gật đầu.

- Đại nhân, chúng ta dùng thủ đoạn cứng rắn gia nhập vào bọn chúng, ta sợ đám người kia tâm hoài quỷ thai bất lợi với chúng ta.

Đi theo sau mọi người, nhìn thấy đám người kia có ý niệm chấn động, tuy không biết nói cái gì nhưng Đoạn Diệc cũng đoán ra không ít, lộ ra vẻ lo lắng.

- Bọn chúng chắc chắn muốn đối phó chúng ta, hiện tại không dám động thủ mà thôi.

Nhiếp Vân cười.

Thiên phú thiên nhĩ sư nghe lén ý niệm chấn động, đối phương nói chuyện không lọt khỏi tai hắn, tuy đối phương liên thủ có lực lượng mạnh mẽ, Phù Ám Triều vô cùng thần bí nhưng hắn không sợ hãi chút nào.

Cho dù động thủ lúc nào, đối phương cũng không có cơ hội quá lớn.

- Chúng ta không cần chuẩn bị sớm sao?

Thấy Nhiếp Vân bình tĩnh như thế, Đoạn Diệc tràn đầy nghi hoặc.

Bất kể nói thế nào, đối phương người đông thế mạnh, hơn nữa sớm biết rõ địa hình, vạn nhất cố ý xếp đặt thiết kế bẩy rập, bọn họ chắc chắn lâm vào nguy hiểm.

- Không cần, binh đến tướng chắn, nước đến đất chặn,
ta nghĩ bọn chúng không tìm đường chết sớm thế đâu!

Nhiếp Vân khoát tay.

Thiên Tâm Đằng đạt tới nửa bước chúa tể đại tam trọng cảnh giới, không sợ người đông thế mạnh, hơn nữa Vạn Lực Vương, Huyền Thiền Vương trợ trận, cho dù vạch mặt thì đối phương muốn giết hắn cũng không dễ dàng như vậy, không cần phải tính toán quá nhiều.

Hai nhóm người đều có ý niệm của mình, tốc độ đi về phía trước rất nhanh, cùng bay thẳng về hướng Âm Hồn Cốc.

Trong quá trình tiến lên, ngẫu nhiên cũng có âm hồn và thần thú qua lại, thực lực đều không được, đại bộ phận đều có thực lực tông chủ đỉnh phong, lợi hại cũng chỉ là nửa bước chúa tể tiểu tam trọng, đối với mọi người mà nói không có chút uy hiếp nào, thường thường vừa xuất hiện đã bị Tử Đồng Bất Hủy tươi sống đâm chết.

Mọi người nhanh chóng đi tới sơn cốc âm trầm.

Tuy bên ngoài có ánh sáng nhưng trong cốc lại âm khí rậm rạp, làm người ta không rét mà run, phía dưới lôi đình bạo ngược nổ vang ầm ầm.

- Âm hồn sợ lôi điện nhất, nơi đây âm khí thái thịnh đưa tới lôi đình tụ tập, chúng ta đi vào đầu tiên không phải đối mặt âm hồn, mà là những lôi điện này, phải dùng tốc độ nhanh nhất xuyên qua khu vực lôi đình.

- Thứ nhất, không thể để cho lôi điện dính vào người, bằng không lôi trì quay cuồng, nửa bước chúa tể đại tam trọng cũng bị đánh thành tro bụi, thứ hai, lôi điện gây ra động tĩnh quá lớn, sẽ bị âm hồn phát hiện, còn chưa tiến vào đã bị chú ý sẽ phi thường nguy hiểm!

- Cho nên tận lực nghe theo mệnh lệnh của ta, không nên làm việc một mình.

Sắc mặt Phù Ám Triều ngưng trọng bàn giao một câu, cổ tay chấn động và một đài sen xuất hiện.

- Mọi người lên đài sen đi.

Nói xong hắn nhảy lên đầu tiên.

Nhiếp Vân liếc mắt nhìn, thấy toà sen cũng không phải là binh khí, mà là sinh mệnh đặc thù, biết rõ đối phương không dám đùa nghịch thủ đoạn lúc này, hắn không nói gì, cùng Đoạn Diệc nhảy lên tòa sen.

- Đi!

Phù Ám Triều cũng biết nặng nhẹ, không có mờ ám gì, hoa sen cực lớn khép lại, toà sen chấn động nhẹ nhàng và bay vào trong lôi đình.

Xì xì xì xì...

Hoa sen tiếp xúc với lôi đình, lôi điện kêu xì xì...

Những điện quang này khác với bọn họ nhìn thấy trước kia, nó có màu tối đen, mỗi một đạo xẹt qua chẳng khác gì búa bổ lên tòa sen, mọi người có cảm giác đầu óc choáng váng.

- Tại sao tia sét mạnh như thế?

Quỷ Mị Yêu Cơ được xưng quỷ mị, nàng có e ngại đặc thù với tia sét, nhìn thấy uy lực như thế, khuôn mặt trở nên trắng bệch, trong mắt mang theo thần thái không thể tưởng tượng nổi.

Thực lực của các nàng đã sớm lĩnh ngộ lôi điện đại đạo, tia sét bình thường không đủ gây sợ, lâm vào trong đó du lịch cũng chẳng sao, tại sao lôi điện nơi này đáng sợ như thế?

- Đây là tam giới lôi phạt, gần với hỗn độn lôi phạt mạnh nhất.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện