Vô Tận Đan Điền

Ma luyện đại kết giới (1)


trước sau

- Lợi hại, ngươi làm sao thấy được.

Hắn vừa dứt lời, Tử Đồng Bất Hủy sau lưng hừ một tiếng và biến thành bộ dạng khác, mấy người còn lại cũng biến thành bộ dạng khác, không nhận ra ai.

- Vì sao nhìn ra? Rất đơn giản, Phù Ám Triều là người cảnh giác, sẽ không đẻ hắn đi trước mặt ta, càng không để ta tới gần.

- Nếu như vừa rồi ta không ra tay, sợ rằng đã bị các ngươi vây vào giữa và ra tay.

Nhiếp Vân khẽ nói.

Đối phương ngụy trang rất giống, nói thật căn bản không nhìn ra, nếu không phải Phù Ám Triều mời hắn đi qua, hắn căn bản không ngờ mấy người này là giả trang.

Tuy hắn tiếp xúc Phù Ám Triều thời gian không dài nhưng lại tương đối hiểu loại người như vậy, nếu trước kia không phải Tử Đồng Bất Hủy bức bách thì hắn không nói rõ mục đích đi tới nơi đây, đủ thấy hắn cẩn thận.

Trước kia khi tới thạch lương, biết rõ nơi đây nguy hiểm nhưng vẫn không muốn đi cùng với hắn, rất hiển nhiên muốn thừa cơ thoát khỏi mình, hoặc có lẽ sợ mình ra tay với hắn.

Loại người này làm sao có thể hảo tâm bảo hắn theo sát phía sau chứ?

Sơ hở rõ ràng như thế lại nhìn không ra cũng chỉ có thể chết.

Cho nên vừa rồi giả ý đi tới gần và lập tức ra tay chế trụ đối phương,

Đối phương cho rằng hắn trúng kế nên không phòng bị, một lần hành động bắt lấy hai người.

Nhìn bộ dạng, trong bốn người đầu lĩnh cũng không có ngụy trang thành Phù Ám Triều, mà là ngụy trang thành Tử Đồng Bất Hủy.

- Lợi hại, khó trách Quỷ U tôn giả chết trong tay của ngươi, quả nhiên có chút thủ đoạn!

“Tử Đồng Bất Hủy” cười nói.

- Nói đi, ngươi là ai, ta không giết quỷ vô danh.

Thấy thái độ đối phương bình tĩnh, nói tới Quỷ U tôn giả nhưng mặt không đổi, dường như cường đại hơn đối phương, ánh mắt Nhiếp Vân ngưng trọng hơn không ít, thần sắc lại không biểu hiện ra ngoài.

- Khi còn sống ta gọi là Ma Luyện tôn giả, sau khi biến thành âm hồn ta vẫn còn ý thức tự nhiên, sẽ không giống như phế vật kia.

Ma Luyện tôn giả nói.

- Ma Luyện tôn giả?

Nhiếp Vân chưa từng nghe qua cái tên này, nghi hoặc nhìn về phía Đoạn Diệc.

- Là siêu cấp cường giả của Tuyệt Sát Đại Thế Giới, nghe nói từng chạy thoát khỏi chết trong tay cường giả chúa tể, danh khí còn lớn hơn Quỷ U tôn giả không ít, đã mất tích năm tỷ năm rồi...

Đoạn Diệc nghe cái tên này liền vội vàng giải thích, sắc mặt khó coi.

- Danh khí còn lớn hơn Quỷ U tôn giả?

Nhiếp Vân hiểu được.

Tuy cả hai không cùng thời đại với nhau nhưng người sau danh khí lớn hơn người trước, nói rõ thực lực không yếu hơn Quỷ U tôn giả, thậm chí còn mạnh hơn vài phần!

Quỷ U tôn giả đã khó chơi, âm hồn này còn khó chơi hơn nữa.

- Không nghĩ tới rời đi nhiều năm như vậy nhưng vẫn có người nhớ kỹ tên của ta, không tệ, không sai!

- Thả hai người kia ra, ta có thể cân nhắc cho các ngươi toàn thây.

Đôi mắt Quỷ U tôn giả sáng lập lòe, ngữ khí mang theo hương vị đầu độc, còn chưa dứt câu đã ra tay.

Phương hướng công kích không phải là Nhiếp Vân, mà là Đoạn Diệc, rất hiển nhiên Nhiếp Vân bắt được người khác, hắn muốn dùng Đoạn Diệc trao đổi.

Bàn tay lớn mang theo mây đen, vừa ra tay đã thi triển thủ đoạn mạnh nhất, khí lưu bao phủ ngàn dặm, cả thạch lương bị bao phủ dưới chiêu này.

- Ngươi đi bắt hắn, ta bóp chết gia hỏa này trước.

Đối mặt Đoạn Diệc lâm vào nguy cơ, Nhiếp Vân cũng không thèm để ý, hắn chỉ cười nhạt một tiếng, lôi điện màu đen lập loè, mười ngón đâm vào cổ họng của hai người.

Xoẹt zoẹt~!

Xoẹt zoẹt~!

Hai đầu âm hồn rơi xuống, hồn phi phách tán.

- Xem ra ngươi muốn đồng bạn của mình chết.

Không nghĩ tới Nhiếp Vân quyết đoán như vậy, không nói hai lời trực tiếp động thủ giết chết hai đầu âm hồn, Ma Luyện tôn giả tức giận kêu to, lực lượng cuồng bạo vây quanh Đoạn Diệc vào trong, mỗi một khí lưu mang theo đao mang làm cho không ai có thể ngăn cản.

Nếu như dựa theo thực lực của Đoạn Diệc
mặc dù có Lưu Quang thương trong tay, hắn không có khả năng thoát khỏi công kích đáng sợ như vậy, dù sao thực lực bản thân của hắn còn kém Ma Luyện tôn giả vài lần.

- Ai chết còn không biết đâu...

Thời điểm đao mang đánh tới người Đoạn Diệc, hắn chỉ cười nhạt một tiếng, Đoạn Diệc đã động!

Trường thương trong lòng bàn tay chấn động, thương mang giống như tấm lụa như muốn đâm rách bầu trời, chỉ trong nháy mắt đã đánh tới trước mặt Ma Luyện tôn giả, phát sau mà đến trước, tốc độ còn nhanh hơn chiêu số của hắn.

- Điều không có khả năng, tại sao thực lực của ngươi lại mạnh như thế?

Đồng tử Ma Luyện tôn giả co rụt lại.

Hắn đã sớm nhìn thấy thực lực của Đoạn Diệc từ trước, hắn toàn lực ra tay là có thể đánh chết, tại sao trong nháy mắt lại cường đại như thế?

Thực tế thương này thi triển không đơn giản, hoàn toàn giống tự nhiên, nếu như gia hỏa này có thực lực như thế cũng không bị thuộc hạ của Quỷ U tôn giả bức bách như thế.

- Quân nói cho ngươi biết, ta không phải Đoạn Diệc, ta chính là Di Tương trước kia.

Cười khẽ một tiếng, Đoạn Diệc biến hóa bộ dáng, tất cả thay đổi nhanh chóng.

Đó là bộ dáng “Di Tương”, cho dù khí tức dung mạo giống nhau không chê vào đâu được.

- Ngươi...

Ma Luyện tôn giả mới hiểu ra trúng kế, bàn tay giơ lên và cầm thương ngăn cản, thân thể nhảy lên không trung.

Còn chưa bay lên, một đạo kiếm ý cường đại lăng không đánh tới.

Người đằng sau ra tay.

Vội vàng quay đầu nhìn sang, chỉ thấy thuộc hạ ngụy trang thành Bạch Đầu tôn giả đã mất đi tung tích, không cần nghĩ cũng biết nhất định đã bị đối phương giết.

- Đây là phân thân của ngươi? Tại sao ngươi có phân thân thực lực giống như đúc chứ?

Nhìn thấy kiếm quang bổ thẳng tới, cũng là “Di Tương” cho nên trái tim Ma Luyện tôn giả co rút lại.

Vốn tưởng rằng ngụy trang thành Phù Ám Triều có thể đánh chết hai người dễ như trở bàn tay, nằm cũng không ngờ đối phương nhìn ra nên lâm vào bị động, càng không nghĩ tới gia hỏa này sớm có chuẩn bị, Đoạn Diệc đã bị hắn đánh tráo biến thành phân thân!

Hơn nữa, hay vẫn là thực lực giống nhau phân thân, đây rốt cuộc xảy ra chuyện gì?

- Hiện tại biết rõ đã muộn rồi.

Trường kiếm trong tay Nhiếp Vân phát lực, lực lượng lăng không đánh xuống, trực tiếp đánh lui Ma Luyện tôn giả, dưới thạch lương có dây leo đánh tới và trói hai chân của hắn.

Động tác lần này cực nhanh, toàn bộ hành động liên tục, tuy thực lực Ma Luyện tôn giả mạnh nhưng không ngờ hắn bố trí nhiều thủ đoạn như thế, bỗng chốc bị Thiên Tâm Đằng trói buộc không thể đào thoát.

- Mở!

Gầm lên giận dữ, móng tay Ma Luyện tôn giả biến thành lưỡi đao sắc bén cắt lấy Thiên Tâm Đằng, muốn xé rách tất cả, đầu ngón tay còn chưa tiếp xúc với Thiên Tâm Đằng đã biến sắc, vội vàng biến chiêu đánh về phía sau.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện