Cho dù Nhiếp Vân chúa tể không có hung danh hiển hách, đối diện bảy vị chúa tể cũng không phải hắn có thể chống lại.
- Hắn... Là Nhiếp Vân chúa tể? Ta dám cho rằng... Nhiếp Vân chúa tể là nghèo kiết xác?
Bạch công tử cách đó không xa nhìn tất cả mọi việc, cảm thấy đầu óc có thiên lôi nổ vang.
Từ ngoài cửa nàng đã cười nhạo đối phương, cảm giác đối phương là nghèo kiết xác, cũng không cầm ra tiền gì đáng nói, đứng trước mặt đối phương liền cảm thấy ưu việt, hiện tại xem ra... Khả năng đối phương xem nàng không khác gì tôm tép nhãi nhép!
Cái tên Nhiếp Vân chúa tể, đối với cường giả hay người bình thường đều là thanh danh hiển hách, nhất là lần trước phù lệnh phụng thiên lần trước ban bố nhắm vào hắn, loại nhân vật này thổi một hơi có thể diệt sát mình vô số lần, chính mình dám cười nhạo hắn?
Bạch công tử và mấy người sau lưng nàng đều ý thức được điểm ấy, đầu gối mềm nhũn quỳ rạp xuống đất, cảm thấy mình không còn sức lực gì cả.
Nếu như là cường giả, dựa vào gia tộc của nàng, mặc dù đắc tội cũng có thể nghĩ biện pháp xử lý, người trước mặt lại khác, đừng nói cả gia tộc của nàng, cho dù tất cả cường giả chúa tể trong tam giới đừng chung một chỗ cũng không dám nói nhảm.
Thậm chí... Truyền thuyết hắn còn làm cho A Dục Vương thiệt thòi lớn!
Ngay cả cường giả phong vương cũng không muốn đắc tội với người này, nàng đắc tội, đây không phải ngại mạng quá dài sao?
Không riêng gì nàng, Trương Tuyền lúc trước khinh bỉ Nhiếp Vân cũng sợ hãi suýt bất tỉnh.
Trước kia cho rằng nịnh bợ Bạch công tử là chuyện tam sinh hữu hạnh, hiện tại mới biết được đây là tầm nhìn hạn hẹp cỡ nào.
Nếu như mình vừa rồi tốt với bọn họ một chút, chỉ sợ đối phương tùy tiện chỉ điểm một câu cũng có thể làm mình hưởng thụ cả đời!
Đáng tiếc... Cơ hội bỏ qua không nói, biểu hiện vừa rồi đã đắc tội đối phương, lần này có thể sống sót hay không còn khó nói.
- Đường đường các chủ Linh Nhất Các phụ trách tình báo lại không nhận ra ta, ta thật cảm thấy kỳ quái!
Không để ý tới mọi người khiếp sợ, Nhiếp Vân nhàn nhạt nhìn Linh Nhất chúa tể và các chủ Linh Nhất Các.
Bị ánh mắt của hắn nhìn, hai người đều cúi đầu xuống, gương mặt như bị tát một cái.
Kỳ thật nói cẩn thận cũng không thể trách bọn họ, từ khi Nhiếp Vân trở thành chúa tể đến bây giờ thời gian không dài, thời gian hắn lộ chân dung không nhiều, mặc dù Linh Nhất Các tình báo như biển cũng không cách nào biết được tình báo của hắn, nếu không hắn có thanh danh lớn như thế, rất khó liên hệ hắn với một thiến niên được.
- Được rồi, ta lần này tới là vì chuyện A Da Nạp Chi Tinh, nghe nói Linh Nhất Các các ngươi tin tức trải rộng thiên hạ, hy vọng có thể nói ra một ít tin tức hữu dụng.
Hắn khoát tay một cái, hắn phong ấn toàn bộ không gian chung quanh, Nhiếp Vân hỏi.
Sở dĩ ra tay chỉ vì cảm thấy Linh Nhất Các có chút không công đạo mà thôi, dù sao đối phương không có đắc tội với mình, không cần phải đuổi tận giết tuyệt, chẳng muốn tiếp tục so đo.
- Tin tức A Da Nạp Chi Tinh... Chúng ta biết rõ cơ bản đều ở hai gian phòng này, còn có một chút hơi trọng yếu hơn đang ở gian phòng phía trước, mời các vị chúa tể đi theo ta!
Thấy đối phương không hề truy vấn, biết rõ đã không truy cứu nữa, các chủ Linh Nhất Các và Linh Nhất chúa tể đồng thời thở ra một hơi, trong mắt tràn đầy cảm kích, Linh Nhất chúa tể vội vàng đi trước dẫn đường.
Đám người Nhiếp Vân theo sau đi lên phía trước, một lát sau đi vào một gian phòng khác, nơi này trưng bài hai tinh thạch.
- Ân?
Nhìn một trong hai tinh thạch nơi này, đôi mắt Nhiếp Vân sáng ngời.
Tinh thạch trước mắt óng ánh sáng long lanh, nó lớn như quả óc chó và có hình lục lăng, người nào
nhìn thấy cũng có cảm giác say mê.
- Chính là nó...
Nhiếp Vân khẳng định.
Tinh thạch trước mắt chỉ căn cứ vào tin tức mà phỏng chế thành nhưng hắn có thể khẳng định tuyệt đối là thật!
Bởi vì cho dù khí tức hay lớn nhỏ đều và đạt được dung hợp hoàn mỹ với Chân Huyết Vương Quan, không kém mảy may!
- Chúa tể đại nhân, đây là tin tức chúng ta vừa nhận được, cũng tiếp cận tin tức A Da Nạp Chi Tinh nhất...
Linh Nhất chúa tể chỉ vào hai tinh thạch trước mặt.
- Ta muốn biết tin tức về tinh thạch này.
Nhiếp Vân xác định tinh thạch này có quna hệ mật thiết với chân huyết chi tinh, cũng không nhiều lời, trực tiếp mở miệng hỏi.
Tu vi đạt tới cảnh giới của hắn đã không cần phải che che lấp lấp, cho dù người khác biết rõ tin tức A Da Nạp Chi Tinh, chỉ cần cường giả phong vương không ra tay thì hắn không sợ hãi.
Cho dù đối phương là chúa tể thì hắn cũng có thể cầm được.
- Nó? Tốt!
Linh Nhất chúa tể gật gật đầu, nhìn về phía các chủ:
- Còn không mau mang tới!
- Vâng!
Các chủ khẽ run rẩy, vội vàng lui ra khỏi phòng, qua một lúc mang ngọc bài tin tức tới.
- Đây là tất cả tin tức về tinh thạch, thỉnh Nhiếp Vân chúa tể xem qua!
Nhiếp Vân cũng không nói chuyện, thò tay nhận lấy.
Trên ngọc bài cũng không có quá nhiều tin tức, chỉ có bảy chữ: thanh linh thiên vực, Tuyệt Mệnh Quật!
- Thanh linh thiên vực nằm ở vị trí phía nam của Tuyệt Sát Chí Tôn Vực, Tuyệt Mệnh Quật là nơi nguy hiểm nhất tại đó, tin tức này từ một tán tu truyền ra, nói hắn vài vạn năm trước đã từng thấy qua bảo thạch này, lúc ấy cũng không biết đây là vật gì, một lần nhìn thấy một gốc dược liệu hiếm thấy trong thanh linh thiên vực, biết rõ nguy hiểm nhưng vẫn đi vào tìm kiếm, kết quả trong lúc vô tình rơi vào hiểm địa, thời điểm hắn suýt nữa tử vong nhưng bảo thạch này cứu hắn một mạng, kết quả bảo thạch cũng rơi vào Tuyệt Mệnh Quật, cũng không tìm thấy.
- Về sau hắn từng nhiều lần tiến vào Tuyệt Mệnh Quật, kết quả hắn không tìm được, vốn chuyện này chỉ là trải nghiệm của hắn và chưa từng nói với ai, hơn nữa mặc dù nói thì người khác cũng khẳng định không tin, thẳng đến gần đây A Da Nạp Chi Tinh truyền tin tức, hắn mới ý thức thứ cứu mạng hắn khi đó chính là bảo thạch này!
- Những lời này hắn chỉ nói ra trong lúc vô ý, kết quả làm không ít người chú ý, rất nhiều người đều dựa theo phương vị hắn từng nói và đi tìm, kết quả... Toàn quân bị diệt, không ai trở về.
- Tin tức này ta cũng cho rằng tiếp cận với A Da Nạp Chi Tinh nhất, chúng ta cũng vừa có được không tới ba ngày...
Các chủ Linh Nhất Các vội vàng giải thích.
- Tán tu này khi đó có thực lực gì? Vài vạn năm trước, bảo thạch cứu mạng hắn, khi đó hắn thực lực gì?
Nhiếp Vân hỏi.