Vô Tận Đan Điền

Chân huyết chi tinh đến tay (3)


trước sau

Hiện tại vẫn không cảm ứng, chỉ có một lý do, tinh thạch bị cái gì đó bao phủ.

- Móng vuốt của Địa Ngục Long Giải...

Nghĩ đến điểm này, Nhiếp Vân cẩn thận quan sát quái vật khổng lồ trước mặt, chỉ trong nháy mắt hắn nhìn chằm chằm vào một vuốt của long giải.

Gia hỏa này có tám vuốt và hai càng, trong đó có một cái vuốt không nhúc nhích, bộ dáng khác với những cái còn lại —— mặt ngoài giáp xác trơn nhẫn nhưng có chút nhô lên, mà phần nhô lên này khác với những phần khác.

- Móng vuốt cổ quái, chẳng lẽ gia hỏa giấu chân huyết chi tinh tại nơi này?

Nhiếp Vân cau mày và nghĩ tới một khả năng.

Dựa theo tình huống bình thường, móng vuốt này phải giống những cái khác, nó không có đặc biệt lớn nhưng thực sự hấp dẫn ánh mắt của người khác, không làm người ta hoài nghi là không được.

- Sợi dây nhỏ tới gần móng vuốt này liền biến mất.

Trong nội tâm suy đoán nhưng không hành động lỗ mãng, mà là tiếp tục quan sát, vừa xuất hiện sợi dây nhỏ, hắn cẩn thận suy tính ra đã biến mất gần móng vuốt, sau khi hiểu ra hắn biết nó giấu chân huyết chi tinh tại nơi nào.

Chỉ có điều cao hứng thì cao hứng, cho dù biết rõ chân huyết chi tinh đang ở đâu nhưng không dễ dàng đạt được.

Đầu tiên, hắn phải giao thủ với gia hỏa này, hắn biết rõ móng vuốt của Địa Ngục Long Giải phi thường linh mẫn, mặc dù tốc độ của hắn hiện tại cũng không thể ngăn cản toàn bộ.

Tiếp theo, nó có thể giấu chân huyết chi tinh trong móng vuốt chứng tỏ trí tuệ của nó, chỉ cần mình biểu hiện muốn đi cướp đoạt tinh thạch thì nó sẽ chống cự liều chết.

Nếu có thời gian sung túc cũng bỏ đi, thời gian cấp bách, đối phương lại mạnh, nếu tranh đấu chỉ tiêu hao thời gian, phải nghĩ ra biện pháp tốt nhất, mau chóng đoạt được thứ này.

Từ khi thi triển bí trảm Thập Tự Đao tới khi tìm được vị trí tinh thạch, mặc dù nói rườm rà nhưng trên thực tế chỉ qua ưửa giây mà thôi, khoảng cách thời gian hạn chế chỉ còn một giây rưỡi.

Nói cách khác hắn phải đạt được chân huyết chi tinh trong khoảng thời gian này và bỏ chạy.

- Thời gian không kịp, phải ngạnh kháng.

Lúc này Địa Ngục Long Giải cũng triệt để ngăn cản bí trảm Thập Tự Đao công kích, cái càng thô to lại đánh tới.

Nếu tiếp tục tranh đấu với nó sẽ vĩnh viễn không cách nào cận thân, cũng không có khả năng đạt được chân huyết chi tinh, trong mắt Nhiếp Vân hơi híp lại, hắn đã có quyết định, không hề chống cự, hắn không chống cự cái càng của Long Giải.

- Rống?

Thấy Nhiếp Vân lao vào càng của nó giống như chờ bị cắt nát, Địa Ngục Long Giải hơi sững sờ sau đó gầm rú tức giận.

Người này làm như thế trong mắt của nó là khiêu khích uy nghiêm.

Lúc này một cái càng khác kẹp Nhieps Vân, phong tỏa tất cả phương hướng tiến lên, chỉ cần Nhiếp Vân dám xông tới phía trước sẽ bị cắt thành hai nửa!

- Hừ!

Thấy động tác của đối phương, Nhiếp Vân cau mày một cái.

Tuy gia hỏa này to lớn nhưng động tác không kém, cho dù tốc độ hay là lực lượng đều làm người ta giật mình, lần này ngăn cản hướng tiến lên, đổi lại lúc khác sẽ lui về phía sau và đánh một chiêu, không còn phương pháp, hiện tại hắn không có thời gian, nếu như bị trùng kích lần thứ hai liền quấn với đối phương vài lần, hắn khẳng định không có biện pháp rời đi.

- Tránh ra!

Quát một tiếng, Nhiếp Vân cầm Cửu U Trảm Cốt Đao đâm về phía trước.

Nhân đao hợp nhất hóa thành đao quang đánh thẳng về phía trước.

Đinh đinh đinh!

Cửu U Trảm Cốt Đao mang theo lực lượng khổng lồ va chạm với hai càng, tuy không có đánh lui hai càng nhưng cũng nạy ra một khe hở trong phòng ngự nghiêm mật.

- Ma Luyện đại kết giới!

Tinh thần khẽ động, Nhiếp Vân lập hóa thành hạt bụi chui qua khe hở.

Ma Luyện đại kết giới là hắn học của Ma Luyện tôn giả, có thể phong ấn bản thân trong khi chiến đấu, biến thành một hạt bụi không nhìn thấy được.

Tuy càng bị Cửu U Trảm Cốt Đao phá vỡ
một khe hở nhưng quá nhỏ, nếu như xông vào khẳng định ra không được, Ma Luyện đại kết giới là chiêu số tốt nhất.

Hô!

Nhiếp Vân ở trong phong ấn, trong nháy mắt hắn xuyên qua khe hở đi vào móng vuốt kia của Địa Ngục Long Giải.

Đôi mắt sáng ngời, thân thể Nhiếp Vân lắc lư sau đó khôi phục hình dạng, Cửu U Trảm Cốt Đao chém vào móng vuốt.

Chỉ cần chặt bỏ móng vuốt, tinh thạch sẽ thoát ly đối phương, tương đương tinh thạch đến tay.

Đao mang lập loè như mặt trời sáng chói mắt.

Xì xào!

Thời điểm trảm cốt đao chém vào móng vuốt của Long Giải, đột nhiên sau lưng có âm thanh truyền tới, Nhiếp Vân còn chưa kịp phản kháng đã bị bong bóng bao phủ vào trong giống như côn trùng nằm trong hổ phách.

- Hỏng bét!

Nhiếp Vân biến sắc, trảm cốt đao chém xuống bị bọt khí phong bế.

Đinh!

Bọt khí cứng rắn như vậy, Cửu U Trảm Cốt Đao chém vào lại có âm thanh như va chạm kim loại, bàn tay của hắn tê rần nhưng không thể xé rách.

- Rốt cuộc là cái gì?

Gương mặt phát lạnh, trái tim Nhiếp Vân trầm xuống.

Uy lực Cửu U Trảm Cốt Đao có thể nghĩ, hơn nữa một kích toàn lực của hắn không thể lưu lại dấu vết, chẳng lẽ hắn bị bong bóng chém giết sao?

Hô!

Thời điểm đang kinh hãi, cái càng của Long Giải kẹp tới.

Lần này quả thực chính là bắt rùa trong hủ, nếu như không cách nào giãy giụa bong bóng, nhất định sẽ bị kẹp ở bên trong, tươi sống bóp chết.

- Nhất Khí Hóa Tam Thanh, Chân Huyết Vương Quan!

Nhìn thấy cái càng đánh tới, Nhiếp Vân gầm lên, phân thân xuất hiện trước mặt, lần này không phải vì tinh thạch, mà là vì chiến đấu..

Trong đó một phần thân cầm Chân Huyết Vương Quan trong tay.

Tuy Chân Huyết Vương Quan còn thiếu chân huyết chi tinh trọng yếu nhất, thực sự tập hợp với Hỗn Độn Tĩnh Tâm Bình còn cao cấp hơn cả Cửu U Trảm Cốt Đao, lúc này nó đánh thẳng vào bong bóng.

Không có nghe âm thanh gì, cũng không có cảm thấy chấn động mạnh, Chân Huyết Vương Quan vừa tiếp xúc với bon bóng, bong bóng không bị Cửu U Trảm Cốt Đao phá vỡ đã tan như xà phòng.

- Ta... Ta sớm nên nghĩ đến!

Nhìn thấy bong bóng bị phá vỡ, Nhiếp Vân cười khổ một tiếng, tâm tình kâẩn trương biến mất, hắn thở phào nhẹ nhõm và hiểu ra.

Bong bóng này là Địa Ngục Long Giải mượn nhờ lực lượng chân huyết chi tinh tạo thành, có thể áp chế nửa bước chúa tể thần binh thậm chí phong vương ý niệm thật lớn nhưng đối với Chân Huyết Vương Quan đồng căn thì không có tác dụng gì.

Trong nháy mắt hắn thoát ra.

Rống!

Địa Ngục Long Giải không ngờ bong bóng vô kiên bất tồi bị phá vỡ, nó sững sờ và cái càng dừng lại trên hư không, không biết nên làm thế nào.

Cho dù nó chỉ sững sờ trong một phần ngàn giây, nó đã nhìn thấy pháp bảo trong tay Nhiếp Vân liền chấn động, thân thể run rẩy.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện