Vô Tận Đan Điền

Vạch mặt


trước sau

Hàn mang mang theo lực lượng nửa bước phong vương thần binh hơn nữa còn là đánh lén.

Ầm ầm ầm!

Lúc này phá vỡ trận pháp phòng ngự của đám người Vạn Pháp chúa tể và đánh vào ngực Tiêu Diêu Tiên.

Bành!

PHỐC!

Phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt Tiêu Diêu Tiên tái nhợt lui về phía sau bảy, tám bước, hồ lô rượu trước ngực bị đánh nát, quỳnh tương mỹ dịch rơi xuống tạo thành hơi rượu nồng đậm.

- Tiêu Diêu Tiên...

- Lý Tiêu Dao!

...

Đám người Phù Ám Triều liên thủ ôm lấy hắn, lúc này nhét đan dược vào miệng hắn.

- Ta không sao...

Tiêu Diêu Tiên đứng vững sau đó thở ra một hơi.

May mắn vừa rồi có trận pháp bảo vệ, nếu không mặc dù thực lực hắn gia tăng cũng đã bị đánh chết, dù vậy huyết khí ngưng động, vận chuyển mất linh, thương thế này cực kỳ nghiêm trọng.

- Các ngươi đứng qua một bên đi, không nên nhúng tay vào chuyện này.

Thiên Tâm Đằng hơi lắc lư, Nhiếp Vân kéo Tiêu Diêu Tiên tới trơớc mặt mình và rót mộc sinh chi khí vào trong người đối phương.

Xì xì xì xì...

Bị mộc sinh chi khí tẩm bổ, Tiêu Diêu Tiên cảm giác ngực của mình không còn bị thương, thương thế khôi phục như hoàn toàn.

Ba ngàn đại đạo không kém gì ba ngàn đan điền bao nhiêu, nếu suy tính cẩn thận lại kém hơn đan điền một chút.

Nếu như Tiêu Diêu Tiên lợi dụng ba ngàn đại đạo trong mộc sinh đại đạo khôi phục thương thế vừa rồi, ít nhất cần tu dưỡng hai ngày, mà mộc sinh chi khí có thể khôi phục thương thế trong nháy mắt, đây là khác biệt.

Đương nhiên có nguyên nhân là thực lực Nhiếp Vân cường đại, hắn có thể hóa tổn thương của Cao Dương chúa tể lưu lại.

- Cao Dương, ngươi muốn làm gì? Ý định vạch mặt sao?

Sau khi chữa khỏi cho Tiêu Diêu Tiên, Nhiếp Vân quay đầu nhìn về phía Cao Dương chúa tể, gương mặt tươi cười mang theo lãnh ý.

Hắn không ngờ đối phương không quan tâm mặt mũi như vậy, không ngờ dám ra tay đánh lén mà còn độc ác như vậy.

Dù sao tất cả mọi người là cường giả chúa tể, cúi đầu không thấy ngẩng đầu thấy, ngươi bây giờ chỉ mượn nhờ phong vương ý niệm mới cường đại như thế, một khi thời gian trôi qua cũng là chúa tể, làm vậy chính là vạch mặt.

- Vạch mặt? Ngươi nghĩ nhiều!

Cao Dương chúa tể tiến lên, thân thể lướt qua hư không.

Không có bong bóng Địa Ngục Long Giải, hắn mượn nhờ phong vương ý niệm đã có thể đối kháng dung nham lỗ đen cắn nuốt, vững vàng phi hành.

Đi về phía trước, Cao Dương chúa tể cười lạnh, dung hợp phong vương ý niệm vào thân thể thể, khí tức bộc phát kinh người, hắn mang theo cười nhạo mèo vờn chuột.

- Vạch mặt? Hắn xứng sao?

- Về phần ngươi, ngươi cũng không xứng!

- Ta sẽ hoàn trả toàn bộ nhục nhã lúc trước lại cho các ngươi, để các ngươi biết dám chọc ta sẽ phải trả giá thế nào.

Trong tiếng cười, Cao Dương chúa tể hung ác nhìn Nhiếp Vân.

- Ah?

Nhìn thấy thái độ của hắn, Nhiếp Vân không biến sắc.

- Trả giá lớn? Trả giá thế nào? Nói nghe một chút!

- Người khác đều nói ngươi là truyền kỳ, hôm nay ta sẽ làm truyền kỹ chết trong tay ta.

Cao Dương chúa tể lòng cầm nửa bước phong vương thần binh sau đó cười nhạo, uy thế càng ngày càng mạnh.

- Thật sao? Ta muốn xem ngươi làm sao giết ta.

Bị người ta khi dễ, Nhiếp Vân luôn ăn miếng trả miếng, dùng máu trả máu, bộ dạng đối phương như vậy khẳng định không có khả năng dễ dàng giải quyết, chẳng muốn tiếp tục nói nhảm, Phượng Hoàng chi dực khẽ động, mượn nhờ Thiên Tâm Đằng gia trì bản thân.

Vèo!

Cửu U Trảm Cốt Đao bộc phát hàn quang như máu tươi.

Cùng là nửa bước phong vương thần binh, Cửu U Trảm Cốt Đao mang theo khí tức u ám, trên sống đao còn có rãnh máu uốn lượn, phối hợp Nhiếp Vân điên cuồng rót lực lượng vào nên nó càng đáng sợ.

- Ta đã sớm đoán ra ngươi cũng có nửa bước phong vương thần binh!

- Hiện tại ta cũng nhìn thấu thực lực của ngươi rồi, ngươi không có hi vọng thắng đâu.

Nhìn thấy Nhiếp Vân xuất ra Cửu U Trảm Cốt Đao, Cao Dương chúa tể không cảm thấy ngoài ý muốn.

- Ta thừa nhận
ngươi là thiên tài, thực lực của ngươi mạnh hơn ta một ít nhưng hiện tại ta thiêu đốt phong vương ý niệm, ta muốn ngươi chết thì ngươi phải chết, muốn ngươi sống thì ngươi sống, ngươi không khác gì con sâu cái kiến.

Sau khi nói xong Cao Dương chúa tể không tránh né công kích của Nhiếp Vân, sau lưng có hư ảnh Tuyệt Sát Vương xuất hiện, lực lượng cường đại hình thành hào quang to lớn, hắn cầm binh khí trong tay ngăn cản Cửu U Trảm Cốt Đao đánh xuống.

Nhiếp Vân ngăn cản.

Ầm ầm!

Hai nửa bước phong vương thần binh va chạm, không gian chung quanh nghiền nát, từng vết rạn màu đen xuất hiện, khí lãng chấn động bộc phát rất mạnh, thiên địa lắc lư, vô số nham thạch rơi xuống dung nham và bị đốt thành tro bụi.

Cho dù Cao Dương chúa tể hay Nhiếp Vân đều có thực lực vượt xa chúa tể bình thường, lại phối hợp nửa bước phong vương thần binh, không gian tuyệt sát chí tôn vực không thể ngăn cản nổi cho nên bị đánh nát.

Hô!

Cả hai va chạm với nhau, cánh tay Nhiếp Vân đau đớn.

Tuy hắn có nhiều kỳ ngộ nhưng cũng chỉ có lực lượng gấp sáu lần chúa tể bình thường mà thôi, đối phương thiêu đốt phong vương ý niệm liền có sức chiến đấu gấp mười lần, một kích này mang theo lực lượng rất mạnh.

Khó trách phong vương sứ giả đều có ánh mắt trên đỉnh đầu, có át chủ bài như thế, chúa tể bình thường không phải đốit hủ của bọn họ.

- Nhiếp Vân, ngươi không phải đối thủ của ta... Ngươi nên ngoan ngoãn giao ra đây đi, tránh bị thiệt.

Thấy hắn có hại chịu thiệt, Thần Quân chúa tể cau mày sau đó lên tiếng.

- Đa tạ Thần Quân chúa tể nhắc nhở, hắn muốn cho ta chịu thiệt, nếu chỉ có thực lực này còn chưa đủ.

Nhìn thấy Thần Quân chúa tể mang theo thiện ý, Nhiếp Vân mỉm cười.

Ba đại phong vương sứ giả, Cao Dương chúa tể đã vạch mặt, Tinh Dạ chúa tể thái độ không rõ, về phần Thần Quân chúa tể làm người hiền lành, tuy chế ngự bởi lập trường khó mà nói cái gì, nhất cử nhất động cũng không thiên vị làm hắn sinh ra hảo cảm.

- Không đủ? Thật hung hăng càn quấy, ta muốn xem ngươi có át chủ bài gì mà nói ra thực lực không đủ.

Cao Dương chúa tể lại tấn công, đối phương cũng không bị thương như trong tưởng tượng, ngược lại còn có thể nói chuyện nên lộ ra một tia ngoài ý muốn, hừ lạnh một tiếng, hắn lập tức lao tới.

Ầm ầm!

Hư ảnh Tuyệt Sát Vương sau lưng hắn vươn tay lên đánh một chưởng, trong nháy mắt mọi người cảm thấy thiên địa sụp đổ, dung nham lỗ đen cũng sôi trào.

- Vương niệm gia trì? Cao Dương chúa tể...

Nhìn thấy cảnh tượng như vậy, Thần Quân chúa tể biến sắc.

Vương niệm gia trì là chiêu số mượn phong vương ý niệm cường đại nhất, nếu như vừa rồi Cao Dương chúa tể công kích Nhiếp Vân chỉ là tấn công bình thường, hiện tại chính là tuyệt chiêu.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện