Vô Tận Đan Điền

Luyện hóa phong vương thần binh (Hạ)


trước sau

- Kim Linh Ngân Sa? Cửu Thiên Linh Lung Thạch? Hỗn Độn Hàn Tinh?

Nhiếp Vân cảm thấy đầu lớn lên, với kiến thức của hắn lại chưa từng nghe qua ba thứ này.

- Ba loại đồ vật này, đi nơi nào trong hỗn độn hải dương tìm?

- Kim Linh Ngân Sa, Cửu Thiên Linh Lung Thạch chỉ có một ít tiểu thế giới có... Như thế giới Cửu Thiên ngươi đi qua lúc trước, ngươi có thể tìm thấy tại nơi đó nhưng Hỗn Độn Hàn Tinh chỉ sợ trong tam giới chỉ có cường giả phong vương mới có.

Tĩnh Tâm nói.

Sau khi tam giới chiến trường mở ra, Nhiếp Vân từng dựa theo Nhiếp Đồng phân phó quay về thiên địa lục đạo một lần, hăn đi ngang qua thế giới Cửu Thiên, tuy chưa tiến vào qua, Tĩnh Tâm lúc ấy cũng đã thuận theo hắn cho nên biết rõ một ít chuyện.

- Nếu thế giới Cửu Thiên có, tìm được vô cùng đơn giản, đồ vật trong cung của cường giả phong vương... Chỉ sợ không dễ dạt được.

Nhiếp Vân cau mày.

Trước kia hắn không sợ thế giới Cửu Thiên, hiện tại càng không quan tâm, chỉ cần có bảo bối, bằng vào thủ đoạn của hắn có thể đạt được dễ dàng, nhưng bảo vật lại nằm trong cung điện của cường giả phong vương thì phiền toái.

Mỗi một vị cường giả phong vương tuy nhiên khống chế một đại thế giới, nhưng trên thực tế cũng không ở ở trong đại thế giới, mà là giấu ở gần chí tôn vực của mình, nằm trong không gian đặc thù.

Tỷ như Bích Hải Huyền Thiên là trụ sở của A Dục Vương, Thiên Hư cung là trụ sở của Hỗn Độn Vương, Tuyệt Sát Thần Điện là hang ổ của Tuyệt Sát Vương.

Những địa phương này thuộc về nơi cuối cùng của cường giả phong vương, phòng ngự nghiêm mật không nói, hơn nữa bản tôn bọn họ ở đó, một khi bị bắt hẳn phải chết không nghi ngờ.

Muốn đi bên trong tìm cái gì Hỗn Độn Hàn Tinh, quả thực là nhiệm vụ không thể nào hoàn thành.

- Nếu như quá khó khăn, trước hết không đi! Dù sao cho dù hiện tại thực lực của ta có lẽ giúp ngươi cường đại hơn vài phần.

Tĩnh Tâm nháy mắt vài cái sau đó cười nói ngọt ngào.

- Không đi không có khả năng!

Vừa rồi đắc tội ba đại cường giả phong vương, bọn họ sẽ không buông tha ta, một khi có cơ hội, tuyệt đối sẽ đánh chết ta.

Nhiếp Vân lắc đầu:

- Như vậy đi, đi tìm Kim Linh Ngân Sa, Cửu Thiên Linh Lung Thạch trước, Hỗn Độn Hàn Tinh lại nói sau.

Hiện tại hắn triệt để đắc tội chết ba đại cường giả phong vương, nếu không đánh chết đối phương cũng chỉ có thể mau chóng khôi phục Chân Huyết Vương Quan.

Nếu không, một khi ba người bọn họ xử lý xong công việc thì ban thân mình xong đời.

Về phần Nhiếp Đồng nhất định sẽ giúp trợ chính mình... Nhưng Nhiếp Vân không hi vọng mang vận mệnh ký thác lên người kẻ khác, huống chi là đệ đệ đã cứu hắn nhiều lần.

Hiện tại hắn phải giải quyết khó khăn vì Nhiếp Đồng, cũng không phải muốn làm kẻ liên lụy.

- Đó chính là... Thế giới Cửu Thiên?

Tĩnh Tâm hỏi.

- Ân!

Nhiếp Vân gật đầu, nhìn sang nữ hài trước mặt.

- Đúng thế, hiện tại Chân Huyết Vương Quan đã chữa trị, ta có thể sử dụng vương miện đối chiến người khác hay không?

Tuy Chân Huyết Vương Quan còn không khôi phục tới mức đỉnh phong nhưng xem uy thế lúc trước, đã biết rõ hơn xa nửa bước phong vương thần binh, nếu như dùng nó đối chiến, cho dù phong vương sứ giả đồng thời tới cũng không sợ.

- Nếu như... Chủ nhân không muốn bị lực cắn trả hút khô, có lẽ có thể trực tiếp sử dụng!

Vẻ mặt Tĩnh Tâm cổ quái nói ra.

- Lực cắn tra hút khô? Có ý tứ gì?

Nhiếp Vân sửng sốt.

- Rất đơn giản, ngươi bây giờ lui ra ngoài, nhìn Chân Huyết Vương Quan chẳng phải sẽ biết?

Tĩnh Tâm cũng không giải thích.

- Tốt!

Ý thức Nhiếp Vân rời khỏi không gian vương miện, bản tôn đang ở trong nạp vật thế giới, nghe thế cũng lui ra ngoài.

Ý thức trở về, ngẩng đầu nhìn vương miện chói mắt.

Đưa bàn tay về phía trước.

PHỐC!

Còn chưa tới trước mặt, một đạo lực lượng khổng lồ bao phủ thân thể hắn,
hắn lập tức bay ngược ra sau và phun máu tươi như suối.

- Lực cắn trả thật là mạnh!

Cánh tay nhoáng lên một cái, thân thể ổn định lại, trong lòng Nhiếp Vân có chút hoảng sợ.

Nếu như không phải đang ở trong Nạp Vật thế giới, nếu như là ở bên ngoài, chỉ tính riêng lực cắn trả lần này cũng có thể khiến cho hắn vứt bỏ nửa cái mạng của mình.

Đây còn là Chân Huyết vương quan đã bị hao tổn, nếu như quả thực khôi phục, khôn biết ẽ mạnh bao nhiêu chứ?

- Ta đã nói trước rồi, ngươi còn không tin...

Tĩnh Tâm xuất hiện ở trước mặt hắn, vẻ mặt vô tội nói.

- Không phải ngươi đang nắm Chân Huyết vương quan trong tay hay sao? Sao ta vẫn không thể đụng chạm được chứ?

Nhiếp Vân có chút kỳ quái hỏi.

Trước đó chém giết cỗ ý chí kia, Tĩnh Tâm đã hoàn toàn nắm Chân Huyết vương quan trong tay, dựa theo đạo lý mà nói, chẳng khác nào hắn đã luyện hóa được món bảo vật này. Thế nhưng không ngờ minh lại bị bảo vật đả thương.

Đây là tình huống gì chứ?

- Đúng là ta đã nắm giữ toàn bộ Chân Huyết vương quan, nhưng mà... Thực lực của chủ nhân quá thấp, còn không có đạt tới thực lực Phong vương. Cho nên cho dù luyện hóa thần binh Phong vương thì cũng không sử dụng được. Như vậy cũng giống như trẻ con sử dụng chùy vậy, cho dù có cầm cũng cầm không thể nhấc lên được. Sao có thể dùng được chứ?

Tĩnh Tâm lè lưỡi, có chút bất đắc dĩ nói.

- Ách... Ý của ngươi là, thực lực của ta không tới Phong vương thì sẽ không sử dụng được món pháp bảo này?

Nhiếp Vân buồn rầu.

Quá bực bội a. Nếu như không đạt tới thực lực Phong vương thì không thể dùng Chân Huyết vương quan, đắc tội với ba đại cường giả Phong vương mới giành được vật này, thế nhưng cuối cùng lại là bài trí hay sao?

Mặc dù phiền muộn, thế nhưng chỉ cần suy nghĩ kỹ một chút cũng đã hiểu rõ.

Thực lực và binh khí phối hợp hoàn hảo với nhau, thực lực không bằng, nếu như cưỡng ép sử dụng binh khí lợi hại. Như vậy không những không có tác dụng, ngược lại còn sẽ phải chịu cắn trả. Cũng giống như ban đầu ở Hư Vô Giới vậy. Thực lực mọi người bị áp súc đến năm trăm đầu đại đạo. Cho dù có thần binh Chúa Tể thì cũng không có cách nào sử dụng được. Chỉ có thể ngoan ngoãn sử dụng Hỗn Độn thần binh mà thôi.

- Chủ nhân không thể dùng. Thế nhưng ta có thể sử dụng a! Chân Huyết vương quan cũng đồng nghĩa với ta, pháp bảo càng mạnh thì ta cũng càng lợi hại. Chỉ cần chủ nhân gọi một tiếng, ta có thể làm tay đấm miễn phí cho chủ nhân a.

Tĩnh Tâm cười hắc hắc.

- Ách, cũng đúng.

Nhiếp Vân gật đầu, mới vừa rồi hắn đã quên mất Tĩnh Tâm. Nàng thân là khí linh, đương nhiên có thể ung dung nắm toàn bộ pháp bảo trong tay. Vừa mới nói xong hắn hơi có chút sững sờ:

- Không phải mới vừa rồi ngươi nói sau khi Chân Huyết vương quan được chữa trị thì mới có thể hóa hình đi ra được đúng không?

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện