- Trải qua vô số lần thử nghiệm, bọn họ đã phát hiện ra, những thi thể này khi còn sống am hiểu giết chóc, thôn phệ, trong đầu có ý niệm hỗn loạn cực mạnh. Đây là thứ mà không có bất kỳ một vị tu luyện giả nào có thể chống cự! Cho nên, nếu muốn chiếm thân xác của những thi thể này. Tu luyện giả bình thường không thể nào làm được, thứ duy nhất có thể làm được cũng chỉ có thiên đạo thế giới mà thôi.
- Hơn nữa ý thức của những thiên đạo này lại không thể quá mạnh mẽ, nếu như quá mạnh mẽ thì thi thể sẽ sinh ra lực kháng cự cực mạnh. Nếu như quá yếu thì vừa mới gia nhập cũng sẽ bị lập tức giết chết.
Nhiếp Đồng chậm rãi nói.
- Thì ra là như vậy...
Rốt cuộc Nhiếp Vân đã hiểu chuyện gì xảy ra. Hóa ra A Dục Vương hao hết trăm ngàn cay đắng để cho thiên đạo sinh ra ý chí, cũng không phải là tàn nhẫn giết chóc, làm cho thi thể đoạt xá sống lại. Mà để cho thiên đạo đoạt xá!
Chẳng trách sau khi mình tỉnh lại, nói không nhớ ra được bất cứ chuyện gì, đám người Yến Huy lại không có chút hoài nghi nào, ngược lại còn cảm thấy may mắn, vui vẻ.
Nếu như đám thi thể kia sống lại, cho dù cái gì cũng quên đi, thế nhưng khí tức sát lục trên người lại không có cách nào che dấu được!
Như vậy có thể thấy được, hắn đã là thành công! Chính vì vậy, đối phương mới gọi mình là Đại thống lĩnh, thái độ cung kính, để mặc cho hắn muốn làm thế nào cũng được.
Hóa ra tất cả căn nguyên đều ở chỗ này, tất cả suy đoán trước đó... Đều là sai lầm.
Hắn đã hiểu lầm A Dục Vương.
Sau khi những chuyện này, Nhiếp Vân mới biết được đám người A Dục Vương đã bỏ ra những thứ gì. Trực tiếp tử vong thì dễ dàng, thế nhưng trên lưng cõng danh tiếng tư thông với địch, bị thế nhân lên án. Mà chuyện này hắn lại có thể kiên trì được ức vạn năm, quả thực, quả thực quá khó khăn cho đối phương.
Khó trách ban đầu hắn đã hoài nghi, cơ hồ người người trong tam giới đều biết đám người A Dục Vương liên hợp chém giết Tu La vương. Thậm chí rất nhiều tin đồn đều gây bất lợi cho bọn họ, tạo thành một nhận định ảnh hưởng tới thanh danh của bọn hắn. Thế nhưng bây giờ hắn mới hiểu được, những tin đồn này trên thực tế đều là do bọn họ thả ra ngoài. Khiến cho tất cả mọi người tiếp nhận sự thật này. Mà nếu như dị tộc thực sự xâm lấn lần nữa thì cũng sẽ khiến cho đối phương tin tưởng chuyện như vậy.
- Như vậy... Tàn hồn của Tu La vương mang Hỗn Độn căn nguyên đi tới đâu?
Hít sâu một hơi, đè nén tâm cảnh có chút không yên của mình, Nhiếp Vân lại hỏi.
Tứ đại vương giả bởi vì Hỗn Độn đại dương cho nên đã bỏ ra cái giá cực kỳ lớn mà người thường không thể nào tiếp nhận được. Tu La vương này mặc dù không phải là đệ đệ hắn. Thế nhưng quên mình vì người mà lại thà bỏ qua tu vi và tính mạng toàn thân để đổi lấy bình yên cho tam giới. Người này đáng để tôn kính.
- Hắn đi nơi nào, ca ca, chẳng lẽ ca ca không đoán ra được hay sao?
Vẻ mặt Nhiếp Đồng cười khổ.
- Ta có thể đoán được sao? Chẳng lẽ... Hắn đi Thiên địa lục đạo?
Nhiếp Vân có chút sửng sốt, trong lòng sóng gió ngập trời.
Nói như vậy đứng lên, chuyện Tu La vương xuất hiện ở trong Thiên địa lục đạo cũng không có gì là kỳ quái nữa.
- Không sai. Đúng là đi tới Thiên địa lục đạo. Bất quá, trước đó Thiên địa lục đạo trước không tồn tại, mà là một tiểu thế giới do Tu La vương tổn hao một cái giá vô cùng lớn sáng tạo ra.
Nhiếp Đồng nói.
- Tốn một cái giá lớn? Sáng tạo? Ý của đệ là Thiên địa
lục đạo không phải là do Hỗn Độn đại dương tự nhiên hình thành, mà là thế giới được tạo ra?
Nhiếp Vân vô cùng kỳ quái hỏi.
Thế giới bên trong Hỗn Độn đại dương phần lớn đều là tự nhiên hình thành. Được đại dương thai nghén, giống như Cửu Thiên thế giới vậy. Vốn hắn tưởng rằng Thiên địa lục đạo cũng là như vậy. Sao nghe lời đối phương lại không quá giống vậy chứ?
- Là chế tạo ra. Hơn nữa lại tốn cái giá cực kỳ lớn. Lớn tới mức ca ca không dám tưởng tượng ra a.
Nhiếp Đồng nói. Trong thanh âm của hắn dường như còn mang theo vẻ không tưởng tượng nổi.
Xem ra, cho dù đã đón nhận tin tức này thì trong lòng hắn vẫn có chút không dám tin tưởng.
- Lớn tới mức không dám tưởng tượng?
Nhiếp Vân cười một tiếng:
- Khi đó Tu La vương bất quá chỉ là một đạo tàn hồn mà thôi. Cái giá lớn nhất cũng chính là Hỗn Độn căn nguyên, chẳng lẽ Thiên địa lục đạo là do Hỗn Độn căn nguyên tạo thành hay sao?
- Đúng vậy, Thiên địa lục đạo chính là thế giới do Hỗn Độn căn nguyên hình thành!
Nhiếp Đồng gật đầu.
- Cái gì?
Nhiếp Vân giật mình.
Mới vừa rồi hắn cũng chỉ thuận miệng nói một câu mà thôi. Căn bản không có hy vọng gì trúng. Thế nhưng nghe thấy đối phương xác nhận. Lúc này hắn mới biết đối phương đã trả cái giá lớn thế nào. Lớn tới mức khiến cho người ta chậc lưỡi hít hà.
Hỗn Độn căn nguyên tạo thành Thiên địa lục đạo. Chuyện này...
- Có phải ca ca cảm thấy không quá tin tưởng được hay không?
Thấy vẻ mặt của hắn như vậy, Nhiếp Đồng biết hắn đang nghĩ cái gì, lại giải thích:&- Ca ca thử nghĩ mà xem, mặc dù Thiên địa lục đạo là tiểu thế giới. Thế nhưng có phải lại có rất nhiều khác biệt với những tiểu thế giới khác hay không?
- Khác biệt sao?
Nhiếp Vân trầm tư.
Nếu như nói khác biệt đúng là có rất nhiều, nhưng mà đầu tiên chính là tu luyện!
Thiên địa lục đạo tu luyện đan điền, đan điền đại biểu cho đại đạo, so với đại đạo còn cao cấp hơn, tu luyện giả đan điền. Rất rõ ràng so với người đơn thuần lĩnh ngộ đại đạo, còn có thực lực mạnh hơn!
Hơn nữa, người từ trong Thiên địa lục đạo đi ra ngoài. Tốc độ tu luyện đặc biệt nhanh, hơn nữa cơ hồ không có quá nhiều hạn chế cấp bậc, giống như đám người Lạc Khuynh Thành vậy. Nếu như có được tài nguyên của những tu luyện giả trong Tà Nguyệt Chí Tôn vực, tiến bộ của bọn họ khi đó tuyệt đối sẽ đạt tới mức kinh hãi thế tục!
Dựa theo lẽ thường mà nói, tiểu thế giới như vậy, mặc dù có thiên tài xuất hiện, mấy ức năm xuất hiện một người đã là tốt lắm rồi. Cho dù nghịch thiên tới đâu, thoáng cái lại xuất hiện nhiều người như vậy. Nói không kỳ quái là giả.
Trước đó hắn đã cảm nhận được chuyện này không bình thường. Bây giờ nhắc tới, trong lúc nhất thời hắn đã hiểu ra.
- Thiên địa lục đạo bị Tu La vương tiêu diệt vô số lần. Vì sao mỗi một lần lại có thể nhanh chóng sinh sôi ra nhân loại như vậy? Lại còn lần nữa củng cố không gian vững chắc?