- Trước đó Tu La vương luyện hóa phù lục Phong vương vô cùng đơn giản a. Không có cách nào luyện hóa, xem ra... Ca ca thực sự không là vương giả Thiên Vị kia rồi.
Vốn hắn tưởng rằng ca ca chính là vương giả Thiên Vị trong truyền thuyết kia. Một khi luyện hóa phù lục Thiên Vị, thực lực sẽ đột nhiên tăng mạnh, thuận lợi cứu Hỗn Độn đại dương đang ở trong nguy nan. Thế nhưng bây giờ xem ra, dường như không có đơn giản như vậy a.
- Đúng vậy, bất quá cũng không cần thương tâm. Đã tìm được phù lục Thiên Vị, như vậy cũng là bảo đảm vị vương giả kia thực sự có tồn tại. Chi cần chúng ta tìm được chủ nhân chân chính của nó. Khi đó nhất định cũng sẽ có thể tiêu diệt dị tộc, cứu được Hỗn Độn đại dương như cũ.
Nhìn thấy vẻ mặt của đệ đệ như vậy, Nhiếp Vân an ủi nói.
- Chủ nhân chân chính? Nào có dễ tìm như vậy a...
Nhiếp Đồng khẽ lắc đầu một cái.
Tu La vương không ngừng hủy diệt Thiên địa lục đạo, không biết đã kéo dài bao nhiêu lần, cũng không biết đã tốn bao nhiêu thời gian. Vốn hắn tưởng rằng vị ca ca trước mắt này chính là vương giả Thiên Vị tuân theo đại khí vận của Hỗn Độn đại dương kia. Thế nhưng nếu ca ca không phải, như vậy bọn hắn phải đi đâu tìm chứ?
Cũng không thể bảo hắn lần nữa hủy diệt Thiên địa lục đạo, tiếp tục đi tìm người có đại khí vận a!
- Ồ? Không đúng a, ca ca, nếu như ca ca không phải l àvương giả Thiên Vị. Như vậy sao Hỗn Độn kim bia lại có thể biến thành màu vàng? Chúng ta sao có thể chiến thắng được Tu La vương cơ chứ?
Dường như Nhiếp Đồng vẫn còn chưa từ bỏ ý định.
Từ đầu tới cuối hắn vẫn không nghĩ thông được, nếu như ca ca không phải là vương giả Thiên Vị. Vậy vì sao bọn họ vừa mới tiến vào Tà Nguyệt Chí Tôn vực thì Hỗn Độn kim bia đã đổi màu sắc. Sao Thiên địa lục đạo lại có thể dừng tai ác bị diệt. Thậm chí còn chém giết được Tu La vương a?
- Chuyện này ta cũng không biết, chẳng lẽ đệ mới là vương giả Thiên Vị?
Nhiếp Vân nhìn về phía đệ đệ mình.
Ý niệm của Tu La vương là Nhiếp Đồng giết chết. Nếu nói lúc tiến vào Tà Nguyệt Chí Tôn vực thì cũng là hai người bọn họ đồng thời tiến vào. Chẳng lẽ vương giả Thiên Vị này chính là đệ đệ của hắn?
- Đương nhiên không phải, đệ là Tu La vương a. Không thể nào còn là vương giả Thiên Vị được. Đây là định lý không thể sửa đổi ở trong Hỗn Độn a.
Nhiếp Đồng lắc đầu, cắt đứt suy đoán không đáng tin này của Nhiếp vân, hai hàng lông mày nhíu lại một chỗ, cẩn thận nhớ lại cảnh tượng lúc tiến vào Tà Nguyệt Chí Tôn vực ban đầu.
- Lúc tiến vào Tà Nguyệt Chí Tôn vực là hai người chúng ta, nếu như nói còn có sinh mạng nào khác hay không thì cũng chỉ có Tiểu linh. Bất quá hắn thân là khí linh của Thiên Huyền điện, không thể nào là chủ nhân của phù lục Thiên Vị... Có phải còn có người nào mà chúng ta chưa từng nghĩ tới hay không?
Cảnh tượng lúc hai người vừa mới gia nhập Tà Nguyệt Chí Tôn vực xuất hiện ở trong đầu Nhiếp Đồng. Một lát sau, đột nhiên vẻ mặt hắn lập tức biến sắc, thanh âm của hắn có chút run rẩy.
- Ca ca, thân thể của ca ca... Có phải đã từng dung hợp với máu của Lăng Nguyệt tẩu tử hay không?
- Đúng vậy.
Nhiếp Vân khẽ gật đầu một cái.
Hai người bọn họ thành thân, song tu tu luyện, hòa hợp gắn bó, máu tươi, lực lượng quán thông lẫn nhau, hòa vào làm một thể. Chính vì vậy Đạm Đài Lăng Nguyệt mới có thể một lần hành động đột phá
cảnh giới Tiên Quân!
Cho nên, đừng nói là máu tươi, ngay cả linh hồn thì hai người cũng đã từng mở rộng qua với đối phương. Cũng đã từng giao dung qua, chẳng lẽ là bởi vì... như thế. Cho nên không có cách nào luyện hóa được phù lục Thiên Vị hay sao?
Chuyện này cũng quá không thể tưởng tượng được a!
Thế nhưng nhìn bộ dáng khẩn trương của Nhiếp Đồng cũng không giống như giả bộ, chẳng lẽ đệ đệ thực sự phát hiện ra cái gì hay sao?
Trong lòng Nhiếp Vân tràn ngập kỳ quái nhìn qua, hắn muốn đệ đệ giải thích cho hắn một chút.
- Được rồi... Thực ra là như vậy!
Dường như Nhiếp Đồng đã nghĩ thông suốt cái gì đó. Vẻ mặt cười khổ, lại tiến lên đón ánh mắt kỳ quái của ca ca. Hắn lắc đầu một cái rồi nói.&- Đệ đã biết vị vương giả Thiên Vị này rốt cuộc là ai rồi.
- Là ai?
Mới vừa rồi còn nói không biết là ai, cảm thấy không có hy vọng gì. Thế nhưng trong nháy mắt đã nghĩ đến, chẳng lẽ...
Vẻ mặt Nhiếp Vân lập tức biến sắc, toàn thân có chút run rẩy:&- Chẳng lẽ ý đệ là.. Lăng nguyệt là vương giả Thiên Vị? Ta bởi vì linh hồn, lực lượng từng giao dung với nàng cho nên vừa mới tiến vào Tà Nguyệt Chí Tôn vực đã khiến cho Hỗn Độn kim bi biến hóa màu sắc hay sao?
Chỉ hỏi một câu về Đạm Đài Lăng Nguyệt, ngay sau đó lại nói đã biết vương giả Thiên Vị là ai. Cho dù Nhiếp Vân có ngu ngốc hơn nữa thì cũng biết đệ đệ đang nghĩ tới điều gì.
Chẳng qua là... Không phải Lăng Nguyệt đã biến thân thành thiên đạo hay sao? Sao lại là vương giả Thiên Vị gì đó cơ chứ?
- Đúng vậy.
Nhiếp Đồng cũng không phủ nhận mà gật đầu một cái:
- Ca ca đừng có gấp, những chuyện này cũng chỉ là đệ suy đoán mà thôi. Người có thể là vương giả Thiên Vị đầu tiên phải có tác dụng rất quan trọng trong cuộc chiến với Tu La vương. Người lúc ấy có thể tạo ra tác dụng cũng chỉ có mấy người. Ca ca, đệ, Lăng Nguyệt tẩu tử, Tu Du Tẩu tiền bối, tiểu Long... Mặc dù Tu La vương là bị ca ca chém giết. Thế nhưng ca ca lại không phải là vương giả Thiên Vị. Như vậy mấy người còn lại rất có thể. Mà đệ chỉ suy nghĩ tới mấy người có ảnh hưởng lớn nhất với ca ca mà thôi! Mặc dù Tu Du Tẩu tiền bối đã đưa cho ca ca Cửu Chuyển Niết Bàn công, Linh tê luyện thể quyết, khiến cho thực lực của ca ca nhanh chóng tăng lên. Thế nhưng nếu nói tới người có ảnh hưởng lớn nhất tới ca ca, nhất định là tẩu tử!
- Đúng vậy!
Nhiếp Vân cũng không phủ nhận chuyện này.
Mặc dù hắn từ Khí Hải đại lục một mực đi về phía trước. Chỗ dựa chủ yếu chính là công pháp Cửu Chuyển Niết Bàn công cùng với Linh tê luyện thể quyết. Thế nhưng nếu nói người có ảnh hưởng lớn nhất tới hắn, nhất định là Đạm Đài Lăng Nguyệt.
Không có phần tình cảm này thì hắn sẽ không thể kiên trì đi tiếp được tới Thiên địa lục đạo. Thậm chí lại còn chiến đấu với tất cả đại năng. Cũng chính vì vậy hắn mới có thể đạt được tiến bộ nhanh như vậy, đạt được thành tựu vô thượng huy hoàng.