Vô Tận Đan Điền

Phá giải trận pháp


trước sau

Bích Nhi tiểu thư không nghĩ tới chỉ chạy đến một góc thả ra lực lượng, liền xuất hiện tình huống như vậy, không nhịn được nhìn về phía thiếu niên, muốn từ trong miệng hắn lấy được câu trả lời.

- Trước hội hợp với Chí Hào tướng quân đã!

Nhiếp Vân cũng không giải thích, mà lôi kéo hai người vội vàng đi vào khu trống không.

Chí Hào tướng quân tràn đầy cảnh giác cảm nhận được trận pháp biến hóa, còn không có hiểu rõ chuyện gì xảy ra, nghe được sau lưng truyền tới tiếng bước chân, xoay đầu lại, thấy rõ dung mạo của mấy người, không nhịn được sửng sốt một chút:

- Sao các ngươi lại tiến vào?

Khi hắn đi vào, mãnh liệt yêu cầu ba người ở bên ngoài chờ, sao nhanh như vậy đã tới rồi? Hơn nữa chung quanh cái gì cũng không nhìn thấy, bọn họ làm sao tìm được?

- Đừng nói những thứ này, Chí Hào tướng quân, ta hy vọng ngươi có thể dựa theo sự phân phó của ta làm một chuyện!

Nhiếp Vân mở miệng nói.

- Nghe ngươi phân phó?

Chí Hào tướng quân nhướng mày.

Mặc dù Chí Hào doanh không lớn, nhưng dù sao cũng là một trong chín thế lực lớn, để cho hắn nghe một thiếu niên không rõ lai lịch, vẫn còn có chút không muốn.

- Phụ thân, ngươi nghe hắn đi, là hắn mang chúng ta tới, cũng là hắn dẫn Cầu Long Thú đi...

Thấy nét mặt của phụ thân, Bích Nhi tiểu thư vội nói.

- Hắn?

Chí Hào tướng quân sửng sốt, do dự một chút, chân mày nhíu lại chậm rãi dãn ra, gật đầu một cái nói:

- Được! Muốn ta làm gì, ngươi nói đi!

- Làm phiền!

Chí Hào tướng quân thân là cường giả Hoàng cảnh, mà Nhiếp Vân bất quá Vương cảnh trung kỳ, làm sao có thể nghe theo phân phó của hắn, đã làm xong tính toán xấu nhất, thậm chí quyết định tiết lộ một ít chuyện, để cho đối phương tin phục, không nghĩ tới còn chưa lên tiếng, Bích Nhi tiểu thư liền thuyết phục, không nhịn được thở phào nhẹ nhõm.

- Tướng quân có thể đứng ở chỗ này, cũng đã đoán ra chỗ này là trung tâm nhất của Ngũ Hành Di Quang trận, bây giờ ta muốn ngươi làm rất đơn giản, là dùng hết toàn lực đánh mặt đất!

Biết đối phương thân là tướng quân nhất ngôn cửu đỉnh, nếu đã đáp ứng nghe mình phân phó, chắc chắn sẽ không trở quẻ, Nhiếp Vân cũng không kiểu cách, trực tiếp mở miệng nói.

Thời điểm tới, Nhiếp Vân đã đoán ra, địa phương của Chí Hào tướng quân chính là trung tâm nhất của trận pháp, địa phương ngũ hành cân bằng, có thể tìm tới nơi này, xem ra vị tướng quân kia đối với trận pháp cũng có hiểu rõ sâu đậm.

- Dùng hết toàn lực công kích mặt đất?

Chí Hào tướng quân nhíu mày một cái.

Không nghĩ biện pháp phá trận, công kích mặt đất làm gì?

Trong lòng kỳ quái, lại không cự tuyệt, gật đầu:

- Các ngươi thối lui ra bên ngoài đi!

Nói xong hít sâu một hơi, giơ lên trường thương trong tay, hai mắt như có điện mang lóe lên.

Đám người Nhiếp Vân biết một kích toàn lực của cường giả Hoàng cảnh rất phi phàm, dư âm cũng không phải là bọn họ có thể chống lại, lúc này đều lui ra ngoài.

Thân thể của Chí Hào tướng quân búng một cái, chậm rãi bay lên, nhướng mày, thân ở trên không trung chợt đổi ngược, người trên thương dưới, thẳng tắp đâm xuống mặt đất.

Thân thương phối hợp lực lượng đặc hữu của Hoàng cảnh, tựa như tuệ tinh rơi xuống đất, sơn nhạc sụp đổ.

Ầm!

Thẳng tắp đánh về phía mặt đất.

Dựa theo tình huống bình thường, thân thương sắc bén, mặt đất mềm yếu, dưới một thương, người sau nên bị đâm ra một lỗ to, thân thương cắm sâu vào mới phải, ai ngờ mủi thương vừa tiếp xúc mặt đất, lập tức phát ra nổ ầm, tốc độ tiến tới của mủi thương tựa hồ bị một lực lượng đặc thù trở ngại, không cách nào tiến tới.

- Hừ!

Thấy dưới một kích, ngay cả mặt đất cũng không đụng phải, sắc mặt của Chí Hào tướng quân đỏ lên, tức giận hừ một tiếng.

Nương theo thanh âm, lực lượng cuồng bạo từ trong cơ thể xông ra, dọc theo cánh tay phối hợp thân thương lần nữa đâm xuống.

Rào!

Khí lãng lấy hắn làm trung tâm phát ra chung
quanh, đám người Nhiếp Vân cách thân thương đã rất xa, vẫn cảm thấy một lực lượng hung mãnh như nước thủy triều đánh tới, không nhịn được dùng hết toàn lực chống cự.

Rắc rắc!

Thời điểm bọn họ cảm thấy không đở được cổ lực lượng này, bên tai rõ ràng nghe được thanh âm trứng gà tan vỡ, mới đầu còn có chút yếu ớt, không nghe rõ, để cho người ta không xác định, sau đó dần dần mở rộng, tựa như tạo thành một đạo hồng lưu, càng ngày càng vang.

Rắc rắc! Rắc rắc! Rắc rắc!

Tựa như dọc theo giòng suối tìm được thác nước, thanh âm từ xa đến gần, càng ngày càng lớn, cho đến mặt đất cũng bắt đầu run rẩy.

- Cái này...

Nương theo thanh âm tăng lớn, cảm giác bị áp bách tùy theo giảm nhỏ, lúc này mới phát hiện Chí Hào tướng quân đã ngưng công kích, đứng tại chỗ, nhắm nhìn bốn phía, mặt không thể tin được.

- Phụ thân, thế nào?

Nhìn dáng vẻ của phụ thân, Bích Nhi tiểu thư vội vàng đi tới.

- Trận pháp... Phá!

Chí Hào tướng quân nuốt nước miếng một cái.

- Phá?

Bích Nhi, Phí Đồng đồng thời nhìn, quả nhiên thấy sương mù chung quanh giống như khối băng bị gõ bể, xuất hiện từng kẽ hở, trạng thái cố định dần dần sụp đổ.

Loại sụp đổ này giống như quân bài domino, lẫn nhau dây dưa, càng lúc càng nhanh, đến cuối cùng, lấy tốc độ mà tất cả mọi người không thấy rõ biến mất.

Hô!

Một đạo cuồng phong quét qua, lúc này mọi người mới phát hiện, vẫn đứng ở trong sơn động, sương mù, trận pháp mới vừa rồi, tựa như một trận xuân mộng, không có lưu lại chút dấu vết nào.

- Đánh mặt đất, tương đương với đánh Thổ thuộc tính liên kết ngũ hành, thì ra là như vậy, thì ra là như vậy Ta hiểu!

Trận pháp hoàn toàn tiêu tán, Chí Hào tướng quân giờ mới hiểu được, lần nữa nhìn về phía Nhiếp Vân, trong mắt tràn đầy khâm phục.

Mới vừa rồi để hắn nghe đối phương ra lệnh, trong lòng vẫn có mâu thuẫn rất lớn, đường đường tướng quân, cường giả Hoàng cảnh, nghe theo một gia hoả không rõ lai lịch nói, đổi thành người nào cũng sẽ không thoải mái.

Lúc này, thành công phá trận mới hiểu được mục đích của đối phương, trong lòng cực kỳ bội phục.

Loại phương pháp phá trận này, không thể tưởng tượng nổi, kỳ tư diệu tưởng làm người ta xem thế là đủ rồi, cho dù là hắn, cho nhiều thời gian hơn nữa, cũng không nghĩ ra được.

- Phụ thân, trận pháp rốt cuộc phá như thế nào? Bởi vì công kích mặt đất sao?

Thấy trận pháp phá giải, lần nữa trở lại sơn động, Bích Nhi tiểu thư thở phào nhẹ nhõm, mặt kỳ quái nhìn tới.

Không chỉ nàng kỳ quái, Phí Đồng cũng cảm thấy không giải thích được, sao tướng quân đâm mặt đất, trận pháp liền phá?

Ngũ Hành Di Quang trận thật chỉ đơn giản như vậy?

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện