Vô Tận Đan Điền

Nhận tội


trước sau

- Ngươi hèn hạ! Có chuyện gì trực tiếp dùng với ta, không nên động bọn họ, bọn họ đều vô tội...

Chí Hào tướng quân hét.

Hắn nằm mơ cũng không nghĩ tới đối phương hèn hạ như vậy, đường đường cường giả Hoàng cảnh của Hỏa Thần tông, lại dùng loại thủ đoạn này!

- Vô tội? Hắc hắc!

Binh sĩ thiết giáp kia cười lạnh:

- Ta bây giờ hoài nghi, bọn họ đều là đồng lõa giết chết chấp pháp đội, chỉ cần ngươi một ngày không thừa nhận, bọn họ... liền chạy trời không khỏi nắng!

- Ngươi...

Tâm của Chí Hào tướng quân giống như bị đao cắt, muốn phản kháng lại lực bất tòng tâm.

Đối phương đây là trần trụi uy hiếp, chỉ cần không thừa nhận, những người này tất nhiên sẽ chết, mà thừa nhận... tương đương với mang đến phiền toái cho Phổ Thiên hoàng triều, hơn nữa nhìn bọn họ lòng dạ độc ác, khẳng định cũng sẽ không bỏ qua đám huynh đệ này!

Chẳng lẽ Chí Hào doanh rong ruỗi chiến trường nhiều năm, lại toàn quân bị diệt ở chỗ này?

- Được... Chỉ cần không động thủ với bọn họ, ta có thể thừa nhận chấp pháp đội là ta ra tay!

Do dự hồi lâu, Chí Hào tướng quân thấy đối phương tùy thời sẽ giết người, không thể làm gì khác hơn là cúi đầu.

- Không... Tướng quân không thể thừa nhận...

Nghe tướng quân nói như vậy, tất cả binh sĩ đồng thời hô lên, trong nháy mắt lệ rơi đầy mặt

Bọn họ biết, tướng quân thừa nhận là vì giữ tánh mạng của bọn họ!

Cũng biết, chỉ cần thừa nhận, khẳng định khó xoay mình, sinh tử không do mình khống chế.

Trước không nói bát đại thế lực liên hiệp áp bách, chỉ nói Phổ Thiên hoàng triều là quyết không thể bỏ qua cho một “hung thủ” tru diệt người mình!

Càng phải cho bảy đại thực lực khác một câu trả lời!

Vô luận bên nào đều không thể sống!

- Thừa nhận là tốt rồi, đây là Linh Hồn Tỏa Tội Thư, ngoan ngoãn thừa nhận, linh hồn của ngươi sẽ khóa lại, không thể phản cung! Tới, bắt đầu đi!

Binh sĩ thiết giáp vốn tưởng rằng còn cần giết nhiều người hơn mới có thể làm cho hắn khuất phục, không nghĩ tới chỉ giết một cái, liền thừa nhận “tội danh”, không khỏi cười một tiếng.

Linh Hồn Tỏa Tội Thư, là một vị cường giả chủ tu hình pháp Đại Đạo lưu lại, một khi thừa nhận tội danh, linh hồn giam cầm, không cách nào phản kháng, dù sau này tìm được chứng cớ, cũng không thể nào cởi bỏ tội danh.

Có thể nói là vật hết sức ác độc!

Chỉ cần bị vật này khóa lại, có thể tưởng tượng, sau này Chí Hào tướng quân sẽ sống không bằng chết! Cho dù sau này người của Phổ Thiên hoàng triều lần nữa thẩm tra, cũng sẽ kết luận hắn là hung thủ!

- Tướng quân không muốn... Không muốn thừa nhận! Chỉ cần không thừa nhận, Linh Hồn Tỏa Tội Thư liền không thể làm gì ngươi!

- Mọi người vào sinh ra tử nhiều lần như vậy, ân tình của tướng quân đã đủ rồi, muốn chết thì cùng chết...

- Mọi người cùng nhau chết, tướng quân ngươi thừa nhận, chúng ta sống cũng không có gì thú...

Tướng sĩ của Chí Hào doanh đồng loạt hô lên.

Bọn họ biết tướng quân làm như vậy là vì bọn họ, nhưng bọn hắn làm sao hy vọng tướng quân xảy ra chuyện!

Chủ ưu thần lao, chủ nhục thần chết!

Nhiều năm cùng sinh cùng tử, mọi người đã xem Chí Hào tướng quân thành bầu trời, lúc này bầu trời của mình bị khuất nhục, bọn họ làm sao có thể đáp ứng!

- Tất cả đều im miệng cho ta! Nếu như còn nhận ta là tướng quân, thì im miệng!

Chí Hào tướng quân hét lớn.

Nghe được tiếng quát của hắn, tất cả mọi người ngậm miệng, thân ảnh quỳ dưới đất không ngừng run rẩy.

Tướng quân...

Tựa hồ đoán ra hắn sẽ nói gì, nước mắt mọi người không ngừng chảy xuống.

- Chỉ cần các ngươi có thể sống, một mình ta vinh nhục được mất lại coi là cái gì! Nghe mệnh lệnh của ta, nếu như ta thật gặp nạn, bất kỳ ai cũng không thể vì ta báo thù, bất kỳ người nào cũng không thể nói ra chuyện hôm nay... nếu có vi phạm, theo như quân quy xử trí!

Chí Hào tướng quân nhìn quanh một vòng.

- Tướng quân...

Mọi người lần nữa run rẩy.

Bọn họ không phải
người ngu, sao có thể không hiểu hắn nói như vậy mục đích là gì.

Đối phương vu oan giá hoạ, khẳng định không hy vọng tin tức tiết ra ngoài, mà phương pháp tin tức không tiết ra ngoài tốt nhất chính là giết tất cả mọi người... Hắn nói ra mệnh lệnh này, là muốn giữ tánh mạng của bọn họ!

- Chẳng lẽ không nghe được? Ta lệnh các ngươi bây giờ phát bổn mạng thệ ngôn! Dám tiết lộ chuyện ngày hôm nay ra, lập tức hồn phi phách tán, trọn đời không được siêu sinh!

Thấy bộ dáng của mọi người như vậy, Chí Hào tướng quân lần nữa quát lên:

- Chẳng lẽ ngay cả mệnh lệnh của ta cũng không nghe? Đây là quân lệnh! Chỉ cần ta không chết, ta chính là tướng quân của Chí Hào doanh, đối với quân lệnh, chỉ có nghe lệnh!

- Vâng...

Biết tướng quân dụng tâm lương khổ, chúng tướng sĩ không cách nào cự tuyệt, không thể làm gì khác hơn là cắn răng gật đầu.

Nếu như không đáp ứng, cho dù tướng quân chết cũng không nhắm mắt!

Trong nháy mắt tất cả mọi người đáp ứng, phát bổn mạng thệ ngôn.

Nhưng trong lòng từng cái hạ ngoan tâm, dù hồn phi phách tán trọn đời không được siêu sinh, sau này cũng phải nói ra, không thể để cho hắn bị oan!

- Binh sĩ của ta đã phát thệ ngôn, sẽ không tiết lộ tin tức hôm nay, chỉ cần các ngươi bỏ qua bọn họ, thả bọn họ đi, ta sẽ lập tức tiếp nhận Linh Hồn Tỏa Tội Thư, hơn nữa phối hợp các ngươi!

Không biết bọn họ nghĩ cái gì, thấy thề, Chí Hào tướng quân thở phào nhẹ nhõm, nhìn về phía Quần Liêu cách đó không xa.

Thanh niên này mới là người chủ sự, chỉ có hắn đáp ứng mới có thể bảo đảm tánh mạng của tất cả mọi người.

- Bỏ qua cho bọn họ? Ngươi cảm thấy chúng ta sẽ lưu lại tai họa ngầm cho mình sao?

Quần Liêu cười lạnh nhìn tới.

Trảm thảo trừ căn, không giết những người này, tổng sẽ lưu lại hậu hoạn.

- Ngươi có thể lựa chọn không thả bọn họ đi, nhưng ta có thể bảo đảm, cho dù ngươi bắt ta cũng vô ích, mặc dù thực lực của Hoàng cảnh sơ kỳ không phải là đối thủ của các ngươi, nhưng đủ để lựa chọn chết như thế nào!

Trong mắt Chí Hào tướng quân lóe lên một đạo tàn nhẫn.

Hoàng cảnh sơ kỳ, có giới vực của mình, mặc dù không phải đối thủ của Hoàng cảnh trung kỳ, nhưng có thể tùy thời phá hủy giới vực của mình, chúa tể vận mạng của mình!

Cho dù trong thời gian ngắn có thể phong ấn lực lượng của hắn, nhưng thời điểm bát đại thế lực tới thẩm tra, nhất định sẽ cởi phong ấn, đến lúc đó, vẫn có cơ hội tự sát!

Đến lúc đó, bị người hoài nghi, chuyện sẽ không dễ xử lý như bây giờ.

- Ngươi rất tốt... Không tệ!

Ánh mắt của Quần Liêu thoáng qua một đạo tàn nhẫn, khoát tay với thuộc hạ:

- Thả tất cả bọn hắn!

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện