Vô Tận Đan Điền

Làm phản


trước sau

- Vạn Quyển Đồ? Nhiệm vụ của các ngươi cũng là lấy được Vạn Quyển Đồ?

Nhiếp Vân nhíu mày.

- Không sai, nhiệm vụ của chúng ta cũng là lấy Vạn Quyển Đồ, bất quá không sao, chúng ta nhiều người như vậy người nào lấy được cũng giống nhau!

La Hạo gật đầu.

- Người nào lấy được cũng giống nhau? Có yêu cầu khác hay không?

Nhiếp Vân kỳ quái.

Không nên a, Vạn Quyển Đồ chỉ có một phần, nếu như nhiệm vụ là muốn người lấy được mới tính hoàn thành, không nên người nào bắt được cũng giống nhau a!

Nếu không, làm sao phân thắng bại, thông qua?

Giống như chạy bộ, chỉ cần chạy đến điểm cuối, thời gian dài ngắn ra sao đều là hạng nhất... vậy cạnh tranh còn có ý nghĩa gì?

- Đương nhiên là có yêu cầu, Vạn Quyển Đồ mang theo áp lực rất lớn, ai có thể cách gần nhất, người đó càng có cơ hội đạt được truyền thừa!

La Hạo vừa nói vừa đi tới.

- Áp lực? Đơn giản như vậy?

Nhiếp Vân không nói.

Đối phương khảo hạch cũng quá đơn giản đi, mình hao hết trăm ngàn cay đắng, thiếu chút nữa chạy hộc máu, mới đi tới nơi này hoàn thành khảo hạch, đối phương chẳng qua là cách Vạn Quyển Đồ gần liền thông qua...

- Các ngươi mới vừa rồi tiến vào nơi này, có gặp phải Biên Bức không?

Có chút chưa từ bỏ ý định, tiếp tục hỏi.

Biên Bức phối hợp thạch trận, hắn sử dụng thiên phú Địa Hành Sư mới tiến vào nơi này, đối phương tốt xấu lẫn lộn, thật trải qua gặp gỡ giống như mình, hắn không tin có thể thuận lợi thông qua như vậy.

- Biên Bức? Không có Biên Bức a? Chỉ có một ít đá, chúng ta vòng một chút liền tới...

Nói chuyện không phải La Hạo, mà là Triệu Nhiễm.

- Chỉ có một ít tảngđá?

Nhiếp Vân cười khổ, thật là người so với người tức chết người, sớm biết đối phương đơn giản như vậy, hắn cũng không nhảy vào Hóa Huyết Trì.

- Chúng ta có thời gian hạn chế, nhất định phải mau bắt được Vạn Quyển Đồ, Nhiếp Vân sư huynh, chúng ta liền không khách khí!

Tùy tiện giải thích một câu, tất cả mọi người có thời gian hạn chế, nói nhiều vô ích, La Hạo lần nữa đi tới bên cạnh Vạn Quyển Đồ, đưa tay bắt tới quyển sách.

- Ta cũng đi thử một chút!

Triệu Nhiễm cũng theo sau.

- Sách áp lực không lớn, các ngươi có thể tới gần...

Thấy hai người đi tới bên cạnh, Nhiếp Vân cười một cái, chỗ sâu trong ánh mắt mang theo một tia thâm thúy.

Vạn Quyển Đồ đúng là có một ít áp lực, bất quá không lớn, bằng thực lực của bọn họ, đừng nói đến gần, bắt lại cũng có thể!

Không thể không nói bọn họ khảo hạch thực quá đơn giản...

Đang cảm khái, một bàn tay chẳng biết lúc nào lặng yên không tiếng động đi tới sau lưng.

Ầm!

Một đạo lực lượng phô thiên cái địa từ lòng bàn tay đột nhiên bùng nổ, thẳng đến lưng của hắn.

- Ngươi muốn làm gì?

Nhiếp Vân nhìn ra đánh lén chính là La Hạo, quát to một tiếng, muốn tránh né. Bất quá không còn kịp rồi, bởi vì bên kia Triệu Nhiễm cũng xuất thủ!

Hai người tiền hậu giáp kích, lực lượng giam cầm không gian, phong tỏa toàn bộ chung quanh, hai đạo lực lượng bén nhọn giống như chủy thủ đâm về phía yếu huyệt của hắn.

Thực lực hai người mạnh mẽ hơn Nhiếp Vân, lại gần người đánh lén, dưới tình huống bình thường, đừng nói Nhiếp Vân, cho dù thực lực mạnh hơn gấp mười lần, cũng không cách nào né tránh!

- Hừ!

Nhiếp Vân không có né tránh, thấy hai người đánh lén, không khỏi lộ ra vẻ thất vọng, thân thể đứng tại chỗ vừa không có tránh né, cũng không chống cự.

- Chết đi!

Thấy hắn không có phản kháng, hai người còn tưởng rằng không né tránh được, đều lộ ra hưng phấn, bàn tay đồng thời rơi vào trên người Nhiếp Vân.

Ầm!

Hai cổ lực lượng khổng lồ đồng thời đánh trúng yếu hại, Nhiếp Vân tựa như khí cầu phồng lên, trong nháy mắt nổ tung.

- Không đúng... đây không phải thân thể, không phải hắn...

Hai người đồng thời lui về phía sau mấy bước, La Hạo sửng sốt một chút, ngay sau đó biết rõ, con ngươi co rụt lại.

Vốn tưởng rằng đắc thủ chém giết được thiếu niên, ai ngờ giết căn bản không phải chân thân, chẳng qua là một năng lượng thể.

- Không sai, đó chỉ là năng lượng thể!

Tiếng nói của hắn còn chưa dứt, một bóng người chậm
rãi xuất hiện ở sau lưng bọn họ, ánh mắt giễu cợt nhìn về phía mấy người.

Chính là Nhiếp Vân.

- Tại sao muốn giết ta?

Nhìn chằm chằm mấy người, thanh âm của Nhiếp Vân giống như hàn băng.

Kiếp trước hắn chính là bị đồng bạn đánh lén chém giết mới trọng sinh, kiếp này trải qua vô số trận chiến, đám người La Hạo, Triệu Nhiễm ngụy trang rất tốt, nhưng sát cơ trong lòng lại không gạt được hắn!

Bị hắn nhìn thấu, làm ra một phân thân hấp dẫn, mà bổn tôn thì sớm giấu ở bên cạnh.

- Vạn Quyển Đồ là mấu chốt khống chế Họa Tiên, chỉ cần luyện hóa, tất cả bảo tàng nơi này là của chúng ta, cho nên ngươi phải chết!

Thấy bị hắn nhìn ra, La Hạo cũng lười ngụy trang, vẻ mặt dử tợn.

- Người vì tiền mà chết, điểu vì thực mà vong, tất cả mọi người đều như vậy, ngươi cũng không cần giả bộ cao thượng, mọi người cùng nhau động thủ, nếu không chúng ta phải chết ở chỗ này!

Triệu Nhiễm hét.

- Đã như vậy... vậy các ngươi chết hết đi!

Thấy lý do của đối phương lại đơn giản như vậy, chỉ là muốn cướp đoạt bảo tàng, vẻ thất vọng của Nhiếp Vân càng nồng hơn, thân thể nhoáng một cái, đi tới bên cạnh Triệu Nhiễm, bàn tay tìm tòi bắt tới.

Triệu Nhiễm là đệ tử hạch tâm, mặc dù thực lực không phải mạnh nhất, nhưng thủ đoạn bảo vệ tánh mạng khẳng định nhiều nhất, trước chém giết hắn lại nói!

Ùng ùng!

Thời điểm bàn tay của Nhiếp Vân sắp rơi vào trên người Triệu Nhiễm, một cổ lực lượng cường đại tràn tới.

Phần phật!

Triệu Nhiễm đang phản kháng cùng đám người La Hạo ở một bên muốn công kích, giống như đồng thời khó có thể chống lại hàn khí đóng băng, lẳng lặng đứng tại chỗ, không cách nào nhúc nhích.

Lại bị người dùng thủ đoạn, đồng thời phong bế lực lượng!

Ở chỗ này có thể có loại lực lượng kia, không cần nghĩ cũng biết... là Hạo Viên trưởng lão!

- Ngươi trước nhất lấy được Vạn Quyển Đồ, thông qua khảo hạch, cho nên sinh tử của những người này, ngươi có thể tự do chi phối!

Quả nhiên, thanh âm của hắn vang lên.

Nghe được câu này, đám người La Hạo bị dọa đến sắc mặt biến đổi, thiếu chút nữa trực tiếp chết ngất.

- Có thể tự do chi phối?

Không nghĩ tới Hạo Viên trưởng lão sẽ vào lúc này giúp hắn, Nhiếp Vân khẽ mỉm cười.

Không cần đối phương xuất thủ, dưới tình huống gần người, hắn cũng có thể giết chết đám người La Hạo, chỉ bất quá phải hao phí không ít tay chân, có thể tiện lợi như vậy, tự nhiên không thể tốt hơn.

- Sư huynh, đừng giết ta... là ta bị ma quỷ ám ảnh, dù sao ngươi đã lấy được Vạn Quyển Đồ, chúng ta lại không cách nào cướp đoạt... Cho dù giết chúng ta cũng vô ích... cầu ngươi bỏ qua!

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện