Vô Tận Đan Điền

Đưa cho ngươi


trước sau

- …Làm nhục ta như vậy, thì đồng nghĩa với làm nhục Hồng Hà Môn... Nếu không tra được, ngươi có phải nên cho một ít bồi thường, đền bù tổn thất cho ta hay không?

Trong mắt Lưu Hạ trưởng lão tràn đầy nụ cười.

- Như vậy đi, tiền đặt cuộc của ta cũng không nhiều, giống như mới vừa rồi, cho ta năm trăm Thần thạch, một món Thần binh Hoàng cảnh đỉnh phong cùng hai bình Linh Lung Tôi Cốt Dịch! Nếu như ta thua, ta cho ngươi vật tương ứng, ngươi thua... cho ta!

Nếu không cách nào trốn tránh, vậy thì lấy lui làm tiến, nắm giữ quyền chủ động ở trong tay mình!

Sau đó lại nghĩ biện pháp chạy trốn!

Nếu không, cái gì cũng do người khác định, muốn chạy trốn cũng sẽ biến thành không thể nào.

Nghe nói như vậy, Đa Ba vương tử không lên tiếng, ánh mắt không ngừng lóe lên, nhìn Lưu Hạ trưởng lão cách đó không xa.

Lưu Hạ trưởng lão này từ mới mới đầu, một mực giả heo ăn thịt hổ, mình vốn tưởng rằng sẽ chiến thắng, kết quả bị bày một đạo, ai biết lần này có thể cũng như vậy hay không?

Trước mặt cố ý trang lòng đầy căm phẫn, sau đó đánh cuộc, một khi không tra được, bồi thường ngược lại chuyện nhỏ, mất mặt liền ném lớn!

Trước đó Nam Hoa lão tiên không phải bị ám toán như vậy sao?

Cho rằng thiếu niên không phải đối thủ, đáp ứng đối phương đánh cuộc, kết quả bị hung hăng làm thịt một khoản.

- Điện hạ, người này giảo hoạt, không nên đáp ứng...

Thấy đối phương tự tin, tim của Nam Hoa lão tiên chẳng biết tại sao co giật, vội vàng nói.

Nghĩ tới những thứ này, lại nghe Nam Hoa lão tiên nói, sắc mặt của Đa Ba vương tử lúc xanh lúc đỏ.

Đánh cuộc hắn không sợ, cũng không sợ thua, mấu chốt là mặt mũi!

Đã thua một lần, còn phải bỏ tiền chuộc Nam Hoa lão tiên... Thua một lần nữa, phỏng chừng sẽ không ngốc đầu lên được.

- Ha ha, đệ tử của ngươi có phải phi thăng giả hay không, Hồng Hà môn chủ nhất định sẽ điều tra! Ta một ngoại nhân liền không can dự!

Đa Ba vương tử phản ứng cũng mau, như sợ trúng “gian kế” của đối phương, rất nhanh thích ứng, hất tay một cái, không dây dưa vấn đề này nữa.

Dù sao hắn đã nói, Hồng Hà môn chủ nhất định sẽ điều tra, đến lúc đó Lưu Hạ trưởng lão đắc tội mình khẳng định cũng không chiếm được chỗ tốt!

- Hồng Hà môn chủ, ta còn muốn cùng ngươi làm giao dịch, mua một quả Hồng Hà Linh Quả!

Không đi dây dưa với Lưu Hạ trưởng lão, Đa Ba vương tử cười nhạt, lần nữa khôi phục khí độ ưu nhã của vương tử, xoay người nhìn về phía Hồng Hà môn chủ cách đó không xa.

Xem ra hắn đối với Hồng Hà Linh Quả còn chưa có chết tâm, tỷ thí thất bại, tính toán mua.

- Hồng Hà Linh Quả là Hồng Hà Môn ta mấy trăm năm mới kết một trái, mặc dù vô cùng trân quý, nhưng tu vi đạt tới trình độ như vương tử, cũng đã không dùng được, cần gì phải canh cánh trong lòng?

Chuyện này không chỉ Hồng Hà môn chủ kỳ quái, những người khác cũng nghi ngờ.

Phổ Thiên Lĩnh, một trong chín đại thế lực của Thần giới, hơn nữa còn xếp hạng trước ba, Hồng Hà Môn so sánh với nó như trên trời dưới đất, hai người không thể so sánh nổi!

Vương tử trong thế lực này, muốn cái gì không được, vì sao hết lần này tới lần khác đối với Hồng Hà Linh Quả tình hữu độc chung?

Mặc dù Hồng Hà Linh Quả lợi hại, nhưng tu vi đạt tới Hoàng cảnh đỉnh phong là không có ích gì a!

- Tại hạ muốn Hồng Hà Linh Quả cũng không phải bản thân sử dụng, mà dính đến một vị cường giả Đế cảnh, hy vọng môn chủ có thể bán cho ta một quả, tại hạ vô cùng cảm kích!

Đa Ba vương tử ôm quyền nói.

- Cường giả Đế cảnh?

Hồng Hà môn chủ cùng Hồng Nguyên trưởng lão liếc nhau một cái, tất cả đều từ trong mắt mỗi người nhìn thấu khiếp sợ nồng nặc.

Thật liên lụy đến cường
giả Đế cảnh, chuyện này liền khó làm.

Phải biết toàn bộ Hồng Hà Môn chỉ có một vị khai phái lão tổ là Đế cảnh, bây giờ cụ thể đi nơi nào còn không có người biết, nếu thật là một vị cường giả Đế cảnh cần Hồng Hà Linh Quả. Đừng nói muốn một cái, muốn toàn bộ tồn kho của tông môn cũng phải cho a!

Bọn họ không nghi ngờ Đa Ba vương tử sẽ nói láo, đường đường một vị vương tử, nếu như không phải là vì cường giả Đế cảnh, không thể nào để ý như vậy, cho dù bị đánh mặt, cũng không có xoay người rời đi, còn muốn tiếp tục cầu trái cây.

Rất rõ ràng, tầm quan trọng của Hồng Hà Linh Quả đã vượt qua tôn nghiêm của hắn.

- Không sai, nếu như không phải như vậy, tại hạ cũng không thể nào ra hạ sách này!

Đa Ba vương tử nói.

- Nếu một vị cường giả Đế cảnh cần, Hồng Hà Môn chúng ta sẽ không làm kiêu, vương tử cũng không cần mua, trái cây này coi như Hồng Hà Môn chúng ta đưa tặng, chỉ hy vọng có thể chuyển đạt tin tức!

Bàn tay của Hồng Hà môn chủ run lên, lại một cái hộp ngọc xuất hiện, bay đi về phía Đa Ba vương tử.

Đưa tay nhận lấy, thấy rõ linh quả bên trong, sắc mặt của Đa Ba vương tử trở nên hết sức cổ quái.

Dựa vào a, sớm biết nói ra cường giả Đại Đế cần sẽ đơn giản như vậy, trực tiếp mở miệng liền xong rồi, cần gì phải tốn hao nhiều trắc trở như vậy?

Dĩ nhiên trong lòng chỉ suy nghĩ một chút, ngay sau đó liền biết, đây là không thể nào!

Nếu quả thật là như vậy, tùy tiện một người tới nói cường giả Đại Đế cần thì cho, Hồng Hà Linh Quả đã sớm tiêu hao sạch sẽ!

Đối phương đưa, rất rõ ràng cho thấy mới vừa rồi mình tỷ thí thua, đối phương muốn bồi thường một chút, sợ đắc tội một quái vật không thể đắc tội.

- Đa tạ môn chủ khẳng khái, tại hạ vô cùng cảm kích. Sau này nếu có chuyện cần mà bản thân làm được, tại hạ nghĩa bất dung từ!

Thấy đối phương không thu tiền Hồng Hà Linh Quả, Đa Ba vương tử biết đối phương là lấy lòng, lúc này cũng biết nên làm gì, ôm quyền cất cao giọng nói.

- Khách khí!

Hồng Hà môn chủ hài lòng gật đầu.

- Cáo từ!

Lấy được vật mong muốn, Đa Ba vương tử không muốn dây dưa, thân thể nhoáng một cái, ngoắc tay mang theo đám người Nam Hoa lão tiên bay ra phía ngoài, rời Hồng Hà Môn.

Trước khi rời đi, Nam Hoa lão tiên lần nữa nhìn về phía đám người Nhiếp Vân, trong mắt tràn đầy oán độc.

- Vương tử, hôm nay chẳng lẽ cứ như vậy bỏ qua?

Bay ra Hồng Hà Môn, mọi người ngừng lại, trôi lơ lửng ở trên không trung nhìn tông môn xa xa, ánh mắt lạnh như băng.

- Không như vậy còn có thể thế nào? Chẳng lẽ còn ngại mất mặt chưa đủ?

Đa Ba vương tử hừ nói.

- Nhưng mà…

Người nói chuyện do dự.

- Nam Hoa!

Không để ý tới người này, Đa Ba vương tử quay đầu nhìn về phía Nam Hoa lão tiên.

- Có thuộc hạ!

Nam Hoa ôm quyền.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện