Rút linh hồn vừa sinh ra ngoài, phong ấn vào trong bảy đại huyệt của thân thể, sau đó mỗi ngày bản thân ăn độc dược, lúc bắt đầu ăn một ít, về sau ăn nhiều hơn.
Duy trì bảy bảy bốn mươi chín ngày, những linh hồn hài đồng tinh khiết bị hạ độc chết sau đó ném đi, lần nữa thu thập bảy linh hồn hài tử phong ấn vào huyệt đạo.
Cũng ăn độc dược, lần này thời gian ngắn hơn một chút, đại khái bốn mươi tám ngày phải thay đổi, thay thế linh hồn hài đồng mới, từ đó suy ra, sau khi không biết hao phí bao nhiêu hồn phách hài đồng, ăn bao nhiêu độc dược, hắn máu trong cơ thể trải qua nhiều như vậy Thiên Độc dược, bản thân biến thành kịch độc vô cùng, trải qua Thất Tử Lưu Tâm Cổ rèn luyện thân thể, tuy so ra kém Tiên Thiên Độc Thể làm người ta dính vào phải chết, gặp chất độc bình thường sẽ không có vấn đề gì.
Chính bởi vì hao tổn tâm tư lớn như thế nhưng không bằng Tiên Thiên Độc Thể, nhìn thấy Nhiếp Vân mới không nhịn được muốn nuốt huyết dịch của hắn thay thế bản thân.
- Thật độc ác, không biết đã sát hại bao nhiêu hài đồng.
Nhiếp Vân nheo mắt lại, trong mắt sinh ra sát cơ.
Không thể không nói Nam Hoa lão tiên làm quá nhiều việc ác, không nói thứ khác, chỉ nói vì tu Thất Tử Lưu Tâm Cổ đã giết hại không biết bao nhiêu hài đồng, giết chết bao nhiêu oan hồn.
Loại người này cho dù chết trên một vạn lần cũng không có gì đáng tiếc.
- Luyện thi thể của ngươi thành khôi lỗi sẽ làm nhiều chuyện tốt hơn, xem như ngươi lấy công chuộc tội.
Nhận ra là Thất Tử Lưu Tâm Cổ, chuyện còn lại đơn giản hơn nhiều, Thần Nông Đại Đế còn sống đã từng gặp qua người như thế, tự mình ra tay đối phó qua, cho nên Bách Thảo Kinh còn có phương pháp khắc chế loại độc này.
Phân ra một bộ phận linh hồn, dựa theo phương pháp luyện chế đặc thù, dùng thảo dược ngâm, thời gian không dài linh hồn đặc thù đã có kháng thể.
- Luyện hóa!
Linh hồn có thể chống lại kịch độc, Nhiếp Vân bắt đầu luyện hóa thi thể này.
Khi còn sống cường đại hơn nữa, khi chết chỉ là thi thể không có bất kỳ năng lực gì.
Không hổ là thi thể Hoàng cảnh viên mãn, thời gian luyện hóa cũng hao tổn một tháng, cho dù tâm tính của hắn trầm ổn cũng vội vàng xao động.
Sau khi luyện hóa thì chuyện khác đơn giản hơn nhiều, chỉ cần khắc trận pháp vào thi thể và khảm thần thạch, sau khi đặt thần thạch xong, sắc mặt Nhiếp Vân hơi cổ quái khi điều động thi thể.
Trước kia dùng thần thạch khu động cường giả Hoàng cảnh đỉnh phong vô cùng đơn giản, lúc này khu động Hoàng cảnh viên mãn lại có cảm giác như Hồng Hà tinh thạch, tối đa chỉ là đi đường, muốn dùng chiến đấu lại không thể, bởi vì lực lượng sẽ hao hết!
Nói cách khác, một lần tiêu hao chín viên thần thạch nhưng lại không thể làm nó chiến đấu... Loại tiêu hao này quá kinh khủng.
- Hoàng cảnh viên mãn...
Đã sớm đoán được Hoàng cảnh viên mãn cường đại, sẽ tiêu hao nhiều năng lượng, cho dù nằm mơ cũng không nghĩ tới thần thạch lại không thể cung cấp đủ năng lượng
- Xem ra tạm thời không thể dùng khôi lỗi này, tối đa chỉ có thể xem như tấm chắn.
Lắc đầu.
Không nói hắn không có nhiều thần thạch, cho dù có cũng không thể tiêu hao như vậy.
Năng lượng không đủ, mặc dù chiến đấu cũng không có lực công kích gì, cũng không thể phát huy ra 1% lực lượng của Hoàng cảnh viên mãn!
Cho nên khôi lỗi trước mắt chỉ có tác dụng như tấm chắn, một khi gặp được nguy hiểm thì ném ra ngăn cản công kích của đối thủ.
Thân thể đã sớm bị Nam Hoa lão tiên dùng các loại độc dược rèn luyện nên có thể so với Hoàng khí viên mãn, chỉ cần không phải công kích quá mạnh, mặc dù Hoàng cảnh viên mãn cũng khó phá.
Xác định khôi lỗi này không thể
chiến đấu, Nhiếp Vân cũng không xoắn xuýt, hắn lập tức rời khỏi thế giới nạp vật, một lần nữa trở lại Chức Nữ Toa.
Đã qua nhiều tháng, hắn đã truyền thụ cho Nhiếp Đồng Đại Diễn Thiên Cơ Kiếm, trải tu luyện đơn giả, đệ đệ đã hoàn toàn nắm giữ kiếm pháp, hai mắt tỏa ra hào quang ẩn hiện, mang theo từng đạo kiếm khí sáng tối bất định giống như tùy thời đều đột phá đến Hoàng cảnh, hình thành kiếm giới đặc biệt.
Về phần đám người Hỗn Độn Vương, tạm thời còn không tìm được phương hướng, tu vi không có tiến bộ quá nhiều, thời gian dài như vậy cũng triệt để củng cố Hoàng cảnh viên mãn, lực lượng như một, có thể tùy ý che lấp làm người ta không thể nhìn ra tu vi.
Viên Cửu khôi phục triệt để, trải qua càng nhiều tháng điều chỉnh, thân thể dần dần tiếp cận đỉnh phong nhưng muốn trùng kích viên mãn có khôi phục đỉnh phong cũng vô dụng, còn cần cơ duyên và trùng hợp, nếu không Hoàng cảnh viên mãn cũng không đáng sợ như thế.
Nhiếp Vân hiện tại đạt được Thần Nông truyền thừa, hắn có thể tiêu trừ hoa độc cho Bích Lạc tiên tử, hắn không có quên nhưng hắn không biết nên đối mặt với vị tiên tử này như thế nào.
Nói cẩn thận hắn bị đối phương áp chế, nói thế nào đi nữa đối phương cứu hắn mới bị trúng độc.
Trong nội tâm đã có Đạm Thai Lăng Nguyệt và Lạc Khuynh Thành, hắn không muốn nhiễm thêm tình cảm nhi nữ, chuyện này ván đã đóng thuyền, cho dù không thèm nghĩ cũng không có biện pháp... Bởi vậy không biết nên đối mặt thế nào, xoắn xuýt hồi lâu, quyết định tạm thời không vội đối mặt.
Dù sao khi thực lực tấn chức, hỏa độc của đối phương không thể phát tác trong trăm năm, thời gian giảm xốc dài như thế có lẽ có lợi cho hai người, mình cũng dễ dàng nhân thời gian này tu luyện tới cảnh giới cao hơn.
Chức Nữ Toa do đoàn người thay phiên điều khiển, bởi vì cấp bậc cao, trên đường đi không có ai đi ra gây phiền toái, Phổ Thiên lĩnh nằm trong Vân Châu, khoảng cách Hồng Hà vực cực xa, chỉ cần phi hành, cho dù có Chức Nữ Toa, không có thời gian trăm năm sẽ không tới, cho nên đám người Nhiếp Vân cũng không đi Phổ Thiên lĩnh, bọn họ đi tới Truyền Tống Trận.
Truyền Tống Trận do cường giả Đại Đế tự tay bố trí, dung hợp lý giải với không gian, có thể dễ dàng đi tới bất cứ nơi nào trong Thần giới, đương nhiên, điều kiện tiên quyết là cũng có Truyền Tống Trận.
Bởi vì Truyền Tống Trận có thể mang người và vật tư đi cực xa trong nháy mắt, cho nên rất nhiều thế lực lớn đều cự tuyệt tu kiến thức này gần tông môn, dù sao cường giả Đại Đế không ra tay, không đủ gây sợ, người thống trị hoàng triều hoặc thế lực khác không bằng lòng, một khi mượn Truyền Tống Trận đánh lén thì phòng cũng
khó phòng.
Chính bởi vì như thế, từ Hồng Hà vực tới nơi Truyền Tống Trận gần nhất cũng phải phi hành nhiều tháng, thời gian một tháng không dài.