- Như Dạ Tông chủ, đại sự xác nhập tông môn, một khi xuất hiện một vị cường giả Đế cấp, như vậy bốn đại tông môn chúng ta không cần phải ở trong một góc không dám ra đi, cửu châu lớn như vậy, ít nhất cũng có một nơi cắm dùi cho chúng ta.
- Đúng thế, đây là chuyện tốt, Mặc Điểm Tông và Đồ Vân Tông chúng ta đã đáp ứng, ngươi đừng từ chối.
- Chỉ cần bốn đại tông môn chúng ta liên thủ, Phổ Thiên hoàng triều khẳng định cũng phải kính trọng vài phần.
Hai người sau lưng trung niên nhân lên tiếng.
Hai người này có tuổi tác không kém trung niên nhân Ám Minh bao nhiêu, bộ dạng chừng bốn mươi tuổi.
Đó là tông chủ Mặc Điểm Tông, Đồ Vân Tông!
- Các ngươi muốn xác nhập thì các ngươi xác nhập, Tiên Âm Tông là cơ nghiệp tổ tiên lưu lại, muốn xác nhập với các tông môn khác, thứ cho ta không phụng bồi.
Nữ tử cung trang Như Dạ tông chủ lên tiếng.
- Như Dạ Tông chủ lo ngại, sau khi xác nhập Ám Tinh Tông cũng không tồn tại, gọi chung là Tứ Hữu Tông.
- Tiên Âm Tông các ngươi như vẫn ở nơi này, chỉ có điều đổi tên là Tiên Âm phân bộ Tứ Hữu Tông mà thôi.
- Cũng không ảnh hưởng tới truyền thừa của Tiên Âm Tông.
Ám Minh tông chủ cười nói.
- Không có ảnh hưởng tới truyền thừa?
Như Dạ Tông chủ cười lạnh nhìn qua:
- Nếu nói như vậy... Có phải Tứ Hữu Tông các ngươi thành lập tổng bộ ở nơi đây? Chí bảo trấn tông của bốn tông môn đặt ở Vọng Nguyệt Các ta?
- Làm càn!
- Nói hưu nói vượn!
- Tiên Âm Tông các ngươi có tư cách gì?
Tông chủ Mặc Điểm Tông, Đồ Vân Tông đồng thời quát lớn.
- Như Dạ Tông chủ nói đùa, thành lập Tứ Hữu Tông, trấn tông chi bảo các phái tự nhiên đều phải giao cho địa phương cường đại bảo tồn, đây là việc phải làm, nhưng... Nếu như Tiên Âm Tông các ngươi có được lực lượng vượt qua ba tông môn khác, có thể bảo vệ tốt trấn tông chí bảo, đặt ở Vọng Nguyệt Các thì sao? Đáng tiếc... Không có!
- Cho nên vì an toàn của bốn đại tông môn, Ám Tinh Tông chúng ta lúc này việc đáng làm sẽ phải làm.
- Mong rằng không nên hiểu lầm!
Ám Minh tông chủ cười nói.
- Không nên hiểu lầm?
Như Dạ Tông chủ chán ghét nhìn đối phương, cười lạnh:
- Trấn tông chí bảo của Tiên Âm Tông chính là tổ tiên lưu lại, dùng trấn áp số mệnh, không có khả năng đưa cho kẻ khác, cho nên cũng sẽ không xác nhập, các ngươi nên đi thôi, nếu quả thật muốn xác nhập, trừ khi các ngươi có thể giết sạch chúng ta.
Leng keng!
Nàng vừa dứt lời, các đệ tử sau lưng của nàng đều cầm đàn cổ ra.
- Rượu mời không uống muốn uống rượu phạt!
Thấy hành động của các nàng, Ám Minh tông chủ vốn mỉm cười cũng tức giận, ánh mắt mang theo âm hàn.
Vốn còn muốn đối phương đáp ứng tránh phải chiến đấu, hiện tại xem ra chỉ có thể động thủ.
- Nếu không biết tốt xấu, chúng ta sẽ không khách khí!
- Mặc Hư tông chủ, giao cho ngươi!
Ánh mắt Ám Minh tông chủ phát lạnh, khoát khoát tay.
Tên tông chủ Mặc Điểm Tông tông chủ cười hắc hắc tiến lên phía trước, bàn tay của hắn nâng bút lông.
Bút lông toàn thân như than chì, còn chưa động đã có bút ý tận trời, áp bách tất cả mọi người hít thở không thông.
Rất nhiều nữ đệ tử sau lưng Như Dạ Tông chủ biến thành tái nhợt, muốn phản kháng nhưng không có biện pháp nào, chỉ có thể không ngừng lui về phía sau.
Lực uy hiếp của bút lông này quá lớn, những người như các nàng không đạt tới cảnh giới tiếng đàn hòa minh, thực lực cao nhất là Hoàng cảnh sơ kỳ, căn bản không phải đối thủ.
- Hắc hắc, Như Dạ Tông chủ, ngàn vạn không nên sai lầm, bốn dại tông môn chúng ta là cầm kỳ thư họa, vốn là một, cần gì bảo thủ không thay đổi làm hại đệ tử.
Mặc Hư tông chủ cười lạnh, hắn đi nhanh về phía trước, mỗi khi đi một bước, bút lông mang theo uy thế nặng nề làm rất nhiều đệ tử sau lưng Như Dạ không chịu nổi, lúc này không ngừng lui về phía sau.
- Tuy Tiên Âm Tông chúng ta đều
là thế hệ nữ lưu nhưng không có ai sợ chết.
- Muốn tới thì tới đi, ta cũng xem một chút, nhiều năm không gặp, đường đường tông chủ Mặc Điểm Tông có thể tấn cấp tới trình độ nào?
Như Dạ Tông chủ cười lạnh, thân thể mềm mại hơi động và đi về phía trước, một cây đàn cổ xuất hiện trước mặt.
Đàn cổ có đuôi hơi đen, còn có mùi khét, phía trên chỉ có bảy dây đàn, mỗi một sợi dây không biết do vật liệu gì tạo thành, chúng rung động như gió, mỗi khi chấn động sẽ làm không gian nứt ra.
- Tiêu vĩ đàn cổ? Dùng trấn tông chí bảo làm cầm tùy thân, xem ra ngươi đã có chuẩn bị.
Nhìn thấy cây đàn cổ, sắc mặt Mặc Hư tông chủ trầm xuống và ngưng trọng.
Trấn tông chí bảo của Tiên Âm Tông là tiêu vĩ đàn cổ, mặc dù là hắn gặp gỡ cũng phải cẩn thận không dám xem thường.
- Vũ Trường Bút không có trên người của ngươi sao?
Như Dạ tông chủ nói một câu, năm ngón tay đảo qua dây đàn, tiếng đàn vang vọng đại điện.
Vũ Trường Bút là trấn tông chí bảo của Mặc Điểm Tông, là tuyệt thế thần binh do tông sư khai phái lưu lại.
Nhìn thấy tiếng đàn đánh tới, hai mắt Mặc Hư tông chủ ngưng trọng, cây bút lông trước mặt chấn động và vẽ một đường.
Tiêu vĩ cầm sinh ra sóng âm va chạm với bút lông và phát ra tiếng nổ, cả đại điện quay cuồng, sàn nhà xuất hiện vết rách như mạng nhện.
- Ân?
Hai người phất tay, sắc mặt Mặc Hư tông chủ ngưng trọng, sau đó hắn quay đầu nhìn Ám Minh tông chủ với vẻ mặt khó hiểu.
- Không cần nhìn, Huyết Sát chưởng đã bị ta giải trừ, thực lực bây giờ không đạt tới thời kỳ toàn thịnh nhưng không kém nhiều, muốn giết ta phải dùng bản lĩnh thật sự đi.
Như Dạ Tông chủ biết rõ hắn nghĩ cái gì cho nên thét dài, sóng âm trận trận, tiêu vĩ cầm lại chấn động lần nữa, khúc nhạc đâm thủng linh hồn tấn công đối phương.
- Giải trừ Huyết Sát chưởng? Không có khả năng!
Nghe được Như Dạ Tông chủ nói chuyện, nghe được tiếng đàn sắc bén của nàng, sắc mặt Ám Minh tông chủ trầm xuống.
Người khác không biết Huyết Sát chưởng đáng sợ, hắn là người tu luyện lại biết rõ, loại chưởng lực này trừ khi đạt tới cảnh giới của Lạc Á, bằng không sẽ không người phá giải, vốn tưởng rằng nàng sớm bị tra tấn không còn hình người, tại sao mới qua vài ngày đã có thể giải trừ.
- Mặc Hư tông chủ, không nên trúng kế, nhất định nàng dùng bí pháp nào đó cưỡng ép duy trì lực lượng, thương thế bản thân vẫn chưa được giải trừ.
- Chỉ cần kiên trì một hồi sẽ nhìn ra vấn đề.
Đột nhiên nội tâm Ám Minh tông chủ chấn động, cũng truyền âm Mặc Hư tông chủ.
Hắn xem ra không ai có thể giải trừ Huyết Sát chưởng, đối phương cố ý nói như vậy, trên thực tế làm Mặc Hư tông chủ cảm thấy áp lực, cũng làm hắn không cách nào phát huy sức chiến đấu.&