Vô Tận Đan Điền

Vân Lang Y Tiên nghi vấn (2)


trước sau

Gia hỏa này có quan hệ mật thiết với Diệp Tân, trước kia vui vẻ làm công chứng viên, như vậy được rồi, hiện tại ngươi đi ra làm chứng đi.

- Ta...

Sắc mặt Thạch Mặc khó coi, hắn xiết chặc nắm đấm.

Lúc trước hắn chết sống đòi làm công chứng viên là vì cảm thấy Diệp Tân có mười phần nắm chắc, hiện tại mười phần nắm chắc biến thành bộ dạng như vậy, còn làm cái gì công chứng viên? Thực sự làm chẳng những đắc tội Diệp Tân, hắn còn đắc tội cả Đa Ba vương tử.

Nhưng hắn đâm lao phải theo lao.

Thiếu niên trước mắt đã chuyển Hạo Thiên lâu ra ngoài, hắn làm thành viên trong đó, nếu không xử lý theo công bằng sẽ ảnh hưởng danh dự, đừng nói người phụ trách thành Vân Châu, gây chuyện không tốt sẽ lập tức bị triệu hồi về tiếp nhận điều tra.

- Động tác nhanh lên đi, hai người bọn họ đánh cuộc, ngươi cũng nhìn thấy tận mắt, hơn nữa tuyên bố làm công chứng viên, là xin lỗi kết thúc hay là quỳ xuống nhận sai, ngươi có lẽ người trong cuộc như ngươi biết rõ nhất đấy.

Nhiếp Vân tiếp tục nói.

Lúc trước Thạch Mặc muốn hại hắn, đã xúc phạm nghịch lân, hiện tại phải vẽ mặt hắn trả thù.

- Diệp Tân, còn do dự cái gì? Đã đổ ước thất bại nên quỳ xuống nhận sai đi.

Cắn răng một cái, Thạch Mặc quát.

Lúc này hắn đã không có biện pháp, công chứng viên không làm công bằng thì hắn cũng không cần làm người phụ trách Hạo Thiên lâu nữa.

Xoẹt zoẹt~!

Thấy Đa Ba vương tử nói chen vào còn bị nói là con lừa nhiều chuyện nên không lên tiếng, Thạch Mặc cũng nói như thế, Diệp Tân cắn chặt hàm răng, đang muốn tiến lên phía trước một bước và quỳ xuống xin lỗi Diệp Đào, đột nhiên có tiếng nói vang lên.

- Chậm đã!

Một bóng người từ sau lưng Đa Ba vương tử đi tới, chính là Vân Lang Y Tiên.

Hô!

Diệp Tân vốn muốn quỳ xuống xin lỗi, nghe nói như thế thở ra một hơi, lúc này dừng lại.

- Chẳng lẽ Vân Lang Y Tiên cảm thấy đổ ước không thể chấp hành?

Không nghĩ tới thời điểm nàyy đạo đại sư lại ra mặt ngăn cản, Nhiếp Vân cau mày.

- Hắn chấp hành đổ ước hay không chẳng liên quan tới ta, ta chỉ có chút nghi hoặc nhưng không nghĩ ra, cũng muốn hỏi Diệp Đào thiếu gia một chút!

Vân Lang Y Tiên nói.

- Mời nói!

Diệp Đào khom người nói.

- Cửu phẩm Tụ Linh đan là bí mật bất truyền của Thần Nông Đại Đế, trình độ trân quý còn hơn cả Thất Nhật Hồi Hồn Đan!

- Ta muốn biết, ngươi tặng quà cho Đế Quân là đan phương nguyên vẹn hay là bộ phận lấy được trong sách cổ... Có trải qua nghiệm chứng hay không, có thể luyện chế thành đan dược nguyên vẹn không?

Vân Lang Y Tiên nói:

- Ta không phải nghi vấn năng lực phân biệt của Đế Quân, ta biết luyện chế đan dược khó khăn trùng trùng điệp điệp, hơi không cẩn thận sẽ thất bại mất tài liệu, một đan phương nguyên vẹn cần phải trải qua kiểm tra mới có giá trị, nếu như không luyện thành đan, dù cho có đan phương cũng vô dụng...

Hắn vừa nói như vậy làm đám người chung quanh an tĩnh lại.

Nói mặc dù dễ nghe, không phải nghi vấn năng lực phán đoán của Đế Quân, trên thực tế đang nói thứ tự của Diệp Đào không đúng, không có đan dược thành phẩm chứng minh đan phương là đúng, không có bất kỳ giá trị nào!

Ngươi không có tư cách đứng ở vị trí thứ hai.

Một khi xác định hắn nói là đúng, thứ tự của Diệp Đào cũng không đúng, gây chuyện không tốt còn lừa dối vượt qua, khi đó cũng giải vây cho Diệp Tân.

Không thể không nó, hắn dùng phương pháp rút củi đáy nồi rất tốt.

Thừa nhận đổ ước nhưng không phải ngươi thắng.

- Đan phương của ta...

Nghe được nghi vấn, Diệp Đào không biết trả lời như thế nào, hắn còn chưa nói xong đã nghe Nhiếp Vân lên tiếng.

- Diệp Đào đưa cho Đế Quân không phải đan phương nguyên vẹn, cũng không phải bộ phận trong sách cổ.

Nhiếp Vân mỉm cười:

- Mà là một trang giấy với năm chữ, cửu phẩm Tụ Linh đan!

Năm chữ?

- Có ý gì?

- Chẳng lẽ là nói
tờ giấy đưa cho Đế Quân chỉ viết năm chữ cửu phẩm Tụ Linh đan sao?

- Chỉ năm chữ đã xếp ở vị trí thứ hai? Không thể nào đâu!

- Nếu là như thế ta viết tến Đế cấp thần binh có phải cũng có thể xếp thứ nhất?

- Rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Tại sao Nguyên Dương Đế Quân đại nhân nhìn thấy năm chữ đó lại phán định hắn đứng thứ ha..

Tất cả mọi người xôn xao.

Nhiếp Vân nói chuyện thức sự quá kinh hãi, tất cả mọi người cảm thấy đầu óc không đủ dùng.

Có thể được Đế Quân thưởng thức, lễ vật đứng thứ hai, bọn họ xem ra cho dù không thành đan cũng là đan phương nguyên vẹn, nằm cũng không ngờ chỉ là năm chữ.

Dựa vào cái gì?

Năm chữ, không cam đoan gì cả, dựa vào cái gì trở thành bài danh thứ hai vượt qua Thất Nhật Hồi Hồn Đan?

- Chẳng lẽ...

Thời điểm mọi người đang kỳ quái, Vân Lang Y Tiên như hiểu ra cái gì, sắc mặt trở nên kích động, hô hấp cũng dồn dập.

- Chẳng lẽ... Đế Quân xác định năm chữ này có thể luyện thành đan? Cho nên hắn càng tin tưởng Nhiếp Vân?

Cũng chỉ có giải thích như vậy.

Nguyên Dương Đế Quân nhìn thấy năm chữ đã xác định nó bài danh thứ hai, chỉ có một khả năng, đó là vì Đế Quân khẳng định biết người viết năm chữ này có thể luyện chế ra loại đan dược như vậy, cũng tin tưởng không nghi ngờ.

Chính bởi vì như thế mới mặc kệ mọi người nghi hoặc, trực tiếp định ra thứ tự!

- Không có khả năng...

Nói đến đây Vân Lang Y Tiên vội vàng lắc đầu:

- Cửu phẩm Tụ Linh đan chỉ xuất hiện vài lần trong Thần giới, đã sớm nương theo Thần Nông Đại Đế vẫn lạc mà biến mất, không có khả năng tồn tại trên đời này, ngay cả đan phương cũng không còn, ai có thể xác định có thể luyện thành đan dược hay không.

- Ta không tin... Có người có thể thành công!

- Có thành công hay không, ngươi có tin hay không thì liên quan gì?

Nhìn thấy hắn nhanh chóng nghĩ ra nguyên nhân như vậy, Nhiếp Vân cũng phải tán thưởng đầu óc của hắn nhanh nhẹn.

- Muốn nói Thần giới ai hiểu Thần Nông Đại Đế nhất, nói ta là đệ nhất còn không đủ, vì muốn Thất Nhật Hồi Hồn Đan tái xuất hiện, ta tốn hao vài vạn năm tìm kiếm các loại dấu vết... Ta không tin có người có thể tốn hao thời gian dài hơn ta, hơn nữa còn trùng hợp đạt được đan phương cửu phẩm Tụ Hồn Đan!

Vân Lang Y Tiên vẫn lắc đầu.

Hắn vìThất Nhật Hồi Hồn Đan hao phí tâm huyết cả đời, vốn tưởng rằng có thể bỗng nhiên nổi tiếng, không nghĩ tới có người đi trước hắn, làm hắn không dám tin tưởng.

- Đệ nhất?

Nhiếp Vân cười rộ lên,.

Nếu như hắn không có luyện hóa Thần Nông Bách Thảo Kinh, đối phương nói như vậy không phản bác, hiện tại...

Hắn thân là truyền nhân Thần Nông, chẳng lẽ không hiểu Thần Nông Đại Đế hay sao?

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện