Vô Tận Đan Điền

Gặp lại Đạm Thai Lăng Nguyệt (Thượng)


trước sau

Còn chưa ra tay nhưng bọn họ đã biết thực lực thiếu niên trước mặt mạnh hơn mình nhiều.

- Vừa rồi bảo các ngươi đi nhưng không đi, hiện tại muốn đi cũng phải giống tên Liễu Thiền công tử kia.

Sau khi đánh ngã Liễu Thiền công tử, Nhiếp Vân quay đầu nhìn về phía hai người, khẽ vươn tay bắt lấy bọn họ.

Dù sao cũng đã động thủ, cũng không cần cố kỵ.

Vù vù!

Hai tiếng gào thét vang lên, hai người Lệ Hồng Trần, Lâu Hư còn chư kịp phản ứng đã bị Nhiếp Vân ném đi như ném hai con gà.

Bọn họ ngậm bùn ngã dưới đất.

- Ah...

Nhìn thấy đám người Liễu Thiền công tử, Lệ Hồng Trần, Lâu Hư bị Nhiếp Vân tiện tay ném ra ngoài, không có tư cách so chiêu, quán chủ đứng gần đó run rẩy không nhẹ.

Bảy đại công tử tiến vào Bát Phương quán, mỗi người đều có tu vi kinh thiên, có được lực lượng cường đại tới cực điểm, cũng có bối cảnh kinh người, mỗi người dậm chân một cái cũng làm mặt đất chấn động mạnh.

Trước mặt bọn họ, quán chủ chỉ là cường giả Hoàng cảnh viên mãn chẳng khác gì con sâu cái kiến, không đáng giá nhắc tới.

Nàng xem ra chỉ có cường giả Đại Đế mới có thể đánh bại... Nằm mơ cũng không nghĩ tới, vị trước mắt tiện tay có thể giải quyết tất cả.

Hắn có thực lực gì?

Vừa rồi là Cái Vẫn công tử bị trừng phạt, đối nghịch với cường giả như vậy chẳng phải tìm chết sao?

- Như thế nào?

Nghe được nàng kinh hô, Nhiếp Vân nhìn qua.

- Không có gì...

Quán chủ đã giật mình, vội vàng khoát tay:

- Bọn họ đều là người thừa kế của thế lực lớn, nếu đả thương bọn họ... Có phải hay không... Có phải không tốt hay không?

- Không sao, vừa rồi ngươi cũng nghe nói, lần này tới cầu hôn là vãn bối tranh đấu, Đại Đế sẽ không nhúng tay, chỉ cần ta không có đạt tới Đế cảnh, bọn họ sẽ không có tư cách ra tay!

Nhiếp Vân khoát khoát tay.

Với hắn mà nói thiệt tình không sao cả.

Bọn họ không khi dễ chính mình, chính mình mặc kệ không quan tâm, nhưng khi dễ tới cửa, không phản kháng không phải phong cách của hắn.

Lại nói tài nghệ không bằng ngươi, tổn thương thì tổn thương, nếu như Đại Đế của đối phương thực có can đảm đến tìm phiền toái, hắn không ngại chém giết giống Long Dương Đại Đế.

Có Nhiếp Đồng và Thánh Sơn, cho dù là Hiên Viên Đại Đế cũng không làm hắn sợ, càng không cần nói tới những người khác.

- Ách... Nói thế không sai, ngươi đắc tội nhiều thế lực như vậy...

Nói đến đây quán chủ dừng lại.

Tranh đấu bình thường không có gì, ngươi không phải đánh một mà là đánh một đống.

Đồng thời đắc tội thành Thần Binh, Hạo Thiên lâu, Xích Tiêu Sơn và Huyền Cực Điện!

Ngươi đã đắc tội bốn thế lực lớn của Thần giới, còn nói không có việc gì?

- Được rồi, ngươi bây giờ nên nói tình huống cầu hôn cho ta biết.

Nhiếp Vân cười khoát tay.

Đắc tội?

Nói thật, Thần giới cửu đại thế lực có quan hệ tốt với nhau sao? Chỉ đánh người thừa kế mà thôi, một khi chính mình tấn chức Đại Đế, cho dù bọn họ muốn gây phiền toái cũng cần có can đảm mới được.

- Cầu hôn...

Quán chủ không dám lãnh đạm, vội vàng nói rõ chi tiết một lần.

Nghe quán chủ nói xong, sắc mặt Nhiếp Vân khó nhìn.

Căn cứ thời gian suy tính, hắn tiến vào Vô Biên Thâm Uyên, Thần Nữ phong đã công bố tin tức Đạm Thai Lăng Nguyệt muốn kiếm chồng.

Hiện tại Đạm Thai Lăng Nguyệt được xưng đệ nhất mỹ nhân Thần giới, lại là đệ tử thân truyền của Đế Huyền, thiếu phong chủ Thần Nữ phong, một khi tin tức kẻn rể truyền đi đã làm thế lực lớn chú ý.

Ba tháng trước, bảy thế lực lớn đưa nhiều tuấn tài tới Thần Nữ phong.

Trải qua ba tháng thời gian, rốt cuộc Đế Huyền cũng nói tiêu chuẩn kẻn rể trong mấy ngày nay

Muốn cưới Đạm Thai Lăng Nguyệt cần thông qua ba khảo hạch.

Cửa thứ nhất, tỷ thí tu vi!

Tỷ thí đã an bài tốt, hôm nay sẽ đánh một tâận, ngày mai sẽ quyết ra quán quân chân chính.

Cửa thứ hai, Đế Huyền không có nói ra nhưng kết hợp tin tức quán chủ biết, đã biết rõ phải thuận lợi tiến vào
tiểu viện của Đạm Thai Lăng Nguyệt.

Về phần cửa thứ ba là cái gì, Đế Huyền chưa nói nên không ai biết.

Ba cửa ải khảo hạch đều phải được Đế Huyền thoả mãn mới tính xong qua khảo hạch, đương nhiên, cuối cùng gả Đạm Thai Lăng Nguyệt cho ai cũng là Đế Huyền nói tính toán.

- Đế Huyền...

Nhiếp Vân hừ lạnh.

Cuối cùng chỉ là Đế Huyền nói tính toán, ba khảo hạch tính là cái gì?

- Trận đấu tỷ thí đã bắt đầu, Phổ Thiên hoàng triều cũng không tham gia, cho nên... Dựa theo đạo lý bình thường, bệ hạ... Đã không có tư cách cầu hôn!

Quán chủ cẩn thận lên tiếng.

Cái gọi là cầu hôn giống như báo danh, bỏ qua thời gian báo danh, ngươi ta đã so tài mà ngươi còn muốn đấu sao?

Nói cách khác, Nhiếp Vân hiện tại mới đến, đã muộn.

Cho dù Đạm Thai Lăng Nguyệt chọn rể cũng chỉ chọn bảy người kia, lợi hại hơn nữa có lợi ích gì?

- Ngươi có thể gặp Đạm Thai Lăng Nguyệt?

Không để ý tới quán lời nói, Nhiếp Vân nhìn qua.

- Ách... Có thể!

Quán chủ gật đầu.

Người khác không gặp được, hắn là quán chủ Bát Phương quán, là một trong những người phụ trách kén rể lần này vẫn có thể gặp nàng.

- Vậy thì tốt, ngươi dẫn ta đi tìm nàng!

Nhiếp Vân nói.

- Tìm nàng?

Quán chủ lắc đầu:

- Tìm thiếu phong chủ vô dụng, lại nói cho dù tìm được nàng cũng sẽ không gặp ngươi, ít nhất trong ba tháng qua thiếu phong chủ không gặp ai cả.

Ngay cả Hiên Thần công tử xếp thứ nhất đế cảnh tiềm lực bảng cũng bị ngăn cản ngoài cửa, ngươi vừa tới làm sao gặp được?

- Ngươi chỉ để ý mang ta đi thôi, có gặp hay không cũng không cần ngươi xen vào.

Nhiếp Vân khoát tay.

- Ta...

Quán chủ muốn cự tuyệt nhưng nghĩ đến đám người Lệ Hồng Trần, Lâu Hư thê thảm như thế nên do dự.

Thiếu niên trước mắt còn dám đánh người thừa kế thế lực lớn, không đáp ứng, khẳng định không có quả ngon để ăn.

- Vậy được rồi, ta... Ta chỉ có thể dẫn ngươi tới bên ngoài thiếu chủ phong, nàng có gặp ngươi hay không sẽ do nàng quyết định.

Quán chủ cũng phải nói rõ trước, sợ đến lúc đó đối phương không gặp lại trách lên người mình.

- Ân!

Nhiếp Vân mặc kệ quán chủ đùa nghịch tâm cơ gì, hắn cũng không quan tâm.

Đạm Thai Lăng Nguyệt đang ở trong Thần Nữ phong, hắn thân là hoàng đế Phổ Thiên hoàng triều xông vào sẽ dẫn phát song phương mâu thuẫn, hắn chỉ gặp nàng, muốn xem suy nghĩ của nàng mà thôi.

Chỉ có thể dùng biện pháp đần như thế.

- Đi thôi, hiện tại ta mang ngươi đi qua.

Quán chủ thở ra một hơi, lập tức đi ra ngoài.

- Nhiếp Đồng ngươi ở lại nơi này chờ ta.

Hắn bàn giao với Nhiếp Đồng một tiếng.

Nhiếp Đồng là cường giả Đế cảnh, hơn nữa thực lực không có hoàn toàn củng cố, đám người Cái Vẫn, Lâu Hư nhìn không ra nhưng vừa tiến vào Thần Nữ phong sẽ bị phát hiện.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện