Vô Tận Đan Điền

Ba chiêu (Hạ)


trước sau

- Ta đã đạt tới cửu châu cảnh đỉnh phong!

- Chính bởi vì như thế sư phụ mới bảo ta ra khỏi thời không gian trở lại Thần giới, cảm ngộ Thần giới biến hóa, tìm cơ hội đột phá!

Đạm Thai Lăng Nguyệt cười nói.

- Cửu châu cảnh đỉnh phong?

Nhiếp Vân tắc luỡi.

Loại thực lực này cho dù Hiên Thần đứng đầu đế cảnh tiềm lực bảng cũng không phải đối thủ của nàng.

- Chúng ta luận bàn thử xem.

Nghĩ vậy Nhiếp Vân ngứa tay.

Tân cấp bảy châu đỉnh phong, cái gọi là tuấn tài không đỡ nổi một chiêu của hắn, hắn không quan tâm bọn họ.

- Tốt!

Đạm Thai Lăng Nguyệt cũng muốn biết lang quân có thực lực thế nào, lúc này cũng không nhiều lời, hai người tách ra.

Rầm rầm rầm oanh!

Hai đại siêu cấp cường giả chiến đấu, nạp vật thế giới xuất hiện địa chấn, biển cả gào thét.

Không qua bao lâu hai người dừng lại.

Sắc mặt Đạm Thai Lăng Nguyệt đỏ rực thở hồng hộc.

- Ngươi chơi xấu, tại nạp vật thế giới, ngươi là chưởng khống giả, có thể tùy ý khống chế, ta đương nhiên không đánh lại ngươi.

- Ha ha!

Nhiếp Vân cười.

Kỳ thật hắn cũng không chơi xấu, tại nạp vật thế giới, hắn thật là chưởng khống giả, có được năng lực khống chế thời gian không gian, cũng là Thiên Đạo.

Hắn không sử dụng lực lượng này, mà là vận dụng toàn bộ thực lực.

Sau khi chiến đấu mới phát hiện hoàn mỹ giới vực quả nhiên cường đại đáng sợ.

Cho dù hắn thấp hơn Đạm Thai Lăng Nguyệt hai cảnh giới, chính thức đánh nhau thì nàng không phải đối thủ của hắn.

Hoàn mỹ giới vực dung hợp ba ngàn đại đạo, rất nhiều năng lượng hội tụ, quả thực không có gì không tồi, Thiên Đạo giới vực không thể ngăn cản nổi.

- Ai nha, hỏng bét, chúng ta tới nơi này thời gian dài như vậy, những người cầu hôn kia cũng tiến hành thi đấu rồi!

Biết không phải là đối thủ, Đạm Thai Lăng Nguyệt không tự hành hạ mình, lập tức nhớ tới chuyện khác.

Đế Huyền định ra ba cuộc tỷ thí, trận đầu đã tiến hành một ngày, hai người nói chuyện quá lâu nên không chú ý thời gian, nếu như đoán không sai đã là giữa trưa, chỉ sợ tỷ thí hôm nay sắp xong rồi.

- Thi đấu?

Nhiếp Vân lắc đầu.

Hắn luyện hóa thánh sơn lâm vào trong lúc ngủ say, bỏ qua thời gian thi đấu, cho dù hiện tại đi qua, dựa theo trình độ chán ghét của Đế Huyền với mình sẽ không cho tỷ thí.

Đã bỏ qua, bỏ qua một ngày và hai ngày cũng không có khác nhau quá lớn.

Cho nên đi hay không cũng không sao.

- Đế Huyền đối đãi ngươi như thế nào? Nếu như ta hiện tại mang ngươi rời đi thì sao

Nhiếp Vân nhìn qua.

- Sư phụ rất tốt với ta... Nếu như không có nàng hết sức tài bồi, không có ta hôm nay, Nhiếp Vân... Ta...

Vành mắt Đạm Thai Lăng Nguyệt đỏ lên, không biết trả lời như thế nào

Nàng biết rõ ý của Nhiếp Vân, mang nàng đi, cho dù Đế Huyền là Đại Đế thì sao? Không nói bản thân Phổ Thiên hoàng triều cường đại hơn Thần Nữ phong, chỉ một mình Nhiếp Đồng thủ hộ đã không ai có thể làm gì được hắn.

Đế Huyền là sư phụ nàng, vì giúp nàng gia tăng tu vi đã không tiếc tiêu hao bổn nguyên, những năm gần đây vẫn tận tâm tận lực, thực rời đi chẳng phải phụ lòng sư phụ?

Nàng cũng biết thiếu niên này vì nàng đã giao ra bao nhiêu, từ đại lục Phù Thiên đi tới nơi này, hắn chưa bao giờ lùi bước.

Ân tình cả hai, nàng làm sao bây giờ?

- Cũng không cần phải gấp, Đế Huyền có ân với ngươi, chính là có ân với ta, cho dù bị chút ủy khuất cũng không sao, yên tâm đi.

- Ta sẽ nghĩ biện pháp đường đường chính chính cưới ngươi vào cửa, sẽ không để ngươi ủy khuất.

Nhìn thấy thái độ của Đạm Thai Lăng Nguyệt, Nhiếp Vân cười cười.

Tuy hắn không thích Đế Huyền nhưng vì Lăng Nguyệt hắn cũng bỏ qua.

Chỉ cần nàng không làm chuyện quá phận thì hắn không so đo làm gì.

Đế Huyền có đại ân với Đạm Thai Lăng Nguyệt, nếu như rời đi như thế thì nàng sẽ mang bêu danh bất nhân bất nghĩa, đây là việc Nhiếp Vân không muốn nhìn thấy.

- Nhiếp Vân, cám ơn ngươi!

Nghe
được người trong lòng hứa hẹn, Đạm Thai Lăng Nguyệt kích động ôm lấy hắn.

Mỉm cười, vuốt mái tóc thê tử, Nhiếp Vân tươi cười.

Cả đời hắn truy cầu cái gì? Cũng không phải lực lượng thiên hạ vô địch, mà là bảo vệ người nhà, người thân đoàn viên với nhau mà thôi.

Chính bởi vì như thế hắn một đường phấn đấu tới hiện tại.

Hiện tại Đạm Thai Lăng Nguyệt khôi phục trí nhớ, khoảng cách đoàn viên không xa.

- Chờ chuyện lần này chấm dứt, ta sẽ mang ngươi về hỗn độn hải dương.

Ôm thê tử vào trong ngực, Nhiếp Vân nhẹ nhàng nói.

- Ân!

Đạm Thai Lăng Nguyệt gật đầu.

Hai người cảm ngộ tâm ý lẫn nhau, dường như thời gian dừng lại vào thời khắc này.

Không biết ôm bao lâu.

- Nguyệt Nhi, ngươi đi về trước đi, ta sẽ đi Thần Nữ phong tham gia ba cuộc tỷ thí, tranh thủ phương pháp quang minh chính đại dẫn ngươi đi.

Nhìn thê tử trước mặt, Nhiếp Vân làm ra hứa hẹn.

- Ủy khuất ngươi!

Đạm Thai Lăng Nguyệt nhìn sang, ánh mắt kích động.

- Đi!

Làm ra quyết định, Nhiếp Vân không nói thêm lời nào, tinh thần khẽ động sau đó thả Đạm Thai Lăng Nguyệt ra khỏi nạp vật thế giới, bản thân hắn đi tới Thần Nữ phong.

Tuấn tài trẻ tuổi tới Thần Nữ phong cầu hôn đang luận võ, tuy hiện tại đã muộn nhưng muốn quang minh chính đại cưới Đạm Thai Lăng Nguyệt, chỉ có thể qua cửa này!

...

Võ đài Thần Nữ phong.

Thần Nữ phong có sáu Đại Đế ngồi thành một hàng, ở giữa là Đế Huyền.

Hiện tại sắc mặt Đế Huyền m trầm, vẻ mặt lúng túng.

- Đã xảy ra chuyện gì? Bảy người tỷ thí, thậm chí có bốn vắng mặt, chẳng lẽ bọn họ không có thành ý cầu hôn hay sao?

Hừ lạnh một tiếng, Đế Huyền vỗ lên tay ghế.

Hôm nay là ngày hôm sau của khảo hạch đầu tiên, hôm nay bảy người sẽ có mặt, kết quả hôm nay vắng bốn người.

Làm gì? Cũng đặt Thần Nữ phong vào mắt a!

- Bẩm phong chủ, Bát Phương quán truyền đến tin tức, nói bốn người bọn họ thân thể không khỏe, buông tha tỷ thí hôm nay.

Một hộ vệ đi tới.

- Thân thể không khỏe?

Đế Huyền càng căm tức.

Tu vi đạt tới Thiên Đạo đỉnh phong đã sớm bách độc bất xâm, bách bệnh không sinh, ngày hôm qua khá tốt, làm sao có thể không khỏe vào hôm nay? Vẽ mặt nàng sao?

Cũng khó trách đám người Liễu Thiền, Lâu Hư, Lệ Hồng Trần không tới, ngày hôm qua bị Nhiếp Vân đánh một trận nằm rạp không dậy nổi, về phần vì sao không nói thật... Đều là tuổi trẻ tài tuấn, danh khí lớn như vậy, nếu để người ta biết rõ mấy người bọn họ liên thủ cũng không phải đối thủ của Nhiếp Vân thì làm sao có mặt mũi gặp người?

Còn nữa, nếu nói ra khả năng cưới Đạm Thai Lăng Nguyệt càng nhỏ.

Cho dù tham gia thì bốn người không phải đối thủ của Hiên Thần công tử, so với đi tìm mất mặt còn không bằng không tới tham gia.

Vì vậy xuất hiện việc này.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện