Đối mặt với Đại Đế khác, dựa vào Thánh Sơn thì hắn còn có thể cam đoan không bị chém giết, thậm chí còn có thể giết chết đối phương. Thế nhưng đối mặt với vị đệ nhất nhân Thần giới trong truyền thuyết này, hắn hoàn toàn không có tự tin a.
Vị này chính là tồn tại mà ngay cả Phổ Thiên Đại Đế cũng không thể chiến thắng, trừ phi hắn đột phá Đại Đế. Nếu không, cho dù có Thánh Sơn thì cũng khó có thể thành công chống lại!
- Xem ra cho dù không phải là hắn thì cũng có quan hệ rất lớn với hắn ta, về sau phải cẩn thận!
Nhiếp Vân nhìn về phía đệ đệ rồi nói một câu.
Tuy rằng Nhiếp Đồng đã hoàn toàn lĩnh ngộ đại đạo, trở thành Kiếm Đạo Đại đế mới. Thế nhưng đối mặt với vị đệ nhất nhân Thần giới này, nhất định cũng không phải là đối thủ của đối phương.
- Được, yên tâm đi ca ca. Cho dù hiện tại đệ không phải là đối thủ của Hiên Viên Đại Đế. Thế nhưng hắn muốn muốn giết đệ thì cũng không có dễ dàng như vậy!
Trong mắt Nhiếp Đồng hiện lên một đạo kiếm quang.
Hắn là Kiếm Đạo Đại đế dùng công kích mà nổi danh. Có một kiếm nơi tay, ngay cả Thiên Địa cũng không thể ngăn cản. Tuy rằng Hiên Viên Đại Đế lợi hại, thế nhưng nếu muốn muốn lặng lẽ không một tiếng động chém giết hắn mà nói, quả thực không có khả năng!
Lại nói, Nhiếp Đồng cũng giống hắn, từng bước một đi tới từ Khí Hải đại lục, có được ý niệm và nghị lực kiên cường. Cho nên đừng nói là Hiên Viên Đại Đế, dù là tất cả Đại Đế trong Thần giới liên hợp lại, muốn chém giết hắn cũng không có dễ dàng như vậy.
Nghĩ đến những chuyện này, tâm tư trong lòng Nhiếp Vân mới buông lỏng được một chút.
Hắn có giới vực hoàn mỹ và Thánh Sơn làm hậu thuẫn, vào lúc nguy hiểm còn có thể đào tẩu, đệ đệ lại khác hắn. Thế nhưng đệ đệ đã có được phần tự tin này thì hắn cũng yên lòng.
- Chuyện giữa các Đại Đế khó bề phân biệt, tuy nhiên, hiện tại muốn lui về phía sau cũng đã muộn rồi!
Nhiếp Vân thở dài nói.
Trước đó thực lực của hắn quá thấp, không có va chạm gì với Đại đế. Mà đối phương cũng sẽ cố kỵ thân phận mà không ra tay. Thế nhưng hiện tại thì khác, không nói tới việc trước đó hắn hóa giải Tâm Ma trong cơ thể Ngọc Sương. Chỉ cần việc luyện hóa Long Dương Đại Đế và đạo ý niệm vừa rồi kia, nhất định đã đắc tội với không ít cường giả.
Hơn nữa, lại thêm thân phận hoàng đế Phổ Thiên hoàng triều này, chỉ sợ người muốn động thủ với hắn cũng có không ít a.
Hắn còn chưa có tấn chức Đại Đế thì đã bị Đại Đế ngấp nghé, khiến cho cường giả Đại Đế nhớ thương. Quả thực không biết nên cao hứng hay là khóc lóc đây.
- Ca ca, nếu như ca ca muốn tấn chức Đại Đế thì cũng đơn giản. Không bằng để đệ đi giết mấy vị Đại Đế, đem tới cho ca ca thôn phệ. Bằng vào sự cường đại của giới vực hoàn mỹ, có lẽ có thể nhẹ nhõm tấn cấp a!
Nhiếp Đồng cười cười.
- Đi giết mấy vị Đại Đế?
Nhiếp Vân lắc đầu.
Người có thể tu luyện tới cấp bậc Đại Đế, ai cũng không dễ dàng a. Đối phương không có đắc tội với hắn thì hắn cũng không cần phải chạy tới giết bọn hắn ah!
Đương nhiên, Nhiếp Đồng nói cũng không sai. Dùng sự cường đại của giới vực hoàn mỹ, chỉ cần để cho hắn có thể thôn phệ thêm mấy vị Đại Đế. Khi đó quả thực tu vi có thể tăng trưởng không ngừng nghỉ, cuối cùng trùng kích Đế cảnh, cũng không phải là chuyện không làm được.
- Ca ca, nếu như ca ca không đành lòng mà nói. Như vậy đệ có thể đứng ra, mọi tội danh cứ để
đệ đeo là được.
Thấy hắn lắc đầu, Nhiếp Đồng lại nói.
- Quả thực không cần, thôn phệ Đại Đế tấn chức, tuy rằng tiến bộ rất nhanh. Thế nhưng lại không thể yên tâm thoải mái, sớm muộn gì cũng sẽ hình thành Tâm Ma, đối với việc tu luyện cũng không tốt...
Nhiếp Vân ngắt lời đệ đệ, lại cười cười. Đang định nói ra nguyên do thì lại đột nhiên dừng lại.
Nhiếp Đồng ở bên cạnh, cũng dừng lại, huynh đệ hai người đồng loạt nhìn ra phía ngoài.
- Tại hạ là người rảnh rỗi, đặc biệt tới bái phỏng Nhiếp Vân bệ hạ, không biết tại hạ có thể gặp mặt bệ hạ một lần hay không?
Ngay sau đó đã có một đạo thanh âm nhàn nhạt truyền vào trong.
- Mời vào!
Nhiếp Vân lập tức truyền âm lại.
Vừa mới trải qua giết chóc, không ngờ bên ngoài lại có người cầu kiến. Chuyện này khiến hắn cảm thấy có chút kỳ quái.
- Làm phiền rồi!
Nương theo tiếng cười cười, lập tức có một người trung niên chậm rãi đi tới.
Tiếng bước chân curah ắn không lớn, tốc độ cũng không nhanh. Thế nhưng lại khiến cho người ta có một loại cảm giác như mộng. Khiến cho người ta không nhìn rõ quỹ tích, cho dù là Nạp Vật Thế giới của Nhiếp Vân thần kỳ như thế cũng không nhìn rõ đối phương đi tới như thế nào.
- Người này có thực lực gì vậy?
Nhiếp Vân không nhìn ra cho nên mới lặng lẽ truyền âm cho Nhiếp Đồng, hỏi.
Đệ đệ hắn thân là cường giả Đế cảnh, nhất định ánh mắt sẽ cao hơn hắn rất nhiều. Hắn không nhìn ra thì không có nghĩa là đệ đệ cũng không nhìn ra.
- Đệ cũng không biết, tuy nhiên... Chỉ sợ không dưới đệ.
Sắc mặt Nhiếp Đồng ngưng trọng, khí tức toàn thân ngưng tụ thành một đạo Kiếm Ý, chỉ cần đối phương có mưu đồ làm loạn thì hắn có thể trực tiếp động thủ.
- Ha ha, hai vị tiểu hữu không cần khẩn trương như vậy. Ta chỉ đi ngang qua nơi này mà thôi, vừa vặn có chút hiếu kỳ cho nên mới sang đây thăm nhị vị!
Nhìn thấy huynh đệ hai người như gặp đại địch, người trung niên này cười cười, lại nói.
- Thăm chúng ta?
Nhiếp Vân nhìn chằm chằm về phía trước, nói:
- Chúng ta cũng không quen biết, sang đây thăm chúng ta. Sao lại nói vậy chứ?
Quả thực hắn không biết đối phương, thế nhưng đối phương lại nói sang đây thăm hắn, nếu như nói không có mục đích gì. Dù có nói ra thì hắn cũng sẽ không tin.
- Ngươi không biết ta, thế nhưng ta đã sớm nghe nói qua đại danh của nhị vị, Nhiếp Vân bệ hạ anh hùng cái thế, truyền nhân của Thần Nông, y thuật vô song a! Về phần vị tiểu huynh đệ này, tuổi còn trẻ đã đột phá gông cùm xiềng xích trở thành Kiếm Đạo Đại đế, ở trong Thần giới này cũng có thể nói là có số có má! Ta vô cùng bội phục nhị vị a.
Người trung niên này nói.
- Rốt cuộc ngươi là ai?
Nhiếp Vân nheo mắt lại.
Nhiếp Đồng che dấu tu vi, ở trong Bát Phương quán, ngay cả quán chủ và Đế Huyền cũng không biết hắn là một vị cường giả Đế cảnh. Thế nhưng người trung niên trước mắt này vừa mới mở miệng đã nói ra chuyện này. Khiến cho hắn lập tức cảnh giác?