Vô Tận Đan Điền

Triệt để trở mặt


trước sau

- Sư phụ, ta cùng Nhiếp Vân là yêu thật lòng. Hơn nữa, chúng ta đều là Phi Thăng Giả, trước khi phi thăng, sớm đã có hôn phối, nói cách khác, ta đã sớm là người của hắn, cầu sư phụ thành toàn!

Vừa xuất hiện ở đại điện, Đạm Thai Lăng Nguyệt trực tiếp quỳ rạp xuống đất.

- Ngươi nói bậy bạ gì đó! Còn không lui xuống cho ta!

Nghe được đệ tử ở trước mặt chống đối nàng, Đế Huyền đứng bật dậy.

Lần này chống đối, có thể nói vẽ mặt lợi hại. Đế Huyền ngươi biết rõ ràng người đệ tử này là một nữ nhân có chồng, còn thay nàng chọn rể, đến cùng có rắp tâm gì?

Trong nháy mắt, ánh mắt của các Đại Đế nhìn về phía Đế Huyền lần nữa thay đổi.

- Sư phụ, cầu ngươi thành toàn chúng ta! Bằng không thì, ta liền quỳ không dậy!

Đạm Thai Lăng Nguyệt không nghĩ tới nói như vậy tương đương hung hăng đánh mặt sư phụ nàng, quỳ trên mặt đất nhìn chằm chằm Đế Huyền, không chút chịu thua.

- Được, tốt, ta vất vả khổ cực đào tạo ngươi, rõ ràng dám phản đối ta, đã như vậy, nghiệt đồ như lưu ngươi có lợi ích gì!

Nhìn chung quanh một vòng, thấy rất nhiều Đại Đế đều dùng ánh mắt cổ quái nhìn qua, sắc mặt Đế Huyền phiếm hồng, cả người sắp tức giận nổ tung.

Không nghĩ tới chuyện nàng rất nắm chắc, lại biến thành loại kết quả này.

Ầm ầm!

Bàn tay trảo một cái, một bàn tay khổng lồ mãnh liệt vỗ xuống Đạm Thai Lăng Nguyệt.

Nàng thật nổi giận rồi.

Đạm Thai Lăng Nguyệt luân phiên chống đối, để cho nàng không bỏ nổi thể diện, vừa ra tay uy lực mười phần, căn bản không lưu tình.

Xem ra nếu như Đạm Thai Lăng Nguyệt không tránh né mà nói, chỉ một chưởng này, không chết củng phải tàn phế!

Ô... Ô... Ô... N... G!

Bất quá, bàn tay của nàng còn chưa tới đỉnh đầu của Đạm Thai Lăng Nguyệt, một ánh kiếm vạch phá không gian, thời gian, đột ngột xuất hiện ở trong đại điện.

Hí!

Kiếm quang cùng chưởng ấn tiếp xúc, như miếng sắt đụng phải lá khô, người kia ngay cả thoáng một phát cũng không ngăn trở được, ánh kiếm tiếp tục tiến lên.

Rầm ào ào!

Kiếm quang trực tiếp đâm vào trên bàn tay của Đế Huyền, thanh âm mũi kiếm vào thịt truyền ra, trên lòng bàn tay trắng nõn của Đế Huyền, xuất hiện một vết máu dữ tợn.

Nhiếp Đồng ra tay!

Lạch cạch! Lạch cạch!

Máu tươi của Đế Huyền chảy trên mặt đất, mà nàng vẫn chưa tỉnh, gắt gao nhìn chằm chằm Nhiếp Đồng, trong mắt tràn đầy không thể tin được.

- Ngươi... Ngươi là mấy ngày trước đây mới vừa đột phá… Kiếm Đạo Đại Đế?

Hiện tại nàng mới biết được gia hỏa theo sau lưng Nhiếp Vân, giống như người hầu, lại có được thực lực đáng sợ dường nào!

Một vị Đại Đế! Kiếm Đạo Đại Đế!

Rõ ràng dùng Nhiếp Vân như Thiên Lôi sai đâu đánh đó, nếu như không phải tận mắt nhìn thấy, ai cũng không thể tin được!

Lúc trước nàng chỉ cho rằng đối phương là người tu luyện bình thường, Nhiếp Vân mang đi theo, bây giờ mới biết, hắn mới là đáng sợ nhất, trình độ không kém gì Phổ Thiên Đại Đế, thậm chí... Còn hơn nữa!

Coi như Phổ Thiên Đại Đế muốn trợ giúp Nhiếp Vân, cũng phải cân nhắc đại cục, không có khả năng đơn giản khai chiến với Thần Nữ phong, nhưng người trước mắt bất đồng, hoàn toàn không có quy củ, có thể đoán được, chỉ cần mình dám đả thương Nhiếp Vân, hắn tuyệt đối dám chém giết mình ngay tại chỗ!

Mấu chốt là... mình còn đánh không lại hắn!

Rầm ào ào!

Nhiếp Đồng căn bản không để ý tới câu hỏi của nàng, Lục Hi kiếm nhếch lên, lạnh lùng nhìn qua.

Xem ra, nếu như nàng dám động thủ nữa, vô luận là Đạm Thai Lăng Nguyệt hay Nhiếp Vân ngăn cản, hắn cũng sẽ không chút lưu tình chém giết.

- Rất tốt, rất tốt! Đạm Thai Lăng Nguyệt, bây giờ ngươi đã có chỗ dựa cứng cáp!
Dám phản kháng ta!

Thấy Nhiếp Đồng không để ý tới, sắc mặt của Đế Huyền càng thêm khó coi, cúi đầu nhìn về phía Đạm Thai Lăng Nguyệt, ánh mắt càng ngày càng rét lạnh.

Hôm nay cục diện này đều là đồ đệ ngoan này tạo thành, trước cưng chiều, trong chốc lát biến thành hư ảo.

- Sư phụ, ta chỉ cầu ngươi thành toàn ta cùng Nhiếp Vân, không dám có ý phản kháng ngươi! Chỉ cần ngươi đáp ứng, ta sẽ để cho Nhiếp Vân, Nhiếp Đồng nhận lỗi với ngươi!

Đạm Thai Lăng Nguyệt ngẩng đầu lên nói.

- Xin lỗi? Không cần! Ta cũng chịu không nổi!

Ánh mắt của Đế Huyền càng ngày càng lạnh, vung tay lên, quay đầu nhìn về phía Hiên Viên Đại Đế cách đó không xa:

- Lần cơ hội đó ta dùng, ngươi giúp ta ngăn trở vị Kiếm Đạo Đại Đế này!

- Ngươi chắc chắn chứ? Nàng... là đệ tử của ngươi!

Nghe được “cơ hội kia”, trên mặt Hiên Viên Đại Đế lộ ra khó coi, nhịn không được nói.

- Ngươi nói thẳng đáp ứng hay không đáp ứng là được!

Đế Huyền nhíu mày.

- Được rồi, ta đáp ứng!

Hiên Viên Đại Đế bất đắc dĩ đứng dậy nhìn về phía Nhiếp Vân:

- Nhiếp Vân tiểu hữu, thật xin lỗi, lúc trước tạo nghiệt, không nghĩ tới hôm nay liên lụy ngươi rồi!

- Hiên Viên Đại Đế, ta hi vọng ngươi không cần dính vào chuyện này, nếu không đả thương ngươi, lộ ra ta có chút tiểu nhân!

Không nghĩ tới Đế Huyền tìm Hiên Viên Đại Đế hỗ trợ, hơn nữa người sau đồng ý, Nhiếp Vân nhíu mày.

Hiên Viên Đại Đế mới vừa đưa cho hắn một món bảo vật, còn chuyên môn bái phỏng, xem như có ân, bây giờ vì Đế Huyền đả thương hắn, khó tránh khỏi lương tâm băn khoăn.

- Ha ha! Mọi người nghe được không? Tiểu tử này lại còn nói sẽ làm bị thương Hiên Viên Đại Đế? Quá buồn cười!

Thần Binh thành thành chủ Âu Dương Ma Thiên đứng dậy, nhìn về phía Nhiếp Vân, như nhìn lấy một chuyện cười:

- Hiên Viên Đại Đế là Thần giới đệ nhất nhân, chúng ta liên hợp lại có thể làm bị thương hắn hay không cũng còn khó nói, ngươi một Thiên Đạo cảnh nho nhỏ, lại ở chỗ này phát ngôn bừa bãi, đơn giản là không biết trời cao đất rộng!

- Là có chút không biết cao thấp!

- Mặc dù Thiên Đạo cảnh rất không tệ, nhưng cùng Đế Cảnh vẫn có chênh lệch rất lớn!

- Xem ra bị cừu hận làm choáng váng đầu óc, nếu không làm sao lại nói ra lời ngu xuẩn như thế!

- Hắn là cảm thấy mình có Thần binh Đế Cảnh liền có thể chống lại Đại Đế sao! Đáng tiếc, Thần binh Đế Cảnh không phải Đại Đế thi triển, uy lực ngay cả một phần mười cũng không phát huy ra được, sẽ không tạo thành hiệu quả gì cho Đại Đế!

Âu Dương Ma Thiên nói, làm cho tất cả Đại Đế xôn xao, đồng thời gật đầu.

Cường giả Đế Cảnh đã đứng ở đỉnh Thần giới, chỉ cần không có đột phá cái khảm này, liền chênh lệch cách xa vạn dặm, tiện tay có thể diệt sát!

Thiếu niên trước mắt rất rõ ràng không có đột phá gông cùm xiềng xích ấy, loại tình huống này, cho dù có Thần binh Đế Cảnh cũng uổng công!

Một Đại Đế bình thường cũng không phải đối thủ, chớ nói chi Hiên Viên Đại Đế.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện