Vô Tận Đan Điền

Nhiếp Vân Đại Đế (hạ) (2)


trước sau

Không biết Thần giới bởi vì hắn Độ Kiếp mà long trời lở đất, lúc này Nhiếp Vân máu me khắp người, sắc mặt khó coi.

Bản thân dẫn tới hạo kiếp, hoàn toàn chính xác vượt ra khỏi tưởng tượng, ngay cả lực lượng của hắn lại tăng lên mấy lần, vẫn như cũ khó mà chống lại.

- Đáng giận!

Phun ra một ngụm máu tươi, ánh mắt của Nhiếp Vân lạnh lùng nhìn chằm chằm hạo kiếp, hắn có thể rõ ràng cảm nhận được Thiên Đạo Thần giới phẫn nộ, tựa hồ không nghiền hắn thành bột phấn, là tuyệt không cam tâm!

- Luyện hóa cho ta!

Hí dài một tiếng, thế giới nạp vật chứa đựng bảy thi thể Đại Đế đồng thời nổ tung, hội tụ thành lực lượng hùng hậu lần nữa tràn đầy toàn thân.

Két! Két!

Thế giới nạp vật khuếch trương!

Trước đó luyện hóa mấy trăm thi thể Đế thú, để thế giới nạp vật chẳng những đột phá phạm vi Thập Tứ Châu, còn tiếp tục đột phá, một mực đạt tới phạm vi hai mươi châu mới dừng lại.

Phạm vi thế giới nạp vật lớn như vậy, mà hắn cũng rõ ràng cảm thụ được lực lượng Đế Cảnh, nói rõ hắn đã tấn cấp Đế Cảnh!

Vốn cho rằng thế giới nạp vật sẽ dừng lại, không mở rộng nữa, ai ngờ luyện hóa thi thể Đại Đế còn tăng thêm!

Ầm ầm!

Thời gian nháy mắt, thế giới nạp vật tấn cấp đến phạm vi 25 châu, rốt cục xem như ngừng lại, khí tức cả người cũng càng ngày càng mạnh, tựa như chúa tể khống chế cửu thiên.

- Phá!

Hét lên một tiếng, trong mắt bắn ra thiểm điện vô cùng vô tận, đâm xuyên bầu trời Thần giới.

Đại Đế phổ thông, dù là Hiên Viên Đại Đế, chỉ sợ ở trước mặt hắn, cũng bị một ánh mắt tươi sống đánh giết.

Coi như Đạm Đài Lăng Nguyệt, một ngón tay cũng có thể chiến thắng.

- Ngươi đã một lòng muốn giết ta, vậy nếm thử lực lượng của ta đi!

Luyện hóa bảy thi thể Đại Đế, thực lực của Nhiếp Vân tăng nhiều, cũng rõ ràng cái này chỉ sợ là hạo kiếp mạnh nhất Thần giới!

Hạo kiếp mạnh nhất, cũng biểu thị, vô luận cường đại như thế nào, cũng không có khả năng xuất hiện Lôi kiếp lợi hại hơn.

Đã như vậy, Nhiếp Vân cũng không do dự, cổ tay khẽ đảo, Thánh Sơn xuất hiện ở trong lòng bàn tay.

Trước đó một mực không dám sử dụng Thánh Sơn, là sợ nó cũng dẫn tới hạo kiếp, hai hai chung vào một chỗ, liền xem như hắn, cũng không thể chống cự.

Giờ phút này biết đây đã là hạo kiếp mạnh nhất, Thánh Sơn tự nhiên cũng có thể lấy ra!

Từ khi luyện chế được Thánh Sơn, chưa bao giờ trải qua hạo kiếp, nếu như có thể vượt qua, về sau ở Thần giới cũng có thể nhẹ nhõm lấy ra, không cần lo lắng hạo kiếp theo nhau mà đến nữa, ầm ầm!

Thánh Sơn bay ra, Nhiếp Vân nhướng mày, thẳng tắp ném tới không trung.

Thiên địa dao động, lôi vân đầy trời bị trấn áp xuống.

- Thật là lợi hại...

Nhìn một màn này ở trong mắt, Đạm Đài Lăng Nguyệt trực tiếp choáng váng.

Quá mạnh!

Đây chính là Thiên Đạo hội tụ tất cả lực lượng thành Lôi kiếp! Thế mà bị một chiêu trấn áp, cái này là thực lực gì?

Trước đó người khác đều nói Đại Đế là cường giả siêu việt Thiên Đạo, mình cũng cho là như thế, hiện tại xem ra, chỉ sợ chỉ có người trước mắt này, mới thật sự là người siêu việt Thiên Đạo.

Bởi vì... Thiên Đạo ở trước mặt hắn, cũng phải quỳ!

Ầm ầm! Ầm ầm!

Bị Thánh Sơn trấn áp, Thiên Đạo càng thêm nổi giận, lôi đình như biển, không ngừng oanh kích tới Nhiếp Vân.

- Thôn phệ!

Mở trừng hai mắt, Nhiếp Vân không né nữa, há to miệng rộng, lôi vân đầy trời liền bị hắn nuốt vào trong bụng.

Thế giới nạp vật đạt tới 25 châu, mặc dù Lôi Đình chi lực mênh mông, với hắn mà nói cũng không tính cái gì.

Hô hô hô!

Kéo dài một ngày một đêm, hải dương lôi đình chấn kinh toàn bộ Thần giới rốt cục biến mất, Nhiếp Vân thở dài một ngụm trọc khí, thân hình thoắt một cái, xuất hiện ở trước mặt Đạm Đài Lăng Nguyệt.

Vẫy tay một cái, Thánh Sơn hóa thành một điểm, bay vào mi tâm.

- Ngươi... Thành công?

Nhìn lấy Nhiếp Vân bay tới, trên người không có cảnh giới sâu không lường được, cũng không
có lực lượng để cho nàng tim đập nhanh, ngược lại giống như trước đây không có bất kỳ biến hóa nào, Đạm Đài Lăng Nguyệt tràn đầy nghi ngờ nhìn qua.

- Thành công!

Nhiếp Vân cười cười:

- Rốt cục thành tựu Đại Đế!

Vượt qua hạo kiếp trước nay chưa có của Thần giới, thực lực của hắn rốt cục đột phá tan gông cùm xiềng xích, đạt tới Đế Cảnh, biến thành cường giả Đế Cảnh thực sự, cũng là Thần giới vô số kỷ nguyên đến nay, một cường giả Đế Cảnh giới vực hoàn mỹ duy nhất.

- Thế nhưng nà... vì sao ta không cảm giác đến thực lực của ngươi?

Đạm Đài Lăng Nguyệt kỳ quái.

Nàng là Thiên Đạo Đại Đế, cảm giác kinh khủng, Thần giới có thể giấu diếm được nàng hầu như không tồn tại, nhưng thiếu niên ở trước mắt, giống như không có thực lực, ngay cả nàng cũng không cảm giác được năng lượng ba động mảy may.

- Có thể thử xem!

Nhiếp Vân cười nhìn tới.

- Được!

Đạm Đài lĩnh vực vừa vặn cũng muốn thử xem Đại Đế có giới vực hoàn mỹ đến cùng thực lực như thế nào, nhướng mày, ngọc thủ khẽ đảo vỗ tới.

Ầm ầm!

Ức vạn dặm không gian bị một chưởng của nàng xé rách, Nhiếp Vân đứng ở trong đó, phảng phất như người không có việc gì, vẫn như cũ cười khanh khách nhìn qua.

- Ta không tin, không cách nào đả thương ngươi!

Một chiêu này Đạm Đài Lăng Nguyệt cảm thấy Hiên Viên Đại Đế tới cũng sẽ bị đánh chết, kết quả ngay cả tóc của đối phương cũng không rơi một cây, đôi mi thanh tú của Đạm Đài Lăng Nguyệt nhăn lại, đổi chưởng thành quyền, lần nữa đánh tới.

Phần phật!

Lần này uy lực càng lớn, toàn bộ Chân Hư giới ở dưới nàng toàn lực công kích, đều không ngừng run rẩy, tựa như bất cứ lúc nào cũng sẽ sụp đổ.

- Ha ha!

Nhẹ nhàng cười một tiếng, Nhiếp Vân xuất thủ.

Ngón tay nhẹ nhàng gõ tới.

Soạt!

Trong nháy mắt, thời gian, không gian của toàn bộ Chân Hư giới phảng phất như bị đông cứng, nắm đấm vô cùng uy mãnh của Đạm Đài Lăng Nguyệt ngưng kết ở trên không trung, rốt cuộc không đến được trước mặt.

- Phá!

Nhẹ nhàng quát một tiếng.

Không gian vỡ nát, hình thành một thời không loạn lưu to lớn, lực công kích của Đạm Đài Lăng Nguyệt cường hãn, cũng nương theo không gian phá toái mà biến mất.

Hô!

Thời gian khôi phục.

- Cái này...

Đạm Đài Lăng Nguyệt mở to hai mắt nhìn.

Vừa rồi nàng đã dùng hết toàn lực, lực lượng cuồng bạo như thế, một châu chi địa của Thần giới, chỉ sợ cũng có thể trong nháy mắt phá hủy, nhưng ở trước mặt đối phương, giống như con nít buồn cười!

Gia hỏa này đến cùng có sức chiến đấu dạng gì?

Cũng quá kinh khủng đi!

- Ta nhận thua!

Cười khổ lắc đầu, Đạm Đài Lăng Nguyệt nói.

Khác biệt thực sự quá lớn, hai người căn bản không ở cùng một cấp bậc, không nhận thua không được.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện