Vô Tận Đan Điền

Hơn ngàn tế đàn


trước sau

Đang muốn nói chuyện, liền nghe phía ngoài vang lên tiếng đập cửa.

- Tiến đến!

Nghe được thanh âm này, Nhiếp Vân nhẹ nhàng thở ra, vội vàng quay mặt đi.

Đi vào là Nhiếp Đồng.

- Ca ca!

Nhiếp Đồng do dự một chút, muốn nói lại thôi.

- Nương, ta còn có việc trước đi ra ngoài một chút!

Thấy bộ dáng của đệ đệ, Nhiếp Vân vội vàng đi ra ngoài.

Nhìn thấy dáng vẻ của hắn chật vật, tam nữ đồng thời cười một tiếng.

Đường đường Thần giới đệ nhất nhân, thế mà lại xấu hổ như vậy, không tận mắt nhìn thấy, truyền đi tuyệt đối không ai dám tin tưởng.

- Thế nào?

Ra khỏi phòng, Nhiếp Vân sầm mặt lại, truyền âm với Nhiếp Đồng.

- Ta cẩn thận tra xét một chút, Đế Huyền hoàn toàn chính xác khắp nơi tìm kiếm nữ tử linh hồn tinh khiết, về phần làm chuyện gì thì không ai biết! Bất quá...

Vẻ mặt của Nhiếp Đồng nghiêm túc:

- Ta truy xét sửa sang ba ngày, rốt cuộc tìm được địa phương những cô gái bị bắt đi kia xuất hiện qua!

- Địa phương xuất hiện sau khi bị bắt? Có ý tứ gì?

Nhiếp Vân nhìn qua.

- Nói đúng là sau khi ta tới, những cô gái kia đã biến mất rồi, về phần là tử vong hay chuyện gì xảy ra, ta không biết, chỉ để lại một chút dấu vết!

Nhiếp Đồng giải thích.

- Mang ta nhìn xem!

Nhiếp Vân nhíu mày.

Đế Huyền này thoạt nhìn có chút cổ quái.

Thần Nữ phong bị mình đánh tan, theo lý thuyết nàng đã biến thành chó nhà có tang không nhà để về, biện pháp tốt nhất chính là đầu nhập vào Vô Biên Hải.

Ai ngờ nàng không có làm như vậy, lại biến mất vô ảnh vô tung, lặng lẽ ẩn núp, tìm kiếm nữ tử linh hồn tinh khiết.

Rốt cuộc muốn làm gì?

- Vâng!

Nhiếp Đồng gật đầu, thân thể khẽ động, thuấn di rời đi, Nhiếp Vân theo sát ở phía sau.

Sau một khắc xuất hiện ở trên biển rộng vô biên.

- Vô Biên Hải?

Nhiếp Vân nhìn quanh một vòng.

- Là Vô Biên Hải, bất quá không phải phạm vi Hiên Viên Đại Đế quản hạt, cẩn thận nói đến, phạm vi của Vô Biên Hải vô biên vô hạn, coi như Đại Đế cũng không tìm tới cuối cùng, chính vì vậy mới có danh tự này! Thế lực Hiên Viên Đại Đế nắm giữ, chỉ là tới gần Cửu Châu mà thôi!

Nhiếp Đồng giải thích:

- Nơi này cách Cửu Châu, chí ít có tới mười châu, vô luận xảy ra chuyện gì, chỉ sợ sinh linh ở Cửu Châu cũng không biết!

- Khoảng cách mười châu?

Nhiếp Vân nhướng mày.

Đế Huyền đưa người đến địa phương xa như thế, xem ra là sợ bị người khác phát hiện!

Bí ẩn như thế, đến cùng muốn làm gì?

- Ca ca, ngươi xem!

Nhiếp Đồng chỉ.

Nhiếp Vân thuận tay hắn nhìn lại, chỉ thấy cách đó không xa đứng sừng sững một hòn đảo không lớn, phía trên bố trí giống như tế đàn, chừng hơn ngàn cái.

Những tế đàn này số lượng rất lớn, nhưng kích cỡ không lớn, mỗi cái đường kính chỉ ba bốn mét, thoạt nhìn hết sức quỷ dị.

- Những tế đàn này dùng làm cái gì?

Nhiếp Vân nhíu mày.

Tế đàn, bình thường đều là dùng tế thiên, nhưng bình thường đều xây dựng vô cùng rộng lớn, có thể để mấy trăm, hơn ngàn con súc vật đồng thời giết, trước mắt loại tế đàn này chỉ có vài mét, còn là lần đầu tiên gặp.

Thậm chí nghe cũng chưa nghe nói qua.

- Đi xuống xem một chút!

Trong lòng kỳ quái, thân ảnh nhoáng một cái, hai người đồng thời xuất hiện ở trên một tế đàn.

Bề mặt tế đàn sáng bóng trơn trượt, không có thứ gì, thậm chí ngay cả vết máu cũng không có.

Tế tự, tất nhiên phải giết chóc sinh linh, không có máu, chỉ có hai loại khả năng, thứ nhất, tế đàn mới xây dựng xong, còn chưa bắt đầu tế tự, thứ hai... là nghi thức cúng tế đặc thù nào đó, không cần chém giết sinh linh.

Cúi đầu nhìn lại tế đàn, mặt ngoài khắc hoạ một chút minh văn đặc thù, những đường vân này quỷ dị khó lường, coi như thực lực của Nhiếp Vân bây giờ cũng xem không hiểu.

- Ngươi nói... Đế Huyền đưa các nữ tử có được linh hồn tinh khiết đến nơi này?

Nhìn một hồi, tìm không ra nguyên nhân, Nhiếp Vân
hỏi.

- Ân!

Nhiếp Đồng gật đầu.

- Đưa đến nơi này làm gì?

Nhiếp Vân nhíu mày, có chút không hiểu rõ.

- Có thể nàng muốn dùng những cô gái này tế tự hay không?

Nhiếp Đồng đột nhiên mở miệng.

- Tế tự? Nàng tế tự thế nào? Thân là cường giả Đại Đế, bình thường đều là người khác tế tự nàng, khẩn cầu nàng trợ giúp, nàng hẳn là không cần đến tế tự a, hơn nữa... coi như tế tự, lại muốn tế tự ai?

Nhiếp Vân nghi hoặc.

Cường giả Đại Đế đã đứng ở đỉnh phong nhất của Thần giới, chỉ có người khác cúng tế, còn cần thông qua tế tự xin giúp đỡ?

Lại nói, người nào có thể giúp đỡ nàng?

Con ngươi co rụt lại, Nhiếp Vân cùng Nhiếp Đồng đồng thời nghĩ tới một loại khả năng, con mắt trợn tròn nhìn nhau:

- Chẳng lẽ là... Thiên Đạo Thần giới? Nàng tế tự Thiên Đạo Thần giới?

- Vô cùng có khả năng!

Hai huynh đệ đồng thời gật đầu.

Đế Huyền thân là nhân vật đứng đầu Thần giới, đã quen cao cao tại thượng, đột nhiên bị Nhiếp Vân đánh từ trên trời xuống đất, tựa như rơi vào phàm trần, trong lòng hận ý có thể nghĩ!

Nhưng nàng lại không phải đối thủ của Nhiếp Vân, chỉ sợ cũng chỉ có thể ký thác Thiên Đạo, tìm kiếm trợ giúp!

- Nếu như tế tự Thiên Đạo, nói rõ... giống như Tâm Ma Đại Đế, đã phản bội sinh linh!

Trong lòng Nhiếp Vân băng lãnh.

Tâm Ma Đại Đế phản bội sinh linh, không tiếc sử dụng thủ đoạn, muốn hại chết Phổ Thiên Đại Đế cùng Nguyên Dương Đế Quân, thủ đoạn hiểm ác, làm cho người giận sôi.

Nếu như Đế Huyền cũng phản bội sinh linh, có thể giống như hắn, làm ra sự tình cực đoan gì hay không?

- Chuyện này tạm thời đừng nói cho Nguyệt Nhi!

Nhiếp Vân lắc đầu.

Hắn lo lắng cũng không phải Đế Huyền có thể xảy ra chuyện gì hay không, mà là lo lắng Đạm Đài Lăng Nguyệt biết sư phụ nàng kính trọng, vậy mà đầu phục Thiên Đạo, trong lòng nên có bao nhiêu khó chịu!

- Vâng! Bất quá... Tẩu tử sớm muộn gì cũng sẽ biết...

Nhiếp Đồng nói.

- Có thể giấu diếm bao nhiêu hay bấy nhiêu!

Nhiếp Vân khoát tay, ánh mắt lộ ra sự tự tin mạnh mẽ:

- Đi về trước đi, mặc kệ nàng là đầu nhập vào Thiên Đạo, hay nguyên nhân gì khác, tìm không thấy người đều không có cách nào! Bất quá, chỉ cần nàng dám xuất hiện, động thủ với sinh linh, ta ắt có niềm tin chém giết!

Coi như ngươi vì tăng thực lực lên, đầu nhập vào Thiên Đạo cũng vô dụng!

Thần giới, ta là thứ nhất, bất kỳ người nào cũng không có khả năng thắng!

Hô hô!

Hai huynh đệ trở lại Liên Nguyệt các.

Không có quá nhiều ngoài ý muốn, đã đến ngày thứ hai.

Hôm nay là ngày Liên Nguyệt các thành lập, trời vừa mới sáng, thì có không ít Đại Đế đến đây chúc mừng, cực kỳ náo nhiệt.

Mặc dù Nhiếp Vân chỉ nói với bọn người Hiên Viên Đại Đế, nhưng tân tấn Thần giới đệ nhất nhân khai phủ, ai dám không đến?

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện