- Ngươi là người phụ trách Bạch Nham thành? Đem chuyện ngày đó ngươi biết nói rõ cho ta nghe một chút.
- Vâng.
Không ngờ mình lại bị đặc sứ này hỏi, sau lưng Nhiếp Vân đổ mồ hôi lạnh, tuy nhiên dù sao hắn cũng là người của hai thế giới, là lão ngoan đồng. Tuy rằng trong lòng khẩn trương nhưng mà bề ngoài cũng không có ai nhìn ra được.
- Ngày đó ta chỉ đi nhìn một chút, cũng không có mua đồ. Biết có linh hồn thể bị người trong phòng số hai mươi tám mua đi, về phần người nọ là ai ta cũng không biết. Cũng không có đuổi theo tra xét, chỉ cho rằng là người bình thường hỏi mua. Nếu như ta biết rõ đó là người tông chủ muốn bắt, như vậy lúc ấy tuyệt đối sẽ ra tay bắn hắn lại.
- Tốt, tốt. Khá lắm.
Nghe thấy Nhiếp Vân giải thích, đặc sứ mỉm cười gật đầu, từ trên vương tọa đứng dậy, lại từ từ đi xuống, hai mắt đột nhiên bắn ra kim quang.
- Dám nói dối ta, muốn chết?
Ngay sau đó một đạo thanh âm làm cho linh hồn cũng phải run rẩy vang vọng bên tai Nhiếp Vân.
- Nói dối?
Thấy đặc sứ tức giận, thiên địa biến sắc, trong thanh âm mang theo uy thế rồng ngâm hổ khiếu, tất cả mọi người biến sắc.
Nhất là tông chủ Nguyên Thiên, hắn càng sợ tới mức run rẩy.
- Nói dối? Đặc sứ, ta không nói sai a...
Ý thức của Nhiếp Vân làm cho Nguyên Cương ra vẻ biến sắc.
- Không có nói dối? Hừ, Nguyên Thiên tông chủ, ta thấy Nguyên Tâm tông các ngươi muốn triệt để bị diệt rồi. Lần này ta tới là đại biểu cho Di Thần tông, người của ngươi dám nói dối ta, ngươi cũng biết hậu quả rồi đó.
Đặc sứ vung tay lên hừ lạnh một câu, không giận mà uy, mang theo sự uy nghiêm khiến cho trong lòng người ta cảm thấy khủng hoảng.
- Nguyên Cương, còn không quỳ xuống nói thật? Chẳng lẽ ngươi muốn vì ngươi mà Nguyên Tâm tông bị diệt hay sao?
Nghe thấy đặc sứ nói vậy, Nguyên Thiên biến sắc, vội vàng nhìn về phía Nhiếp Vân rồi hét lớn một tiếng.
- Vâng...
Nhiếp Vân khống chế Nguyên Cương trưởng lão quỳ xuống, vẻ mặt sợ hãi, dường như đã bị dọa cho xụi lơ.
- Ta nói thật, kỳ thực... Lúc ấy ta rất là ngấp nghé linh hồn thể này, chỉ có điều vì mặt mũi Nguyên Tâm tông cho nên không có cướp đoạt rõ ràng. Ngày đó sau khi người trong phòng số hai mươi tám mua đi, ta định vụng trộm đuổi giết hắn, để giết người cướp của... Ai ngờ, tên kia là ngụy trang sư, ngụy trang thành hội trưởng đấu giá hội. Chẳng những thành công đào tẩu mà còn chuyển đi toàn bộ bảo khố của đấu giá hội kia... Ta đuổi theo một thời gian ngắn, không có đuổi kịp cho nên trở về tông môn... Ta thực sự không có được linh hồn thể kia, cũng chưa từng thấy qua người gọi là Nhiếp Vân kia a.
Nhiếp Vân nói, ngữ khí sợ hãi, run rẩy, dường như lần này đã nói thật.
- Được rồi, ta vừa mới dùng linh hồn câu thông thiên địa, cẩn thận quan sát linh hồn chấn động của ngươi, lời nói lần này là thật.
Nghe xong lời nói của Nhiếp Vân, đặc sứ hừ lạnh một tiếng rồi quay người trở lại vương tọa.
- Nguy hiểm thật...
Thấy mình dấu diếm được đặc sứ, Nhiếp Vân thở dài một tiếng.
Nhiếp Vân cảm giác mình cũng sắp có thiên phú của Nói dối sư a.
Thuyết Hoang sư, là một trong những thiên phú đặc thù, nói dối ba hoa chíc chòe, cho người có người tận mắt nhìn thấy nhưng mà cũng có thể đem trắng nói thành đen, đen lại nói thành vàng. Khiến cho bất luận kẻ nào không nhìn ra được sơ hở.
Mặc dù Nhiếp Vân không có loại thiê phú này, nhưng mà lời nói dối có thể lừa gạt được cường giả Thiên Kiều cảnh cũng coi như không dễ dàng.
Cường giả Thiên Kiều cảnh linh hồn câu thông thượng thiên, thân thể kết nối mặt đất, cảm thụ thiên tâm, địa tâm, linh hồn nhìn rõ mọi thứ. Muốn giấu diếm được người như vậy căn bản không có
khả năng. Nếu như không phải trước đó bị phát hiện, lại tiếp tục sử dụng lời nói dối thứ hai, muốn lừa gạt đối phương chỉ sợ cũng khó.
Muốn lời nói dối làm cho người ta tin tưởng, đầu tiên phải nói một lời nói dối làm cho đối phương liếc mắt là có thể khám phá ra. Sau khi khám phá, tiếp tục truy vấn, lại nói ra một lời nói dối khiến cho đối phương cảm thấy viên mãn.
Như vậy so sánh giữa hai lời nói dối với nhau, nhất định người ta sẽ tin tưởng lời nói dối thứ hai hơn.
Đây là lợi dụng tư duy cố định của người ta, cảm thấy đối phương sau khi bị vạch trần lời nói dối nhất định sẽ nói thật. Kỳ thực lấy lời nói dối phủ lời nói dối là kế trong kế, đây mới là chuyện khiến cho người ta khó lòng phòng bị nhất.
- Tông chủ, là ta không đúng, không nên thấy tiền là nổi lòng tham. Mặc dù không có thành công, nhưng truyền đi sẽ làm tổn hại tới tôn nghiêm của trưởng lão Nguyên Tâm tông ta. Ta thỉnh cầu tông chủ triệt tiêu chức vị trưởng lão của ta để chuộc tội. Như vậy mới có thể giữ vững uy phong của tông môn.
Nhiếp Vân rèn sắt khi còn nóng, lần nữa biểu hiện ra nguyên nhân vì sao vừa rồi không có nói thật.
- Được rồi, chuyện này để nói sau đi. Nếu như Nhiếp Vân kia là Ngụy trang sư, muốn bắt được rất khó. Không biết đặc sứ có biện pháp gì tốt để giúp chúng ta nhạ biết hay không?
Nguyên Thiên vung tay lên, không để ý tới Nhiếp Vân mà ôm quyền nhìn về phía đặc sứ, nói.
- Tông chủ đã sớm nghĩ tới chuyện này, đây là Biện thực kính mà tông chủ đặc chế, chỉ cần bị thứ này chiếu vào thì thân phận Ngụy trang sư sẽ lập tức hiện ra bộ dáng vốn có...
Đặc sứ nói xong tấm gương trong tay run lên, chiếu về phía Nhiếp Vân.
Tuy nhiên Nguyên Cương trưởng lão là do ý chí của Nhiếp Vân chủ đạo, cũng không phải là ngụy trang cho nên coi như là Biện thực kính cũng không thể nào phân biệt ra được.
Cũng may bản tôn Nhiếp Vân không có tới, nếu như tới thì lần này sẽ bị lộ ra chân ngựa, bị đặc sứ bắt lấy, muốn chạy trốn cũng khó.
- Được rồi.
Thấy Nguyên Cương trưởng lão cũng không có vấn đề gì, đặc sứ gật đầu, dường như lại tin tưởng thêm vài phần với lời nói vừa rồi của Nhiếp Vân.
- Biện thực kính chỉ có một cái, là linh binh thượng phẩm, trân quý vô cùng. Hiện tại ta chỉ cho Nguyên Tâm tông ngươi mượn sử dụng, đợi khi bắt được Nhiếp Vân thì Di Thần tông sẽ thuh ồi.
Đặc sứ đưa Biện thực kính ném cho Nguyên Thiên tông chủ.
- Vâng.
Nguyên Thiên tông chủ vội vàng tiếp nhận, ôm quyền đáp lời.
- Được rồi, lập tức đi thông báo cho các đệ tử, giữ vững vị trí các nơi, cần phải bắt cho ra được Nhiếp Vân này. Dù không bắt được, chỉ cần có tin tức thì ta cũng sẽ có thưởng trọng hậu.
Đặc sứ lần nữa phân phó.
- Vâng, ta sẽ lập tức đi sắp xếp...&