- Nếu chúng ta thật chiến đấu, ai chết còn chưa nhất định!
Diệp Kiếm Tinh cũng không khách khí.
Dù sao cũng đã vạch mặt, không cần giả bộ làm người tốt.
- Được rồi, Diệp Kiếm Tinh, chó cắn ngươi một ngụm, chẳng lẽ ngươi còn muốn cắn trở lại? Loại chó gặp người liền cắn, phỏng chừng cũng sống không lâu!
Nhiếp Vân thấy hai người đang muốn động thủ, khẽ cười nói.
- Ngươi nói cái gì? Tốt, tốt! Diệp Kiếm Tinh, đây là chính bản thân hắn muốn chết, Tông Nham sư huynh, hiện tại ta muốn giết rụng tiểu tử không biết trời cao đất rộng này! Không biết có được không?
Tiễn Hoành không nghĩ tới Nhiếp Vân vừa mở miệng đã sắc bén như vậy, sắc mặt nháy mắt biến thành xanh mét.
- Dám vũ nhục đệ tử Kiếm Thần tông, đây là chính mình muốn chết. Ngươi cứ việc ra tay, nếu Diệp Kiếm Tinh dám ngăn trở, ta sẽ thay ngươi dạy hắn!
Tống Nham khẽ cười, chớp thân ngăn chặn trước mặt Diệp Kiếm Tinh.
- Đa tạ sư huynh, hắc hắc, tiểu tử, ngươi nói tiếng người đã khiến cho người không thích, bây giờ còn cố tình không nói tiếng người, vậy chỉ có chết!
Thấy Tông Nham ngăn trở Diệp Kiếm Tinh, Tiễn Hoành cười hắc hắc, đi tới trước mặt Nhiếp Vân, rút trường kiếm, còn chưa ra chiêu trường kiếm đã phát ra tiếng rít bén nhọn.
Trong truyền thuyết, kiếm khách cùng kiếm đạt tới ăn ý nhất định, một khi sát ý của chủ nhân sôi trào, trường kiếm sẽ tự động kêu to. Tựa hồ thể hội được tâm cảnh của chủ nhân, hiện tại kiếm của Tiễn Hoành phát ra kiếm minh, thật hiển nhiên đã đạt tới loại cảnh giới này.
Kiếm pháp của hắn mạnh mẽ, chỉ sợ không kém hơn Diệp Kiếm Tinh.
- Kiếm tùy tâm ý, bí sát kiếm thuật, chết cho ta!
Tiễn Hoành không chút do dự, trực tiếp ra tay.
Kiếm của hắn giống như linh xà, vừa xuất động liền hóa thành ba đạo hàn tinh thẳng tắp đâm vào cổ họng Nhiếp Vân.
Ba đạo hàn tinh chỉ có một là thật sự, ngoài ra đều là hư chiêu, một khi nhìn không thấu hư thật sẽ lâm vào bị động, rất khó phá giải.
- Hừ!
Trong mắt chợt lóe kim quang, thiên phú thiên nhãn đã nhìn thấy sơ hở trong chiêu thức này, Phiêu Phong kiếm nhoáng lên, hóa thành hơn mười đạo kiếm ảnh đâm tới.
- Lấy nhanh phá nhanh?
Chứng kiến động tác của Nhiếp Vân, mọi người sửng sốt.
Muốn dùng công kích phá công kích, nhất định phải liệu tiên cơ của địch, biết chiêu số tiếp sau của đối phương, nếu không chẳng khác nào chịu chết, chẳng lẽ thiếu niên kia tự tin như vậy, dám dùng tính mạng làm tiền đặt cược?
- Hoa hoa!
Không để ý tới vẻ giật mình của mọi người, Phiêu Phong kiếm nhẹ nhàng như gió, chỉ nháy mắt đi tới trước mặt Tiễn Hoành, hai tiếng vang giòn, ngực của Tiễn Hoành bị đâm hai kiếm, máu tươi cuồng phun.
- Thật nhanh…bất quá ta chỉ là bị thương, mà ngươi phải chết!
Ngực bị thương, sắc mặt Tiễn Hoành dữ tợn, mũi kiếm lóe ra ba đạo hàn tinh vẫn tiếp tục đâm tới.
- Hồ đồ ngu xuẩn!
Hừ lạnh một tiếng, Nhiếp Vân thấy mình đã hạ thủ lưu tình nhưng đối phương vẫn tiếp tục lao tới, ánh mắt nheo lại, ngón tay trái bắn về phía trước.
Đinh!
Một tiếng vang giòn, linh binh trường kiếm của Tiễn Hoành đã bị một cỗ lực lượng mạnh mẽ va chạm, bùm bùm cách chách vỡ thành mảnh nhỏ, rơi xuống đất.
- Một chỉ bắn vỡ trường kiếm?
- Chuôi kiếm của Tiễn Hoành mặc dù chỉ là một kiện linh binh hạ phẩm, nhưng đi theo hắn thật nhiều năm, đã có linh tính, vì sao bị một chỉ bắn vỡ…
- Ta không nhìn lầm đi?
Người xem náo nhiệt nhìn thấy một màn này toàn bộ giật nảy mình, một ngón tay bắn vỡ linh khí hạ phẩm, đây là thực lực gì?
Lĩnh vực cảnh sao có lực công kích cường đại như thế?
- Cút đi!
Nhiếp Vân quát lạnh một tiếng, lực lượng đánh ra.
Oanh!
Tiễn Hoành bay ngược ra ngoài, nặng nề suất xuống đất.
- Được được, không sai, không nghĩ tới ta đã nhìn lầm! Tô Hủ, mang theo Tiễn Hoành, chúng ta đi!
Tông Nham không hổ là đệ tử đại tông môn, tuy rằng trong lòng khiếp sợ nhưng cũng biết nơi này không phải địa phương
nháo sự, vẻ mặt nháy mắt khôi phục bình tĩnh, nhìn Nhiếp Vân:
- Ngươi tên Đồng Vân phải không, nơi này có trưởng lão tông môn nhìn thấy, không tiện ra tay, vào Thiên U cốc, ngươi tốt nhất cầu nguyện đừng gặp được ta, nếu không ta tuyệt không lưu tình!
Nói xong mang theo người của mình đi vào trong miệng phễu.
- Cầu nguyện đừng gặp được ngươi? Ha ha, ngươi tốt nhất cầu nguyện đừng gặp được ta…bởi vì, ta cũng sẽ không hạ thủ lưu tình!
Nhiếp Vân khẽ cười, căn bản không đem lời uy hiếp của đối phương để vào trong lòng.
- Vân Đồng, ngươi phải cẩn thận, Tông Nham chẳng những kiếm pháp cao minh, bảo vật cũng rất nhiều, lần trước bị một cường giả nạp hư cảnh đuổi giết đều thuận lợi chạy thoát!
Thấy Nhiếp Vân không thèm để ý, Diệp Kiếm Tinh lo lắng nhắc nhở.
- Tránh được cường giả nạp hư cảnh đuổi giết?
Trong lòng Nhiếp Vân rùng mình.
Trước đó nhìn thấy đối phương là thiên kiều cảnh trung kỳ, không có gì cần lo lắng, nhưng bây giờ nghe Diệp Kiếm Tinh nói như vậy, mới biết được đáng sợ.
Cường giả nạp hư cảnh đã có khả năng nắm giữ không gian nhất định, cho dù chỉ là sơ kỳ thực lực cũng cường đại hơn thiên kiều cảnh đỉnh mấy chục lần, có thể chạy thoát khỏi cường giả như vậy, cho dù là mình hiện tại cũng khó làm được, chỉ sợ thực lực còn mạnh hơn mình!
Xem ra trong Phù Thiên đại lục nơi nơi đều có thiên tài, tuy bản thân mình cũng rất yêu nghiệt, nhưng vẫn không nên xem thường người khác.
- Ân, không chỉ là hắn, vừa rồi tên công tử thế gia tên Sở Dương kia cũng phi thường lợi hại, lão tổ gia tộc bọn họ là một cường giả nạp hư cảnh đỉnh, đích thân chỉ đạo cho hắn, bản thân hắn từng có kỳ ngộ, đôi cánh tay có thể so sánh với linh binh thượng phẩm, rất nhiều cường giả thiên kiều cảnh đỉnh cũng bại dưới tay hắn!
Diệp Kiếm Tinh tiếp tục nói.
- Cánh tay có thể so với linh binh thượng phẩm? Chẳng lẽ tu luyện pháp môn luyện thể của Ma môn?
Nhiếp Vân sửng sốt.
Mình tu luyện thành công Kim Cương Lưu Ly thể, hơn nữa Linh Tê Luyện Thể quyết lại tiến nhanh, trình độ cứng rắn của thân thể cũng chỉ xấp xỉ linh binh trung phẩm, muốn so với linh binh thượng phẩm còn không biết cần tu luyện thêm bao nhiêu năm tháng. Mà cánh tay Sở Dương có thể so với linh binh thượng phẩm, chẳng lẽ hắn cũng có được pháp môn vô thượng như thế?
- Không phải Ma môn luyện thể, nhưng cũng tương tự như thế. Ta nghe nói lúc trước hai tay hắn bị chặt đứt, lão tổ của hắn dùng thủ đoạn đặc thù đổi lại đôi cánh tay của ma nhân nạp hư cảnh, vì vậy thực lực tăng nhiều!
Diệp Kiếm Tinh lắc đầu nói.
- Cánh tay ma nhân nạp hư cảnh? Lợi hại!
Nhiếp Vân lại chấn động.