Vô Tận Đan Điền

Phật Ma cùng tu (2)


trước sau

Nguyên khí sư, Kiếm đạo sư đều là thiên phú bài danh top đầu, có được một loại đã là Thượng Thiên chiếu cố rồi, đồng thời có được hai loại? Điều này sao có thể!

Đừng nói là Tang Hồng Y không tin, cho dù nói cho bất kỳ người nào ở Phù thiên đại lục này nghe thì bọn hắn cũng sẽ không tin tưởng!

- Mặc kệ ngươi dùng bí pháp gì, ngày hôm nay cũng phải chết cho ta!

Nhìn thoáng qua, tiểu Long dường như vẫn đang ăn gì đó, không có ra tay ý tứ, lúc này sắc mặt Tang Hồng Y mới dữ tợn, lần nữa rat ay chộp về phía Nhiếp Vân.

Ầm ầm!

Một trảo của cường giả Phá Không Cảnh, trước mặt Nhiếp Vân lần nữa xuất hiện mảnh vỡ không gian.

- Không được, nếu cứ tiếp tục như vậy, nhất định sẽ phải chết!

Nhìn thấy công kích lăng lệ ác liệt như vậy, Nhiếp Vân biết rõ nếu còn giao chiến như vậy nữa, nhất định hắn sẽ không phải là đối thủ của đối phương. Sẽ bị đánh chết, sắc mặt hắn lập tức trở nên dữ tợn, Phong Lôi ma dực lần nữa khẽ động, công kích hiện lên, bàn tay khẽ đảo, Câu Hồn Lung lần nữa xuất hiện trong lòng bàn tay, bổ nhào về phía trước, đi tới trước mặt Tang Hồng Y trước mặt.

Tuy rằng Câu Hồn Lung đã bị đối phương phát hiện, nhưng mà hắn vẫn kỳ vọng nó có thể chấn nhiếp đối phương trong khoảng thời gian ngắn, chuyển bại thành thắng.

- Hừ, lại là này chiêu, vô dụng!

Dường như biết rõ hắn sẽ ra chiêu này, bàn tay Tang Hồng Y khẽ đảo, không gian trước mặt đột nhiên xuất hiện một vách chắn.

Dường như giữa hai mặt là hai không gian khác biệt, cho dù Câu Hồn Lung có mạnh mẽ hơn nữa thì quang mang bên trên cũng không chiếu tới chỗ hắn được.

- Xuống đi!

Ngăn cản Câu Hồn Lung công kích, Tang Hồng Y lần nữa điểm một cái, Nhiếp Vân cảm thấy bàn tay chấn động, Câu Hồn Lung sưu một cái bay ra ngoài, nặng nề đập vào mặt đất.

- Ma Ha thần chưởng, tinh thần vô lượng!

Thấy Câu Hồn Lung bỗng chốc bị điểm rơi xuống, Nhiếp Vân biết rõ đối phương đã có phòng bị, nếu như tiếp tục đối phương sẽ không còn bị Câu Hồn Lung chấn nhiếp, chuyện này đã biến thành hy vọng xa vời, cho nên hắn không có sử dụng nữa mà miệng gào thét một tiếng, lại đánh ra một chưởng.

Thức thứ tư Ma Ha thần chưởng!

Ma Ha thần chưởng tổng cộng có sáu thức, theo thứ tự là: Thiên Địa vô lượng, Hồng hoang vô lượng, Nhật Nguyệt vô lượng, Tinh Thần vô lượng, Càn Khôn vô lượng, Ma Ha Vô Lượng!

Đạt tới Nạp Hư Cảnh đã có thể thi triển thức thứ tư, uy lực chiêu này so với Hồng hoang vô lượng trước đó còn cường đại hơn nhiều, phá lực nhanh chóng hội tụ trong lòng bàn tay rồi đánh qua Tang Hồng Y.

- Đây là chiêu số gì?

Không ngờ vào lúc này Nhiếp Vân lại có thể còn có pháp lực hùng hậu như vậy, còn đánh ra chiêu số lợi hại như thế, đồng tử Tang Hồng Y co rụt lại.

Bằng vào thực lực của hắn hoàn toàn có thể thấy được, chiêu này cho dù là bằng vào tình trạng của hắn hiệnt ại cũng bị tổn thương nhất định.

- Phá!

Biết rõ chiêu này lợi hại, cổ tay Tang Hồng Y khẽ đảo, đột nhiên ép xuống!

- Là lúc này!

Thấy Tang Hồng Y ốc còn không mang nổi mình ốc, Nhiếp Vân hít sâu một hơi, Phong Lôi ma dực lần nữa lóe lên, rít gào xuất hiện ở bên cạnh Hồ Khuê, lần này hắn cũng không sử dụng kiếm mà đánh một chưởng về phía bụng đối phương.

- Cho dù ta bị thương thì cũng không phải là người mà ngươi có thể tùy ý vũ nhục!

Thấy Nhiếp Vân đánh ra chưởng lực cường đại ngăn cản Tang Hồng Y, thừa cơ đánh lén mình, Hồ Khuê tức giận tới mức sắc mặt đỏ lên, chém tới một chưởng, bất quá bàn tay hắn còn chưa đụng phải Nhiếp Vân thì đã thấy hai cánh sau lưng Nhiếp Vân khẽ động, tránh thoát, biến mất ở trước mặt hắn.

- Cái gì?

Thấy tình huống như thế, Hồ Khuê sao lại không rõ
chuyện gì xảy ra cơ chứ, khi hắn hắn xem xét nạp vật đan điền thì sắc mặt hắn lập tức thay đổi.

- Ngươi trộm tràng hạt của ta...

Mục đích chủ yếu của Nhiếp Vân cũng không phải là giết hắn, mà là trộm tràng hạt mà hắn ta đoạt được từ chỗ thành chủ Bao Đồng!

Có được thiên phú thần thâu, có thể nhìn thấy những thứ mà đối phương cất giấu trên người, trước đó hắn đã thấy trên người Hồ Khuê có tràng hạt, cho nên mục đích khi hắn đánh ra Ma Ha thần chưởng ngăn cản Tang Hồng Y cũng chính là vì cái này.

- Hừ, trộm tràng hạt cũng vô dụng, cho dù Phật cốt dung hợp với tràng hạt, thì bằng vào ngươi cũng khó có thể luyện hóa trong thời gian ngắn, chỉ cần giết ngươi, hai đồ này vẫn là của ta. Chết đi!

Lúc này Tang Hồng Y đã phá vỡ Hồng hoang vô lượng, nhìn về phía Nhiếp Vân, sắc mặt dữ tợn, lại chộp tới một trảo.

Hắn vừa đạt tới Phá Không Cảnh, võ kỹ trước kia tu luyện không theo kịp biến hóa tấn cấp cho nên cũng không sử dụng mà chỉ dùng công kích trực tiếp, bình thường nhất mà thôi.

Loại công kích này tuy nhiên mạnh mẽ, nhưng lại đại biểu lĩnh ngộ về không gian của cường giả Phá Không Cảnh, uy lực cực kỳ cường đại.

- Đúng vậy, muốn trong thời gian ngắn luyện hóa tuyệt đối không có khả năng!

Nghe thấy Tang Hồng Y nói vậy, Hồ Khuê lập tức hiểu ra, gật gật đầu.

Phật cốt và tràng hạt đều là thứ do cao tăng Phật lưu lại, cho dù giáo lí giống nhau thì tư duy mỗi người không giống nhau, nếu như muốn đồng thời luyện hóa dung hợp, không có mười ngày tám ngày, thậm chí là một tháng thì tuyệt đối không có khả năng thành công.

Đạt được mà không thể luyện hóa thì cũng không thể tăng thực lực lên, như vậy chẳng khác nào uổng phí công phu, chỉ cần hai người động thủ, đánh chết hắn, như vậy bảo bối vẫn như cũ, là của hắn!

Nghĩ vậy, trên mặt Hồ Khuê hiện lên vẻ âm tàn, cũng đánh ra một chưởng.

Sưu. Sưu. Sưu..

Phong Lôi ma dực lần nữa lóe lên, Nhiếp Vân tránh thoát khỏi công kích của hai người.

- Muốn chạy trốn, thế nhưng ngươi có thể chạy thoát được sao?

Hai người chiến ý như cầu vồng, sao có thể để cho hắn đào thoát như vậy, cả hai liên tục đuổi theo, từng chiêu nối tiếp nhau, điên cuồng không thôi.

Đối với công kích của bọn hắn, Nhiếp Vân không cps cách nào ngăn cản, mỗi lần nguy hiểm chỉ có thể dùng Phong Lôi ma dực tránh né, không tới mấy tức, cực hạn mười lần của Phong Lôi ma dực đã tới.

Ầm ầm!

Mười lần vừa tới, ma khí trong cơ thể lập tức kích phát ra, cả người Nhiếp Vân trên không trung tựa như Ma Nhân.

- Ha ha, rốt cuộc đã tới!

Cảm nhận ma khí trong cơ thể thiêu đốt, Phật Ma đối công trong đầu khiến cho bản thân chóng mặt không thôi, Nhiếp Vân cũng không bối rối mà ngược lại, hai mắt sáng ngời, hắn biết rõ bố cục mà bản thân vất vả bố trí cuối cùng cũng đã tới.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện