Vô Tận Đan Điền

Tử Mẫu Thấu Cốt Đinh (2)


trước sau

Tiêu Lăng tiếp:

- …Ta trong lúc vô tình đạt được tin tức này, lại đau khổ cầu khẩn trước mặt Lô Khiếu trưởng lão ba ngày ba đêm, thậm chí còn phải bỏ ra giá tiền rất lớn mới có thể đạt được ngọc bài truyền tống. Vốn ta muốn mượn cơ hội này để nịnh nọt Đạm Đài Lăng Nguyệt, ai ngờ tiện nhân này không biết tốt xấu. Hừ, nàng ta sẽ phải trả giá.

Đối với Đạm Đài Lăng Nguyệt hắn cũng không có suy nghĩ yêu thương gì. Hắn chỉ có chinh phục và dục vọng, hiện tại đã biết chắc mình không có khả năng chinh phục cho nên cũng đã vạch mặt. Không còn tiếp tục ngụy trang như trước nữa, ngay cả lời nói và xưng hô cũng không còn cung kính giống như trước đó.

- Truyền Tống Trận? Thì ra là thế!

Nhiếp Vân đã hiểu ra.

Tốc độ của hắn và Đạm Đài Lăng Nguyệt rất nhanh, hơn nữa lại thêm thiên phú thiên nhãn và các loại năng lực đặc thù, không ngờ đã rớt lại phía sau. Như vậy cũng chỉ có loại giải thích này mới có thể nói thông được.

- Tám đại trưởng lão chẳng những bố trí Truyền Tống Trận mà còn liên thủ để lại phong ấn. Trừ phi có lệnh bài đặc thù. Bằng không, cho dù là cường giả Đan Điền Huyệt Khiếu cảnh sơ kỳ, muốn đi vào cũng là chuyện không thể nào! Vào không được thì cũng không có cách nào luyện hóa, loại lệnh bài này đang ở trong tay chúng ta, mà Đạm Đài Lăng Nguyệt kia không có. Chỉ là có chút đáng tiếc, ngươi giả vờ làm người tốt, cuối cùng lại không thu hoạch được cái gì.

Cát Hoan cười lạnh nói.

- Hắc hắc, đợi nàng không tìm thấy cửa vào, phát hiện ra đã bị người ta phong ấn. Lúc vội vã trở lại, nhìn thấy thi thể của ngươi. Không biết nàng ta sẽ có suy nghĩ gì a!

Đỗ Tuấn nở nụ cười.

- Khó trách các ngươi không đi ngăn cản Đạm Đài Lăng Nguyệt mà còn muốn vây công ta. Hóa ra đã sớm có kế hoạch rồi!

Nhiếp Vân đưa Tiểu Long trên vai vào trong Tử Hoa Động Phủ, miệng cười nhạt một tiếng.

Chiến đấu, Nhiếp Vân ưa thích dùng thực lực của bản thân, hắn cũng không hy vọng dựa vào Tiểu Long để chiến đấu.

- Đúng vậy, đã biết rõ vậy thì yên tâm chết đi.

Thấy thiếu niên cũng không có bối rối như trong tưởng tượng, trên mặt Tiêu Lăng hiện lên vẻ dữ tợn. Bàn tay giơ lên, ba đạo quang mang màu đen nhanh chóng đâm thẳng về phía Nhiếp Vân.

Ba đạo quang mang này dung hợp vào một chỗ với nước biển đen kịt, vô tung vô ảnh, quỷ dị khó hiểu. Vừa mới từ trong tay hắn lóe lên đã đi tới trước mặt Nhiếp Vân, giống như không có bị thời gian không gian hạn chế vậy.

- Tử Mẫu Thấu Cốt Đinh?

Thứ này vô tung vô ảnh, có thể giấu diếm được người khác. Thế nhưng lại không giấu diếm được Nhiếp Vân, Thiên nhãn vừa nhìn đã nhận ra được. Hắn hừ lạnh một tiếng, sắc mặt trở nên ngưng trọng, thi triển Tật Phong Huyền Thiên Bộ nhanh chóng lui về phía sau.

Tử Mẫu Thấu Cốt Đinh là một loại binh khí do yêu nhân sử dụng. Thoạt nhìn là ba cái đinh, trên thực tế vừa đụng tới người đã lập tức nổ tung. Trên thực tế trong mỗi cái đinh đều ẩn chứa trên trăm cái đinh, hơn nữa trên mỗi một cái đinh đều có pháp lực gia trì, bộc phát ra tốc độ càng nhanh, đâm thủng đối thủ rồi đánh chết.

Chính là bởi vì âm tàn độc ác như thế cho nên mới bị tám đại tông môn nhất trí chống lại, không cho phép đệ tử chính phái sử dụng nó. Thế nhưng không ngờ Tiêu Lăng này lại có được. Hơn nữa vừa mới ra tay lại là ba cái!

- Lui? Lui được sao? Đã nhận ra Tử Mẫu Thấu Cốt Đinh này vậy thì nếm thử đi!

Khẽ cười một tiếng, hai tay của Cát Hoan vung lên, một cỗ pháp lực hùng hậu ở ngay trong nước đã biến thành một cái chưởng ấn cực lớn. Phong tỏa toàn bộ đường lui của Nhiếp Vân.

Tiếp tục lui về phía sau
thì sẽ bị chưởng ấn đánh trúng. Nếu tránh về phía trước thì sẽ không tránh nổi phía sau.

Cao thủ giao chiến, bình thường đều là trao đổi ý niệm, tốc độ linh hồn chấn động cực nhanh. Ba người nói một câu, ngay cả một phần trăm giây cũng không tới.

Đạt tới cấp bậc như bọn hắn, một khi chiến đấu không chỉ có riêng pháp lực, chiêu số, mà còn là so đấu ý niệm. Đấu trí so dũng khí, có đôi khi chỉ một câu nói đầu tiên đã khiến cho đối phương mất đi lòng tin, không còn có động lực tiếp tục chiến đấu.

Một khi lòng tin mất đi, cho dù có thủ đoạn mạnh mẽ tới đâu thì cũng sẽ vô dụng.

Giống như trống trận lúc hai quân đối chiến vậy, tiếng trống càng to thì sĩ khí càng dày đặc. Chính là bởi vì như thế cho nên lúc chiến đấu thường thường sẽ nói đôi lời, thậm chí là thét lên. Mục đích là làm cho đối phương bị nhiễu loạn, tâm linh bị thất thủ.

- Muốn ta thử? Đáng tiếc ta không muốn a, vẫn để cho ngươi tự mình thử đi.

Nhìn thấy động tác của Cát Hoan vào trong mắt, bàn tay Nhiếp Vân khẽ lật, nước biển trước mặt đã bị hắn khống chế lại. Sưu một cái đã bị di chuyển ra sau lưng.

Tường Thủy sư, vương giả trong nước. Danh hiệu này cũng không phải là có cho không. Lúc trước hắn chỉ có Chí Tôn cấp, một khi khống chế nước biển đã có thể vượt cấp chiến đấu. Thế nhưng hiện tại đã đạt tới Nạp Hư cảnh hậu kỳ, muốn khống chế càng thêm đơn giản, có thể trực tiếp di chuyển nước trong một phạm vi.

- Đáng giận!

Sau lưng của Nhiếp Vân chính là Cát Hoan. Tử Mẫu Thấu Cốt Đinh bị chuyển đến đằng sau, tương đương với xông về phía hắn. Cát Hoan lập tức biến sắc, ngón tay vội vàng điểm ra về phía trước. Lập tức có một cái Linh binh tuyệt phẩm như một lá chắn xuất hiện ở trước mặt hắn.

Thân là siêu cấp cường giả xếp hạng thứ chín trong Phá Không Cảnh. Tuy rằng Linh binh tuyệt phẩm rất thưa thớt, thế nhưng cũng vẫn có một hai kiện a.

Đinh đinh đang đang!

Thấu cốt đinh đâm rách chưởng ấn mà hắn đánh ra, đánh vào trên tấm chắn tạo ra một tiếng giòn vang. Bất quá cũng không đâm thủng được hết.

- Chết đi!

Lợi dụng thiên phú Tường Thủy sư đã chiếm được tiên cơ, hai mắt Nhiếp Vân hơi híp lại, đột nhiên hét lớn một tiếng. Thiên phú tiên âm sư cũng được thi triển,

hình thành một mảnh sóng sắc bén, bắn thẳng về phía tên chấp pháp đệ tử thứ hai. Bàn tay đồng thời khẽ đẩy, đánh ra một chiêu Tinh thần vô lượng!

Khi hỗn chiến, trước tiên phải giết chết người thực lực yếu. Chết một người có thể giảm bớt một chút phiền toái. Mà trong bốn người, người này có thực lực thấp nhất, cho nên, một khi có cơ hội Nhiếp Vân sẽ trực tiếp ra tay.

Ầm ầm!

Tên chấp pháp đệ tử này không nghĩ tới Nhiếp Vân ở dưới công kích của hai người Tiêu Lăng, Cát Hoan mà vẫn còn dám đối ra tay với mình. Bản thân bị Tiên âm làm chấn động, trong đầu xuất hiện chấn động mê muội. Hắn lập tức nhìn thấy nước chảy trước mắt bị áp súc thành một cái chưởng ấn cực lớn, sau đó hung hăng vỗ xuống chỗ hắn.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện